Gửi người tôi yêu - 17/12

hungbtt2

Thành viên mới
#1
Gửi Người Tôi Yêu…!


Em…!

Như đã lâu Anh đã thờ ơ với thế giới quanh mình, cứ giả vờ bận bịu, giả vờ quên lãng, chẳng biết bao tối thứ 7 đã qua tửng chừng sự cô đơn bị thời gian gặm mòn gần hết.

Gửi người tôi yêu...Em…! Anh cũng không hiểu tại sao anh lúc nào cũng lại đến nơi chúng mình gặp gỡ đầu tiên. Anh vẫn gọi thầm tên em trong nỗi nhớ mong cồn cào, khắc khoải trên những chiều mưa bay phố xưa, nơi vẫn còn in dấu bước chân đôi mình, dẫu biết rằng tình yêu đầu đã trôi vào dĩ vãng đã trở thành kỷ niệm xưa nhức nhối không bao giờ có thể quay trở lại được nữa, mà sao anh vẫn hoài thương nhớ.

Gửi người tôi yêu- yêu thương ơi…! Còn đâu nữa lời nói ngọt ngào say đắm bờ môi, còn đâu nữa vòng tay ai ấm áp đêm trở gió, biết tìm đâu ánh mắt đắm đuối nhìn em cho lòng bồi hồi, thổn thức. Xa nhau rồi phải không em, chúng ta đã xa nhau thật rồi, xa thật rồi mà sao anh vẫn còn thương nhớ người xưa. Bởi vì đâu mà đôi lứa cách xa để từ đây anh cô đơn lạnh lẽo đi về, trong dòng lệ đắng chát cay mối tình đầu, tiếng còi tàu đã đưa em rời xa mảnh đất nơi này, dẫu biết rằng nó đã xa nhưng trong lòng anh vẫn nhức nhối, nước mắt anh vẫn cứ mãi tuôn rơi.

Gửi người tôi yêu[/url] bây giờ anh đã ở xa lắm rồi, nơi ấy không có em, không có bàn tay ấm áp của em hôm nào, không có ánh mắt nhìn anh đấm đuối, không còn tiếng nói thân quen của em. chỉ lại mình anh trong đêm tối lạnh lẽo, cô đơn .

“ Em thấy không trăng chỉ còn một nửa,

nửa hồn Anh mây phủ kín mất rồi”

Gửi Người Tôi Yêu…!
 

tamtuong

Trưởng Ban Ăn Chơi XNC
#3
Ðề: Gửi người tôi yêu - 17/12

Gửi Người Tôi Yêu…!


Em…!

Như đã lâu Anh đã thờ ơ với thế giới quanh mình, cứ giả vờ bận bịu, giả vờ quên lãng, chẳng biết bao tối thứ 7 đã qua tửng chừng sự cô đơn bị thời gian gặm mòn gần hết.

Gửi người tôi yêu...Em…! Anh cũng không hiểu tại sao anh lúc nào cũng lại đến nơi chúng mình gặp gỡ đầu tiên. Anh vẫn gọi thầm tên em trong nỗi nhớ mong cồn cào, khắc khoải trên những chiều mưa bay phố xưa, nơi vẫn còn in dấu bước chân đôi mình, dẫu biết rằng tình yêu đầu đã trôi vào dĩ vãng đã trở thành kỷ niệm xưa nhức nhối không bao giờ có thể quay trở lại được nữa, mà sao anh vẫn hoài thương nhớ.

Gửi người tôi yêu- yêu thương ơi…! Còn đâu nữa lời nói ngọt ngào say đắm bờ môi, còn đâu nữa vòng tay ai ấm áp đêm trở gió, biết tìm đâu ánh mắt đắm đuối nhìn em cho lòng bồi hồi, thổn thức. Xa nhau rồi phải không em, chúng ta đã xa nhau thật rồi, xa thật rồi mà sao anh vẫn còn thương nhớ người xưa. Bởi vì đâu mà đôi lứa cách xa để từ đây anh cô đơn lạnh lẽo đi về, trong dòng lệ đắng chát cay mối tình đầu, tiếng còi tàu đã đưa em rời xa mảnh đất nơi này, dẫu biết rằng nó đã xa nhưng trong lòng anh vẫn nhức nhối, nước mắt anh vẫn cứ mãi tuôn rơi.

Gửi người tôi yêu[/url] bây giờ anh đã ở xa lắm rồi, nơi ấy không có em, không có bàn tay ấm áp của em hôm nào, không có ánh mắt nhìn anh đấm đuối, không còn tiếng nói thân quen của em. chỉ lại mình anh trong đêm tối lạnh lẽo, cô đơn .

“ Em thấy không trăng chỉ còn một nửa,

nửa hồn Anh mây phủ kín mất rồi”

Gửi Người Tôi Yêu…!
Hehe...

Nhức cái đầu quá đêêêêi!

Cô ấy đã lên xe qua dề nhà tui cách đây 30 năm rồi trời ạh :24:.

Giờ này "bác" còn ngồi đó mà mơ với mộng. Nói thiệt, là quá hên cho "bác" đó. Tui đang ân hận, giận mình lúc còn trẻ, sao lúc đó cặp mắt mình không có bản lề đây nè. Tui đang ớn bà này đến tận cổ roài trời! :20::11::6:

Thôi...ZỌỌỌỌT...Khà...khà...