HƯỚNG DẪN XNC Hướng dẫn dành cho Người mới Nhập cư

Status
Không mở trả lời sau này.

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#1
Các Bộ và Cơ quan của Chính quyền Liên bang.

Nếu quý vị có thắc mắc, và không biết cơ quan nào có thể trả lời, hãy gọi 1-800-FED-INFO (hoặc 1-800-333-4636).
Nếu quý vị là người khiếm thính, hãy gọi 1-800-326-2996.

Quý vị cũng có thể truy cập vào trang web http://www.usa.gov để biết thông tin chung về các bộ, và cơ quan của Chính quyền Liên bang.

1/. U.S Department of Education (ED) (Bộ Giáo dục Hoa Kỳ).
Điện thoại: 1-800-USA-LEARN.
Điện thoại: 1-800-872-5327.
Dành cho người khiếm thính: 1-800-437-0833.
http://www.ed.gov

2/. U.S Equal Employment Opportunity Commission (EEOC) (Ủy ban cơ hội việc làm bình đẳng).
Điện thoại: 1-800-669-4000.
Dành cho người khiếm thính: 1-800-669-6820.
http://www.eeoc.gov

3/. U.S Department of Health and Human Services (HHS) (Bộ Y tế và Dịch vụ nhân sinh Hoa Kỳ).
Điện thoại: 1-877-696-6775.
http://www.hhs.gov

4/. U.S Department of Homeland Security (DHS) (Bộ An ninh nội địa Hoa Kỳ).
Điện thoại: 202-282-8000
http://www.dhs.gov

5/. U.S Citizenship and Immigration Services (USCIS) (Cơ quan Nhập tịch và Di trú Hoa Kỳ).
Điện thoại: 1-800-375-5283.
Dành cho người khiếm thính: 1-800-767-1833.
http://www.uscis.gov

6/. U.S Customs and Border Protection (CBP) (Cục Hải quan và Biên phòng Hoa Kỳ).
Điện thoại: 202-354-1000.
http://www.cbp.gov

7/. U.S Immigration and Customs Enforcement (ICE) (Cục Kiểm soát Di trú và Hải quan Hoa Kỳ).
http://www.ice.gov

8/. U.S Department of Housing and Urban Development (HUD) (Bộ Gia cư và Phát triển Đô thị Hoa Kỳ).
Điện thoại: 202-708-1112.
Dành cho người khiếm thính: 202-708-1455.
http://www.hud.gov

9/. U.S Department of Justice (DOJ) (Bộ Tư pháp Hoa Kỳ).
Điện thoại: 202-514-2000.
http://www.justice.gov

10/. U.S Department of the Treasury (Bộ Tài chính Hoa Kỳ) Internal Revenue Service (IRS) (Sở Thuế vụ).
Điện thoại: 1-800-829-1040.
Dành cho người khiếm thính: 1-800-829-4059.
http://www.irs.gov

11/. Selective Service System (SSS) (Đăng ký với Sở Quân vụ).
Điện thoại: 1-888-655-1825.
Điện thoại: 847-688-6888.
Dành cho người khiếm thính: 847-688-2567.
http://www.sss.gov

12/. Social Security Administration (SSA) (Sở An sinh Xã hội).
Điện thoại: 1-800-772-1213.
Dành cho người khiếm thính: 1-800-325-0778.
http://www.socialsecurity.gov hoặc http://www.segurosocial.gov/

13/. Espanol U.S Department of State (DOS) (Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ).
Điện thoại: 202-647-4000.

Dành cho người khiếm thính: 1-800-877-8339.
http://www.state.gov

* Những ngày Lễ Liên bang.
Hầu hết các văn phòng liên bang đều đóng cửa vào những ngày lễ chính thức. Nếu ngày lễ trùng với ngày thứ Bảy trong tuần, ngày lễ sẽ được chuyển sang ngày thứ Sáu trước đó. Nếu trùng với ngày Chủ Nhật thì được chuyển sang ngày thứ Hai sau đó. Nhiều nhà tuyển dụng phi chính phủ cũng cho nhân viên của mình nghỉ vào những ngày lễ này Chính phủ Liên bang đã quy định những ngày lễ chính thức dưới đây:

- Tết Tây Ngày 1 Tháng Giêng.

- Ngày Sinh của Martin Luther King, Jr Ngày thứ Hai trong tuần thứ 3 của tháng Giêng.

- Ngày Tưởng niệm các Vị Tổng thống Ngày thứ Hai trong tuần thứ 3 của tháng Hai.

- Lễ Tưởng niệm Chiến sĩ trận vong Ngày thứ Hai cuối cùng của tháng Năm.

- Ngày Lễ Độc lập Ngày 4 tháng Bảy.

- Ngày Lễ Lao động Ngày thứ Hai đầu tiên của tháng Chín.

- Ngày Tưởng niệm Columbus Ngày thứ Hai trong tuần thứ 2 của tháng Mười.

- Ngày Cựu chiến binh Ngày 11 tháng Mười Một.

- Ngày Lễ tạ ơn Ngày thứ Năm trong tuần thứ 4 của tháng Mười Một.

- Lễ Giáng sinh Ngày 25 tháng Mười Hai.

* Liên hệ USCIS.
Xin mời quý vị vào trang web của USCIS tại http://www.uscis.govhttp://www.welcometousa.gov, là nguồn tài liệu cho người mới nhập cư. Gọi cho Dịch vụ khách hàng số 1-800-375-5283, hoặc 1-800-767-1833 (dành cho người khiếm thính).

Để xin các mẫu đơn, xin mời quý vị vào trang web của USCIS http://www.uscis.gov hoặc gọi cho.
Đường dây xin đơn USCIS số 1-800-870-3676.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#2
Với tư cách là một thường trú nhân (permanent resident), quý vị nên bắt đầu tìm hiểu về quốc gia này cũng như con người, và hệ thống chính quyền ở đây:

Hãy sử dụng hướng dẫn này để tìm hiểu về quyền lợi, và trách nhiệm của mình với tư cách là một người nhập cư, tìm hiểu về cách làm việc của chính quyền liên bang, tiểu bang, và chính quyền địa phương Quý vị cũng có thể tìm hiểu về những sự kiện lịch sử quan trọng đã góp phần hình thành nên Hoa Kỳ cũng như tầm quan trọng của việc tham gia vào những sinh hoạt cộng đồng, và những gợi ý để giúp quý vị làm được việc đó.

Hướng dẫn này tóm tắt chung các quyền lợi, trách nhiệm, và những thủ tục liên quan đến thường trú nhân Để biết thông tin cụ thể và chi tiết hơn, quý vị nên tham khảo các văn bản pháp luật, quy định, mẫu đơn, và những hướng dẫn của Cơ quan Nhập tịch và Di trú Hoa Kỳ USCIS. Nếu có thắc mắc về trường hợp nhập cư, hoặc câu hỏi về di trú, cách tốt nhất là tham khảo những nguồn thông tin chi tiết này Quý vị cũng có thể tìm thông tin trên trang web của USCIS ở địa chỉ http://www.uscis.gov. Quý vị có thể lấy mẫu đơn của USCIS trên trang web, hoặc bằng cách gọi Đường dây xin đơn của USCIS theo số 1-800-870-3676. Để biết thêm thông tin, vui lòng gọi cho Dịch vụ khách hàng số 1-800-375-5283, hoặc 1-800-767-1833 (dành cho người khiếm thính).

Những nơi trợ giúp.
Hướng dẫn này sẽ giúp quý vị cách bắt đầu, nhưng không thể trả lời tất cả những câu hỏi của quý vị về cuộc sống ở Hoa Kỳ Để tìm thêm thông tin, quý vị có thể liên lạc với các cơ quan của chính quyền tiểu bang, hạt hoặc thành phố để tìm hiểu về những dịch vụ sẵn có hoặc hỏi thông tin từ các tổ chức tại địa phương giúp người mới nhập cư Quý vị có thể tìm những văn phòng, và tổ chức này bằng cách sử dụng các dịch vụ miễn phí được nêu ra sau đây.

Thư viện công cộng.
Quý vị đều có thể sử dụng miễn phí những Thư viện Công cộng tại Hoa Kỳ Hầu hết mọi cộng đồng đều có Thư viện Nhân viên Thư viện có thể giúp quý vị tìm kiếm thông tin về nhiều chủ đề, và cấp cho quý vị thẻ Thư viện để quý vị có thể mượn miễn phí những thứ như sách, DVD, và các nguồn tài liệu khác. Quý vị còn có thể đọc báo địa phương, và sử dụng máy tính để truy cập Internet trong hầu hết các Thư viện. Một số Thư viện có lớp học máy tính miễn phí, hướng dẫn ngôn ngữ Tiếng Anh và các chương trình khác cho trẻ em, và người lớn Hãy hỏi nhân viên thư viện về các dịch vụ được cung cấp trong cộng đồng Để tìm thư viện gần nơi quý vị, vui lòng truy cập http://www.nces.ed.gov

Danh bạ Điện thoại.
Danh bạ điện thoại địa phương của quý vị (niên giám điện thoại) bao gồm các số điện thoại, và thông tin quan trọng về những dịch vụ của liên bang, tiểu bang, và cộng đồng địa phương danh bạ có thông tin cần thiết trong trường hợp khẩn cấp, bản đồ địa phương, và thông tin về cách đăng ký dịch vụ điện thoại trang màu trắng liệt kê các số điện thoại của cá nhân, trang màu vàng liệt kê số điện thoại, và địa chỉ của các cơ sở thương mại, và tổ chức. Quý vị cũng có thể gọi số 411 để tìm số điện thoại cụ thể ở bất cứ nơi nào tại Hoa Kỳ Quý vị sẽ phải trả phí khi gọi 411.

Mạng Internet.
Mạng Internet có thể kết nối quý vị đến nhiều nguồn thông tin, bao gồm những trang web của các cơ quan chính quyền liên bang, tiểu bang, và địa phương. Hầu hết các trang web của chính quyền có chữ “ gov” ở cuối. Nếu không có máy tính ở nhà, quý vị có thể sử dụng máy tính trong Thư viện công cộng. Quý vị có thể sử dụng Internet để tìm việc làm, nơi ở, tìm hiểu về trường học cho con em mình, và tìm những tổ chức cộng đồng, và nguồn trợ giúp quý vị. Quý vị cũng có thể sử dụng Internet để tìm các tin tức quan trọng và sự kiện hiện tại cũng như khám phá các thông tin thú vị về đời sống ở Mỹ, lịch sử và chính quyền của Hoa Kỳ, và cộng đồng địa phương của quý vị. Hãy truy cập http://www.welcometousa.gov để tìm các nguồn tài liệu về chính quyền liên bang có sẵn cho người mới nhập cư.

Các tổ chức cộng đồng, và tôn giáo trợ giúp người Nhập cư.
Trong nhiều cộng đồng có những tổ chức trợ giúp miễn phí, hoặc giá thấp cho người nhập cư. Những tổ chức này có thể giúp quý vị tìm hiểu về cộng đồng của mình, và những dịch vụ sẵn có dành cho những người nhập cư như quý vị. Quý vị có thể tìm những tổ chức này qua mạng Internet, trong danh bạ điện thoại địa
phương, hỏi nhân viên ở Thư viện công cộng, hoặc liên hệ với cơ quan dịch vụ xã hội của chính quyền địa phương.

Nguồn trực tuyến USCIS.
USCIS có nhiều nguồn trực tuyến hữu ích sẵn có. Những nguồn này cung cấp thông tin về các chủ đề nhập cư, thời gian giải quyết, tình trạng vụ việc, phí, và các lợi ích khác.

Nguồn trực tuyến. Nếu quý vị muốn vào:
Kiểm tra trạng thái vụ việc, xem thời gian giải quyết, đăng ký nhận cập nhật tình trạng, hoặc tìm văn phòng USCIS gần quý vị nhất http://www.uscis.gov
Kiểm tra lệ phí nộp hồ sơ hiện tại http://www.uscis.gov/fees
Lên lịch hẹn Infopass miễn phí với nhân viên USCIS http://infopass.uscis.gov
Là một người nhập cư, quý vị cần cảnh giác với những địa chỉ web giả, trông giống với trang web của chính quyền mà những người xấu đã tạo ra để đánh lừa, và lợi dụng quý vị. Xin nhớ rằng trang web chính thức của Cơ quan Nhập tịch và Di trú Hoa Kỳ là http://www.uscis.gov

Lời khuyên.
Những thông tin khác dành cho Người mới Nhập cư.
Chào mừng Quý vị đến Hoa Kỳ: Hướng dẫn dành cho Người mới Nhập cư có sẵn bằng những ngôn ngữ khác tại http://www.uscis.gov/newimmigrants
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#3
Quyền và trách nhiệm của quý vị:
Thường trú nhân Mỹ (Thẻ xanh) có đầy đủ các quyền lợi như công dân Mỹ trừ việc được tranh cử, bầu cử, được làm việc trong một số cơ quan đặc biệt của Chính phủ Mỹ, được hưởng một số quyền lợi về chăm sóc sức khoẻ, phúc lợi xã hội chỉ dành riêng cho công dân Mỹ. Những quyền lợi của người có thẻ xanh bao gồm:
Sống và làm việc vô hạn định ở bất cứ nơi nào trên nước Mỹ.
Nộp đơn xin nhập quốc tịch Mỹ sau 5 năm sinh sống (lưu trú tại Mỹ ít nhất 6 tháng/năm).
Được bảo lãnh thân nhân.
Ra vào Mỹ không giới hạn số lần, và không cần visa.
Những người có Thẻ xanh (trong độ tuổi đi học) được miễn học phí trường công từ tiểu học đến trung học, học phí đại học, và cao học được áp dụng như công dân Mỹ (bằng 1/3 so với du học sinh).
Có nhiều cơ hội việc làm hơn so với những người không có thẻ xanh hoặc quốc tịch.
Sinh viên (có Thẻ xanh) được Chính phủ Mỹ cho mượn tiền không lãi (hoặc lãi rất thấp) dài hạn để đóng học phí.
Xin hưởng tiền An Sinh Xã Hội (Social Security), tiền Phụ Cấp Bệnh tật SSI (Supplemental Security Income), và tiền trợ cấp chăm sóc Y tế (Medicare), nếu hội đủ điều kiện.
Sở hữu bất động sản trên nước Mỹ.
Xin bằng lái xe trong tiểu bang hoặc trong khu vực quý vị đang sống.
Gia nhập vào một số binh chủng của Lực lượng vũ trang Mỹ…

Trách nhiệm của quý vị:
Để có được những quyền lợi nêu trên, một Thường trú nhân phải thực hiện các trách nhiệm bao gồm:
Tuân thủ toàn bộ luật pháp của liên bang, tiểu bang, và địa phương.
Đóng thuế thu nhập cho liên bang, tiểu bang, và địa phương.
Đăng ký với Sở Quân vụ (Selective Service, thuộc Lực lượng Vũ trang Mỹ), nếu quý vị là nam giới từ 18 đến 26 tuổi.
Duy trì tình trạng nhập cư của mình (không nên rời khỏi Mỹ liên tiếp trên 6 tháng/1 năm).
Luôn mang theo giấy tờ chứng minh tình trạng Thường trú nhân.
Khi chuyển chỗ ở, phải báo địa chỉ mới trên mạng hoặc gởi thư báo địa chỉ mới tới Bộ An ninh Quốc nội (Department of Homeland Security, hay DHS) trong vòng 10 ngày mỗi lần chuyển chỗ.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#4
Duy trì tình trạng Thường trú nhân.
Có một số điều quý vị phải làm để duy trì tình trạng Thường trú nhân của mình.
Đó cũng là những điều quan trọng nên nhớ nếu quý vị dự định xin nhập quốc tịch Mỹ trong tương lai:
• Đừng rời nước Mỹ một thời gian dài hoặc tới sống vĩnh viễn ở một nước khác.
• Phải khai thuế thu nhập liên bang, tiểu bang, và nếu áp dụng, địa phương.
• Phải đăng ký với Sở Quân vụ (Selective Service), nếu quý vị là nam giới từ 18 đến 26 tuổi.
• Phải thông báo cho DHS biết địa chỉ mới của quý vị.

Duy trì tình trạng Nhập cư của Quý vị.
Những Thường trú nhân rời Hoa Kỳ một thời gian dài, hoặc không thể chứng minh được ý định sống lâu dài ở quốc gia này, có thể mất tình trạng thường trú của mình. Nhiều Thường trú nhân cho rằng họ có thể sống ở nước ngoài miễn là họ trở về Hoa Kỳ ít nhất mỗi năm một lần. Điều này không đúng. Nếu quý vị dự định đi ra ngoài Hoa Kỳ hơn 12 tháng, quý vị nên xin một giấy phép tái nhập cảnh (re-entry permit) trước khi ra đi. Quý vị phải nộp mẫu đơn Form I-131, Đơn Xin giấy phép du lịch (Application for a Travel Document). Quý vị phải trả lệ phí khi nộp mẫu đơn Form I-131. Giấy phép tái nhập cảnh có giá trị tối đa hai năm. Quý vị có thể xuất trình giấy phép tái nhập cảnh, thay cho hộ chiếu, hoặc Thẻ xanh Thường trú nhân, tại cảng nhập cảnh. Có giấy phép tái nhập cảnh vẫn không bảo đảm là quý vị sẽ được nhập cảnh khi trở về Hoa Kỳ, nhưng giấy phép này có thể dễ dàng chứng minh rằng quý vị trở về từ một chuyến du lịch tạm thời.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#5
Thường trú nhân có thể bị trục xuất hoặc bị từ chối cho trở về Hoa Kỳ.

Người dân khắp nơi di dân đến Hoa Kỳ dưới nhiều hình thức: đoàn tụ gia đình, thẻ xanh theo công việc, Thẻ xanh theo diện tị nạn chính trị, v.v… Tuy nhiên, cầm trên tay một tấm Thẻ xanh không đảm bảo một Thường trú nhân sẽ được sống vĩnh viễn tại Hoa Kỳ. Thường trú nhân vẫn có thể bị trục xuất vì nhiều lý do, chẳng hạn như, buôn bán thuốc cấm. Thường trú nhân là một tình trạng pháp lý, và nó có thể bị mất nếu người thường trú nhân tử bỏ ý định sống tại Hoa Kỳ.

Những trường hợp sau đây nằm trong tình trạng có thể bị trục xuất: người có thẻ xanh hai năm (conditional permanent residence) không được gia hạn Thẻ xanh 10 năm; người "mua" Thẻ xanh bằng cách làm giấy kết hôn giả, người cung cấp giấy tờ giả mạo, tự nhận mình là công dân Mỹ nhưng thực chất không phải vậy; người Thường trú nhân đã không thông báo đổi địa chỉ (trừ khi không cố ý và có lý do chính đáng), v.v… Trầm trọng nhất là những Thường trú nhân bị tội hình sự mà hình phạt bao gồm việc ở tù, bị buộc tội những tội hình liên quan đến đạo đức mà bản án có thể ở tù trên một năm, hoặc những trọng tội như giết người, hiếp dâm, nhục mạ tình dục trẻ em, buôn bán thuốc cấm, vũ khí trái phép, rửa tiền, buôn người, v.v… Việc Thường trú nhân chỉ tự nguyện nhận tội (guilty pleas) vẫn có thể bị xem là "conviction" (buộc tội) dưới luật di trú. Do vậy, năm 2010, tối cao pháp viện Hoa Kỳ phán rằng Tu chính thứ 6 của Hiến Pháp Hoa Kỳ đòi hỏi người Luật sư hình sự có bổn phận phải tư vấn Thường trú nhân hậu quả di trú (bị trục xuất hoặc bị từ chối nhập tịch Hoa Kỳ).

Gần đây, Bộ Nội An kiểm tra ráo riết việc nhiều người Thường trú nhân xin ở lại theo hình thức hôn nhân. Ngoài việc xét kỹ giấy tờ, tài liệu, hình ảnh, và bằng chứng, họ có thể đến tận nhà gõ cửa để xem người nộp đơn, và người được bảo lãnh sống chung như vợ chồng. Việc gian lận để mua bán Thẻ xanh, vi phạm luật di trú, có thể dẫn đến hình phạt ở tù 5 năm, và đóng $250.000 tiền phạt. Trong nhiều trường hợp, người bị buộc tội gian lận có thể vị cấm vĩnh viễn trở vào Hoa Kỳ, và người bảo lãnh có thể bị buột tội đồng lõa.

Ngoài ra, Thường trú nhân du lịch, hoặc ra khỏi Hoa Kỳ quá một năm mà không có re-entry permit cũng có thể bị xem như đã từ bỏ ý định sinh sống tại Hoa Kỳ. Việc cầm trên tay một thẻ xanh còn giá trị, và quay trở về Mỹ một năm một lần, và ở vài ngày lại đi vẫn có thể là lý do cho Bộ Nội An Quyết định rằng Thường trú nhân đó đã từ bỏ ý định sinh sống tại Hoa Kỳ. Thông thường, Bộ Nội An sẽ xem xét mục đích của chuyến đi, ngày dự định quay về Hoa Kỳ, việc Thường trú nhân có khai thuế hàng năm, v.v… Nhiều Thường trú nhân không hòa nhập được với cuộc sồng mới vì lý do ngôn ngữ, văn hóa quyết định "bỏ về Việt Nam làm ăn", dẫn theo con em của mình có thể cũng ảnh hưởng đến tình trạng Thường trú nhân của các con em mình.

Nếu việc đi ra khỏi Hoa kỳ dài hơn dự định là ngoài ý muốn, và sự kiểm soát (lý do sức khỏe, công việc, emergency), Thường trú nhân vẫn có thể xin được phỏng vấn để Tổng Lãnh Sự xem xét, và quyết định tình trạng di trú cùa mình. Quan trọng nhất, người nộp đơn phải chứng minh được rằng mình luôn luôn có ý định quay trở về lại Hoa Kỳ, và việc ở lâu là hoàn toàn ngoài ý muốn.

"Thẻ xanh" có thể có nhiều giá trị, và ý nghĩa cho từng cá nhân khi quyết định đến định cư tại Hoa Kỳ. Do vậy, việc phạm tội của một Thường trú nhân ngoài việc vi phạm luât lệ của tiểu bang nơi mình sinh sống, còn có thể dẫn đến những hậu quả di trú trầm trọng. Khi bị vào trường hợp vi phạm luật hình sự, Thường trú nhân nên cho Luật sư của mình biết về tình trạng di trú, và hậu quả di trú trước khi tình nguyện nhân tội. Tương tự, nếu biết trước mình có thể đi Việt Nam "dài hạn", việc cố vấn với Luật sư di trú, và xin một giấy tái nhập Hoa Kỳ là điều cần thiết.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#6
Kê khai thuế thu nhập.

Mặc dù Sở thuế Mỹ chỉ là một cơ quan tài chính của Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ nhưng lúc nào hệ thống cảnh sát, và tư pháp cũng sát cánh bên họ. Đặc biệt, đây là một trong những cơ quan làm thiên hạ “toát mồ hôi” nhiều nhất mỗi khi nhận được thư của họ gửi đến nhà, dù chưa biết tin lành hay tin dữ.

Thường dân cũng đóng thuế như tổng thống
Sống ở Mỹ, dù bạn vào quán ăn một bát phở hay mua một ly cà phê mang về nhà cũng phải đóng thuế. Từ một công nhân dây chuyền (assembly) cho đến nhân viên chính phủ (Governor), và ngay cả đương kim tổng thống, tất cả đều phải đóng thuế thu nhập cá nhân. Đa số người dân trên nước Mỹ lãnh lương qua ngân phiếu (pay check) nên nguồn thu nhập của họ đã được Sở thuế quản lý chặt chẽ từ báo cáo của họ, và của ngân hàng gửi đến.

Bạn lãnh lương bằng tiền mặt (pay cash) còn có thể trốn thuế nhưng nếu người chủ thuê bạn làm việc có khai tên bạn vào danh sách nhân viên làm thuê cho cơ sở của họ thì bạn hãy nhanh chân thực hiện nghĩa vụ công dân này ngay, nếu không thì lý lịch cá nhân của bạn do liên bang quản lý sẽ bị ghi chú: “Đã từng trốn thuế”. Và, mãi nhiều năm sau bạn vẫn bị nhận giấy đòi nợ về khoản trốn thuế. Như vậy, cơ hội được hưởng các nguồn phúc lợi an sinh xã hội của bạn khi thất nghiệp hay khi hoàn cảnh sống khó khăn sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.

Nghiêm trọng hơn nữa, người trốn thuế có thể bị phạt tù đến 5 năm, đồng thời bị phạt tiền đến 100.000USD cho một năm họ trốn thuế, và theo cấp số nhân nếu trốn thuế nhiều năm. Mỗi năm, Sở thuế của Mỹ chỉ truy tố khoảng 3.000 trường hợp trốn thuế trong khoảng 174 triệu hồ sơ khai thuế, tuy nhiên, vẫn có khoảng 7,4 triệu cá nhân bị phạt vì những lý do như đóng thuế trễ hạn, khai gian, đóng thuế bằng check “lủng” (ký ngân phiếu nhưng không còn tiền trong tài khoản ở ngân hàng). Năm 2005, có khoảng 27.000 người ra hầu tòa vì những tội liên quan đến thuế. Trường hợp nghiêm trọng, đối tượng trốn thuế có thể bị tịch thu nhà, xe, tài sản cá nhân, niêm phong tài khoản trong ngân hàng, cắt tiền lương tại nơi đang làm việc…

Tuy nhiên, nhiều Luật sư hay những nhân viên kế toán cũng cho biết, Sở thuế cũng rất khoan dung, và sẵn sàng “mở lối thoát” cho người trả thuế nào cộng tác tốt bằng cách trình bày, thảo luận thẳng thắn, rõ ràng về nguyên nhân nợ thuế.

Mùa khai thuế
Hàng năm, ngày 15-4 là thời điểm kết thúc mùa khai thuế (bắt đầu từ tháng 1) năm trước của tất cả công dân Mỹ làm việc có thu nhập, và các doanh nghiệp, hãng xưởng. Nếu quá hạn sẽ bị phạt nặng, trừ trường hợp đối tượng có yêu cầu gia hạn khai thuế. Vào khoảng thời gian này, khai thuế là một trong những chủ đề thời sự “hot” nhất trên các phương tiện truyền thông như báo chí, đài phát thanh và truyền hình. Về nhà hay đi đến những nơi công cộng, sở làm, đều nghe người ta hỏi thăm nhau về thuế, bàn về thuế.

Đây cũng là mùa làm ăn lớn của các dịch vụ chuyên khai thuế hộ. Phần lớn người dân không am hiểu về luật thuế vốn rất phức tạp, và cũng tránh mất thời gian cho việc khai thuế thu nhập cá nhân, họ đều nhờ các dịch vụ chuyên nghiệp khai hộ trong vòng 30 phút nếu hồ sơ của họ đơn giản với mức lệ phí thấp nhất là 25 USD/người. Sau đó, nhân viên dịch vụ thuế sẽ điền giúp họ địa chỉ Sở thuế rồi nhờ bưu điện chuyển đi. Như vậy, việc khai thuế thu nhập đã có luật sư ở các dịch vụ đảm nhiệm thay, xử lý hồ sơ trao đổi qua đường bưu điện nên nhân viên thuế vụ hoàn toàn không có cơ hội hạch sách, nhũng nhiễu người dân.

Để tạo uy tín và cạnh tranh lành mạnh, nhiều dịch vụ khai thuế còn đưa ra cam kết chắc nịch với khách hàng rằng: Hoàn thành hồ sơ tốt nhất, không để khách hàng mất nhiều thời gian, sẽ hoàn trả toàn bộ chi phí cho khách hàng nếu có bất cứ lý do nào khiến hồ sơ thuế bị trục trặc. Tuy nhiên, các dịch vụ cũng rất cần sự hợp tác trung thực của khách hàng trong việc khai thuế như cung cấp đầy đủ chứng từ, không cố tình tránh né các khoản thu nhập phụ đã hoặc chưa khấu trừ thuế…

Buồn vui chuyện đóng thuế
Qua mùa khai thuế thu nhập cá nhân, có người cảm thấy “bình thường thôi” nhưng cũng có người “méo mặt” vì phải rút hầu bao để đóng thêm vì tùy trường hợp bạn khai tình trạng cá nhân trong hồ sơ thuế là độc thân; có vợ chồng, con cái; phải nuôi cha mẹ già, hay bất cứ một đối tượng nào đang cần bảo trợ.

Trường hợp bạn là người độc thân sẽ bị trừ thuế nặng vào mỗi kỳ lương trong thời gian đi làm nhưng cuối năm khai thuế, nếu bạn có thu nhập ổn định, và số tiền bạn đóng thuế dư so với mức quy định thì sẽ được Sở thuế hoàn trả phần dư. Anh Ngọc Nguyễn còn độc thân, đang sống ở Dallas, thuộc tiểu bang Texas, vui vẻ chia sẻ: “Năm 2006, tổng mức lương thu nhập của tôi hơn 30.000 USD. Không kể các khoản phí khác như bảo hiểm, tôi bị trừ thuế khoảng 5.600USD nhưng cuối năm khai thuế xong được Sở thuế gửi trả lại 1.020 USD”.

Còn chị Phương Ca, ở Garland, cũng độc thân, mới tốt nghiệp ra trường hí hửng kể: “Năm 2006, tôi chỉ đi làm có 4 tháng, nộp thuế chưa đầy 350 USD nhưng sau khi khai thuế tôi được trả lại hơn 200 USD. Rồi Sở thuế xét thấy thu nhập (income) của tôi quá thấp nên tiếp tục gửi thêm cho tôi 350 USD nữa. Thế là tôi có lãi”. Có nhiều trường hợp khác, bạn có tổng thu nhập cao hơn so với mức sàn quy định thuế thì bạn sẽ được yêu cầu đóng thêm (Thí dụ: luật thuế quy định người có thu nhập 60.000 USD/năm phải đóng 5.000 USD nhưng bạn có thu nhập năm nay là 70.000 USD thì phải đóng thuế thêm của phần 10.000 USD. Hoặc bạn khai chưa đủ tổng thu nhập vì lý do muốn trốn thuế hoặc vì một lý do nào đó đã bị Sở thuế vụ truy ra).

Những người có gia đình, hoặc phải nuôi người khác sẽ được trừ thuế thấp hơn người sống độc thân, và cơ hội hoàn thuế của họ cũng cao hơn nếu những người họ trực tiếp nuôi dưỡng hoàn toàn không có thu nhập. Anh Oanh Trần, ở Garland, có thu nhập tương đối tốt, cho biết: Anh có vợ, và ba con. Do trông con nhỏ nên vợ anh không đi làm, cuối năm khai thuế xong anh được hoàn lại cho phần nuôi vợ con anh mỗi người hơn 1.000 USD.

Thật ra, người dân cũng rất mù mờ về việc tính thuế vì mỗi người phải chịu một mức thuế khác nhau do tình trạng cá nhân, và các thành viên quan hệ trong gia đình có liên quan hoặc có thu nhập thấp hay cao so với quy định, và Sở thuế có công thức tính thuế nên họ sẽ đưa ra quyết định cuối cùng. Nhưng, việc thực hiện nghĩa vụ công dân của họ đối với nhà nước cho thấy những mặt tích cực thể hiện cụ thể: Ai thiếu cho thêm, ai dư thì lấy bớt, đồng thời thể hiện mối tương quan tương tác giữa chính phủ, và người dân được thể hiện tích cực qua các chương trình an sinh xã hội.

Dù có mức lương cao hay thấp người dân Mỹ thường tham gia đóng thuế lợi tức an sinh xã hội để Chính phủ Mỹ có thể kiểm soát, và điều chỉnh mức sống của người dân phù hợp với mức sống của xã hội. Hơn nữa, việc đóng thuế an sinh xã hội không chỉ tạo sự an toàn về phúc lợi hưu trí trong tương lai cho công nhân viên, và gia đình của họ mà còn đảm bảo phúc lợi an sinh xã hội vì tàn tật, và phúc lợi sinh tồn cho những người thân trong gia đình khi xảy ra trường hợp không may về thương tích hoặc tử vong. Năm 2006, phúc lợi tàn phế cho công nhân viên, người hôn phối hay con cái của họ trung bình 1.571 USD/tháng/người.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#7
Quản lý tiền bạc.

Việc quản lý tiền bạc của quý vị có thể có tác động lớn tới tương lai của quý vị tại Hoa Kỳ. Mục này bàn thảo về tài chính cá nhân, trả tiền thuế, và những cách mà quý vị có thể tự bảo vệ bản thân, và tiền của mình.

Tài chính cá nhân
Mở tài khoản ngân hàng

Ở Hoa Kỳ, có hai loại tổ chức tài chính cung cấp tài khoản tài chính cá nhân là ngân hàng, và liên hiệp tín dụng. Tài khoản ngân hàng là nơi an toàn để quý vị giữ tiền của mình. Ngân hàng có nhiều loại tài khoản khác nhau. Tài khoản viết chi phiếu, và tài khoản tiết kiệm là hai loại phổ biến. Quý vị có thể mở một tài khoản cá nhân hoặc tài khoản chung với người phối ngẫu hoặc với một người khác. Ngân hàng có thể thu phí cho một số dịch vụ của họ. Liên hiệp tín dụng là một nơi khác để giữ tiền cho quý vị. Nhà tuyển dụng của quý vị có thể có một liên hiệp tín dụng để quý vị tham gia hoặc quý vị có thể tham gia một liên hiệp tín dụng nơi mình ở. Các liên hiệp tín dụng cung cấp phần lớn các dịch vụ giống như ngân hàng, nhưng một số nơi cũng có thể có thêm các dịch vụ khác. Hãy so sánh dịch vụ, lệ phí, phạm vi bảo hiểm, giờ làm việc, và địa điểm của vài ngân hàng khác nhau trước khi quý vị mở tài khoản, để quý vị có thể chọn ngân hàng thích hợp nhất cho các nhu cầu của mình. Khi mở tài khoản ngân hàng, quý vị sẽ được yêu cầu chứng minh nhân thân của mình. Quý vị có thể chứng minh bằng thẻ Thường trú nhân, hoặc bằng lái xe.

Quý vị cũng sẽ cần gửi tổ chức tài chính một số tiền – gọi là “tiền gửi” (deposit) – vào tài khoản mới của quý vị. Khi quý vị lĩnh tiền từ tài khoản, giao dịch này được gọi là rút tiền. Quý vị có thể rút tiền bằng cách viết chi phiếu, rút từ máy rút tiền tự động (ATM), hoặc điền vào một phiếu rút tiền tại tổ chức tài chính.

Lời khuyên
Giữ tiền an toàn

Việc mang theo khoản tiền lớn bên mình hoặc để tiền đó ở nhà là không an toàn, nó có thể bị mất cắp hoặc thất lạc. Nếu quý vị để tiền ở ngân hàng, hoặc liên hiệp tín dụng là thành viên của Công ty Bảo hiểm tiền. Gửi Liên Bang (FDIC) hoặc được bảo hiểm bởi Cục Quản lý liên hiệp tín dụng Quốc gia (NCUA), thì tiền của quý vị sẽ được bảo hiểm tới $250.000. Khi chọn một tổ chức tài chính, hãy chắc chắn đó là thành viên của FDIC, hoặc được NCUA bảo hiểm. Thông tin, vui lòng truy cập http://www.fdic.gov hoặc http://www.ncua.gov.

Sử dụng tài khoản ngân hàng: Quý vị có thể rút tiền từ tài khoản ngân hàng bằng cách sử dụng chi phiếu cá nhân, ATM, hoặc thẻ ghi nợ. Hãy đảm bảo rằng chỉ quý vị, và người đứng tên chung tài khoản với quý vị (nếu có) có thể sử dụng tài khoản của quý vị.

Chi phiếu cá nhân: Quý vị sẽ nhận được một sổ chi phiếu cá nhân khi mở tài khoản dùng séc. Chi phiếu là bản mẫu in sẵn để quý vị điền vào khi chi trả cho những chi phí nào đó. Thông tin ghi trên chi phiếu báo cho tổ chức tài chính biết để họ chi trả cho cá nhân hoặc cơ sở kinh doanh mà quý vị đã viết trên tờ chi phiếu. Giữ những chi phiếu này ở nơi an toàn, và hỏi tổ chức tài chính của quý vị cách mua chi phiếu mới khi quý vị xài hết tập chi phiếu cũ.

Thẻ ATM: Quý vị có thể đề nghị tổ chức tài chính cấp thẻ ATM. Thẻ ATM là một thẻ nhựa nhỏ kết nối với tài khoản ngân hàng của quý vị. Quý vị có thể sử dụng thẻ này để rút tiền mặt, hoặc gửi tiền vào tài khoản của quý vị tại một ATM. Thường thì quý vị không phải trả lệ phí khi sử dụng ATM của tổ chức tài chính của mình. Quý vị hầu như sẽ bị tính phí nếu dùng ATM do tổ chức tài chính khác sở hữu, và vận hành. Nhân viên tổ chức tài chính sẽ hướng dẫn cách sử dụng thẻ ATM, và cho quý vị một số đặc biệt gọi là PIN (số nhận dạng cá nhân) để sử dụng ATM. Hãy cẩn thận khi sử dụng ATM. Đừng bao giờ đưa cho ai mã PIN, hoặc thẻ ATM vì người đó có thể dùng nó để lấy tiền từ tài khoản ngân hàng của quý vị.

Thẻ ghi nợ: Tổ chức tài chính sẽ cấp cho quý vị một thẻ ghi nợ (debit card) để sử dụng cho tài khoản dùng chi phiếu. Đôi khi, thẻ ATM cũng có thể được sử dụng như thẻ ghi nợ. Đừng bao giờ đưa cho ai mã PIN, hoặc thẻ ghi nợ vì người đó có thể dùng nó để lấy tiền từ tài khoản ngân hàng của quý vị. Quý vị có thể dùng thẻ ghi nợ để trả tiền cho hàng hóa mua tại cửa hàng, và tiền sẽ được tự động lấy ra từ tài khoản viết chi phiếu để trả cho cửa hàng.

Chi phiếu của thủ quỹ và chi phiếu đã chứng thực: Đây là những chi phiếu mà tổ chức tài chính tạo ra theo yêu cầu của quý vị. Quý vị gửi một số tiền vào tổ chức tài chính, và họ viết một tờ chi phiếu ngân hàng cho số tiền gửi đó để trả cho một cá nhân hoặc cơ sở kinh doanh mà quý vị muốn trả tiền. Các tổ chức tài chính có thể tính phí cho những chi phiếu này. Hãy hỏi tổ chức tài chính của quý vị về những tùy chọn khác sẵn có cho quý vị. Quản lý tài khoản ngân hàng của quý vị thật cẩn thận để không bị phát sinh phí thấu chi. Thấu chi sẽ phát sinh khi quý vị không đủ tiền trong tài khoản để thanh toán hoặc rút tiền. Kiểm tra với tổ chức tài chính của quý vị để tìm ra các tùy chọn, và phí. Hãy kiểm tra hóa đơn tính tiền thẻ tín dụng mỗi tháng để chắc chắn tất cả các khoản tiền phải trả là đúng. Nếu quý vị thấy một khoản tiền phải trả không phải của mình, hãy gọi ngay lập tức cho công ty phát hành thẻ tín dụng. Thường thì quý vị không phải trả cho những khoản mà quý vị không mua, miễn là quý vị báo ngay cho công ty phát hành thẻ tín dụng. Hãy viết danh sách liệt kê số của tất cả tài khoản ngân hàng và thẻ ghi nợ, thẻ ATM và thẻ tín dụng. Viết cả số điện thoại của những công ty này. Giữ thông tin này ở nơi an toàn, và bảo mật. Nếu bóp bị rơi mất hoặc bị đánh cắp, quý vị có thể gọi cho những công ty này yêu cầu hủy tất cả các thẻ này. Điều này sẽ ngăn chặn người khác sử dụng bất hợp pháp thẻ của mình.

Để tìm hiểu thêm về tài chính cá nhân, vui lòng truy cập http://www.mymoney.gov
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#8
Bảo vệ bản thân và tiền bạc tránh bị giả danh.

Giả danh nghĩa là ai đó đã ăn cắp thông tin cá nhân của quý vị, ví dụ như số An sinh Xã hội, hoặc số tài khoản ngân hàng. Họ có thể sử dụng thông tin này để rút tiền từ tài khoản ngân hàng của quý vị, hoặc làm một thẻ tín dụng đứng tên của quý vị. Giả danh là một hành vi phạm pháp nghiêm trọng.

Hãy tự bảo vệ cho mình bằng những cách sau:
- Chỉ cung cấp thông tin cá nhân của mình cho những người, hoặc cơ sở kinh doanh nào mà quý vị biết rõ, và tin tưởng, nhất là trên điện thoại hoặc Internet.
- Cất thẻ An sinh Xã hội ở nơi an toàn trong nhà. Đừng mang theo trong người.
- Chỉ mang theo những giấy chứng minh, hoặc thẻ tín dụng nào cần thiết lúc đó. Cất những giấy tờ còn lại ở chỗ an toàn trong nhà.
- Xé vụn những giấy tờ, hoặc mẫu đơn có thông tin cá nhân trước khi bỏ vào thùng rác.
- Chọn mật khẩu riêng cho từng tài khoản. Không dùng chung mật khẩu vì nó có thể khiến thông tin cá nhân của quý vị gặp rủi ro.

Để tự bảo vệ mình khỏi bị giả danh, quý vị hãy gọi Đường dây nóng về tội giả danh của Ủy ban thương mại Liên bang theo số 1-877-438-4338 hoặc truy cập https://www.consumer.ftc.gov/

“Giả Mạo” (Phishing) và các hình thức lừa đảo khác. Theo Ủy ban thương mại Liên bang (FTC), “giả mạo” là khi một nguồn không rõ gửi email, hoặc tin nhắn cho quý vị có vẻ như dưới danh nghĩa doanh nghiệp, hoặc tổ chức mà quý vị đang có liên hệ như ngân hàng, dịch vụ thanh toán trực tuyến, hoặc thậm chí là cơ quan chính phủ. Tin nhắn này có thể bao gồm các đường dẫn tới các trang web đề nghị quý vị cập nhật tài khoản, hoặc thông tin cá nhân. Các đường dẫn trong email này liên kết tới trang web nhìn giống như của tổ chức hợp pháp nhưng thực ra không phải vậy. Những kẻ lừa đảo tạo ra trang web để lừa lấy danh tính của quý vị từ đó chúng có thể lấy tiền, hoặc phạm tội dưới tên của quý vị. Xin lưu ý rằng lừa đảo qua điện thoại nhằm vào các cá nhân, bao gồm cả người nhập cư. Kẻ lừa đảo có thể gọi cho quý vị, và đòi tiền hay đe dọa quý vị. Chúng chắc chắn sẽ có một số thông tin về quý vị, và số điện thoại của chúng có thể trông giống như của một văn phòng. Các cơ quan chính phủ sẽ không bao giờ gọi cho quý vị để đòi tiền hay đe dọa quý vị. Nếu quý vị nhận được cuộc gọi như vậy, hãy gác máy, và gọi số điện thoại chính thức của doanh nghiệp, hoặc cơ quan chính phủ để kiểm tra xem nó có phải là lừa đảo hay không.

Để tránh bị lừa đảo, sau đây là một số điều quan trọng cần nhớ:
- Nếu quý vị nhận được email, hoặc thông báo tự động xuất hiện trên màn hình máy tính yêu cầu cung cấp thông tin cá nhân hoặc tài chính, đừng trả lời.
- Đừng đưa số tài khoản, hoặc mật khẩu qua điện thoại trừ khi quý vị gọi tới công ty mà quý vị biết là uy tín. Nếu quý vị có thắc mắc về một công ty, hãy kiểm tra với văn phòng bảo vệ người tiêu dùng địa phương hoặc Tổ chức kinh doanh đáng tin cậy (Better Business Bureau).
- Kiểm tra sao kê thẻ tín dụng, và tài khoản ngân hàng ngay khi quý vị nhận được chúng để tìm các chi phí bất hợp pháp.
- Nếu quý vị có máy tính, hãy dùng phần mềm diệt virus, và phần mềm chống gián điệp cũng như tường lửa. Cập nhật chúng thường xuyên.
- Cẩn trọng khi mở tài liệu đính kèm hoặc tải về tệp tin từ các email. Nếu quý vị không biết ai gửi tin nhắn cho mình thì đừng mở (các) tài liệu đính kèm, hoặc tải về tệp tin từ các email.
- Nếu quý vị nghi ngờ một email, hoặc trang web là lừa đảo thì hãy báo cáo thông tin này tới ngân hàng, công ty, hoặc cơ quan chính phủ thực sự.

Nếu quý vị tin rằng mình đã bị lừa đảo, quý vị có thể nộp hồ sơ khiếu nại qua trang web của FTC tại http://www.ftccomplaintassistant.gov.

Để tìm hiểu thêm về cách tránh bị lừa đảo trực tuyến, và giải quyết các tin nhắn rác lừa dối, vui lòng truy cập http://www.onguardonline.gov.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#9
Hiểu về giáo dục và chăm sóc y tế.

Giáo dục có thể kết nối quý vị, và gia đình quý vị với cộng đồng. Phần này mô tả các trường học tại Mỹ cho trẻ em, thanh thiếu niên, và người lớn. Phần này cũng thảo luận các hệ thống chăm sóc y tế, và cung cấp các nguồn lực để quý vị, và gia đình có thể nắm rõ.

Giáo dục tại Hoa Kỳ
Để đảm bảo mỗi đứa trẻ đều được chuẩn bị để thành công, nước Mỹ có nền giáo dục công lập miễn phí từ mầm non đến hết lớp 12 cho tất cả học sinh tại Mỹ. Một số cộng đồng cũng tạo cơ hội cho trẻ em 3 tuổi học mẫu giáo. Phần này sẽ giúp quý vị biết cách ghi danh nhập học cho con mình, cách vận hành của các trường học tại Mỹ, và cách giúp trẻ học. Phần lớn những trường học công lập ở nước Mỹ là đồng giáo dục (co-educational). Đồng giáo dục nghĩa là học sinh nam, và học sinh nữ cùng học một lớp, tuy nhiên, có một số trường chỉ cho ghi danh học cho một giới: nam, hoặc nữ. Hầu hết các trường thuộc về một học khu, trong đó bao gồm các trường khác nhau cho trẻ thuộc các độ tuổi khác nhau. Các độ tuổi của học sinh ở mỗi trường có thể khác nhau giữa các cộng đồng.

Ghi danh cho con quý vị nhập học
Một trong những việc đầu tiên quý vị nên làm là ghi danh cho con nhập học. Hãy gọi điện thoại hoặc tới trụ sở của học khu địa phương để tìm hiểu xem bé nên học trường nào. Hiện tại, tất cả các bang, và Quận Columbia có các điều luật nhập học bắt buộc. Nhập học bắt buộc nghĩa là tất cả trẻ ở các độ tuổi nhất định phải đến trường. Ở phần lớn các tiểu bang, các luật này bắt buộc tất cả các trẻ em ở độ tuổi từ 5 đến 16 đều phải đến trường. Hãy xác nhận với học khu ở địa phương quý vị đang sống hoặc sở giáo dục tiểu bang để tìm hiểu các độ tuổi cần đến trường ở tiểu bang quý vị.

Quý vị có thể gửi con mình đến trường công lập hoặc trường tư thục. Những trường công lập thì miễn phí, và không giảng dạy về tôn giáo. Tiểu bang quyết định con quý vị học gì ở trường công lập, nhưng học khu địa phương, hiệu trưởng, giáo viên địa phương, và phụ huynh quyết định phương pháp giảng dạy. Các trường đặc cách là loại hình trường công lập đặc biệt, vận hành độc lập với học khu địa phương. Thuế tiểu bang và địa phương, cũng như thuế liên bang chi trả cho các trường công. Các trường tư thục là lựa chọn khác dành cho quý vị để giáo dục con cái. Các trường tư thục được các nhóm không trực thuộc chính phủ sở hữu và điều hành, bao gồm các nhóm tôn giáo, và phi tôn giáo. Nhìn chung, học sinh phải trả một khoản lệ phí (gọi là “học phí” tuition) để học tại trường tư thục.

Trong một số trường hợp, các trường tư thục hỗ trợ tài chính cho những học sinh không thể trả học phí. Trong các trường hợp còn lại, quỹ công có thể có sẵn dưới hình thức phiếu trả tiền cho học sinh để học tại trường tư thục. Một số trường tư thục nam nữ học chung, trong khi một số trường khác chỉ dành cho nam sinh, hoặc nữ sinh. Một số bang đề ra yêu cầu xin cấp phép hoặc đăng ký đối với các trường tư thục, và nhiều trường tư thục có thể chọn để được chứng thực bởi một hiệp hội chứng thực. Để hiểu rõ hơn về các trường tư thục, hãy liên hệ với sở giáo dục ở tiểu bang quý vị. Giáo dục con tại nhà là một phương án khác. Phương án này gọi là trường học tại gia (home-schooling). Các yêu cầu về trường học tại gia khác nhau giữa các tiểu bang. Phụ huynh quan tâm đến giáo dục tại gia nên liên hệ với sở giáo dục tiểu bang để biết thêm thông tin. Phần lớn trẻ em tại Mỹ học tại trường công lập khoảng 13 năm, từ cấp mầm non đến hết lớp 12. Ở phần lớn các trường, con quý vị sẽ được xếp lớp (gọi là “grade”) căn cứ vào độ tuổi, và trình độ học vấn trước đó. Đôi khi, trường học có thể cho con quý vị làm bài thi để quyết định cháu nên học lớp nào.

Trường tại Hoa Kỳ thường được tổ chức như thế nào?
Trường lớp tuổi
Trường Tiểu học Mẫu giáo và Lớp 1 đến Lớp 5, hoặc Lớp 1 đến Lớp 6 trẻ Em từ 5 đến 11 tuổi.

Trường Phổ thông cơ sở
Lớp 6 đến Lớp 8, Lớp 7 đến Lớp 8, hoặc Lớp 7 đến Lớp 9.
Thiếu niên từ 11 đến 14 tuổi.

Trường Phổ thông Trung học Lớp 9 đến Lớp 12, hoặc Lớp 10 đến Lớp 12.
Vị thành niên từ 14 đến 18 tuổi (và lên tới 21 tuổi trong một số trường hợp).

Giáo dục Đại học
Các Trường Đại học Cộng đồng.

Công lập và Tư thục.
Các Trường Cao đẳng hoặc Đại học Hai Năm hoặc bốn năm, Các Trường dạy nghề tất cả người lớn đủ điều kiện đều có thể học.

Một số thắc mắc mà phụ huynh thường hỏi về trường học công lập bao gồm:

Năm học kéo dài bao lâu?
Năm học thường bắt đầu vào tháng 8, hoặc tháng 9, và kết thúc vào tháng 5 hoặc tháng 6. Ở một số nơi, trẻ em đi học cả năm. Trẻ em đi học từ thứ Hai đến thứ Sáu. Nhiều trường học có chương trình sinh hoạt trước hoặc sau giờ học chính quy dành cho trẻ em có phụ huynh đi làm. Quý vị có thể phải trả một khoản lệ phí cho những chương trình trước hoặc sau giờ học chính quy, tuy nhiên một số dịch vụ phụ đạo đặc biệt có thể miễn phí ở học khu của quý vị.

Tôi đăng ký nhập học cho con mình ở đâu?
Hãy gọi điện thoại, hoặc tới trụ sở của học khu địa phương để tìm hiểu xem bé nên học trường nào.

Tôi cần những giấy tờ gì để đăng ký nhập học cho con mình?
Quý vị cần hồ sơ y tế của bé, và giấy tờ chứng minh rằng bé đã được chủng ngừa một số loại thuốc nhất định (cũng được gọi là “shots”) để bảo vệ bé khỏi nhiễm bệnh. Quý vị cũng cần giấy tờ định danh, chẳng hạn như giấy khai sinh, và giấy tờ chứng minh quý vị đang sống trong cùng cộng đồng với trường học. Nếu quý vị đã mất những giấy tờ này, hãy hỏi nhân viên trường học để biết cách xin giấy tờ mới. Để tránh chậm trễ, hãy chuẩn bị những giấy tờ này trước khi quý vị đến trường để ghi danh nhập học cho con mình.

Nếu con tôi không nói tiếng Anh thì sao?
Nếu con quý vị không nói được tiếng Anh, thì học khu sẽ đánh giá các kỹ năng ngôn ngữ của bé. Sau đó trường sẽ cung cấp cho con quý vị các dịch vụ mà bé cần để học tiếng Anh cũng như để tham gia vào các chương trình học tập ở trình độ phù hợp. Học khu chịu trách nhiệm cung cấp cho con quý vị các dịch vụ thích hợp để đáp ứng nhu cầu ngôn ngữ của trẻ, và cũng thông báo cho quý vị bằng ngôn ngữ quý vị có thể hiểu về các dịch vụ mà con quý vị sẽ nhận.

Quý vị có thể liên hệ với trường của con mình để hỏi về quy trình này. Ngoài các dịch vụ ngôn ngữ trong thời gian học chính quy, một số trường cung cấp các chương sau giờ học, và phụ đạo để giúp học sinh cải thiện tiếng Anh ngoài giờ lên lớp. Trường học của con quý vị sẽ cho quý vị biết họ có thêm những chương trình hỗ trợ nào cho học sinh học tiếng Anh.

Nếu con tôi bị khuyết tật thì sao?
Tất cả các học sinh tại Mỹ có quyền được nhận nền giáo dục công lập miễn phí, cho dù chúng bị khuyết tật. Nếu con quý vị bị khuyết tật, bé có thể nhận được giáo dục đặc biệt, và miễn phí cũng như các dịch vụ liên quan. Con quý vị sẽ được xếp vào một lớp học bình thường nếu phù hợp với nhu cầu của bé. Đôi khi, con quý vị có thể cần giáo dục đặc biệt hoặc các dịch vụ liên quan ngoài giờ học chính quy. Quý vị có thể tham gia khi nhân viên trường học đưa ra các quyết định mang tính cá nhân về cách giáo dục tốt nhất cho con quý vị. Trường chịu trách nhiệm liên hệ với quý vị về các quyết định này bằng ngôn ngữ mà quý vị có thể hiểu được. Để biết thêm thông tin về cách truy cập các dịch vụ và các nguồn lực khác, vui lòng truy cập http://idea.ed.gov.

Con tôi chưa đi học trước khi đến Hoa Kỳ. Cháu có thể theo học ở trường công lập miễn phí bao lâu?
Ở phần lớn các tiểu bang, học sinh có thể học ở các trường công miễn phí cho tới khi chúng tốt nghiệp Phổ thông Trung học hoặc đến mức tuổi tối đa, thường là 21 tuổi. Nếu học sinh dưới 22 tuổi, chúng có thể đăng ký nhập học Phổ thông Trung học, và theo đuổi bằng tốt nghiệp phổ thông chính quy. Nếu học sinh chưa tốt nghiệp bậc phổ thông trung học trước khi 22 tuổi, học sinh đó có thể đăng ký học các lớp Đệ nhị cấp của người lớn (ASE). Các lớp ASE giúp chuẩn bị cho học sinh đạt được bằng tương đương với bằng tốt nghiệp Phổ thông Trung học (chẳng hạn như bằng Phát triển Giáo dục Tổng quan [GED]) thay vì bằng tốt nghiệp phổ thông trung học chính quy. Hãy liên hệ với học khu địa phương, hoặc sở giáo dục tiểu bang, hoặc tìm kiếm trực tuyến để tìm hiểu các lớp GED, hoặc lớp tương đương Phổ thông Trung học ở đâu.

Con tôi sẽ đến trường bằng cách nào?
Ở nước Mỹ, đôi khi trẻ em có thể đi bộ đến trường. Nếu trường học ở quá xa, hoặc đi bộ không an toàn, các cháu có thể đi bằng xe buýt hoặc các phương tiện công cộng như tàu điện ngầm hoặc xe lửa. Nhiều trường công có xe buýt miễn phí đưa rước học sinh ở những trạm xe buýt trường học ở gần nhà. Các trường công lập khác cung cấp cho các học sinh đủ tiêu chuẩn vé tháng để chúng có thể đi phương tiện công cộng ở địa phương miễn phí, hoặc đi với giá giảm. Để biết liệu con quý vị có thể đi xe buýt tới trường hoặc nhận vé tháng phương tiện công cộng hay không, hãy liên hệ với văn phòng học khu địa phương của quý vị. Nếu quý vị có xe hơi, quý vị cũng có thể tổ chức nhóm đi chung xe (carpool) với những phụ huynh khác trong khu vực của mình để phân công đưa rước con em đến trường.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#10
Chương trình bữa ăn tại Trường của Liên bang.

Để cải thiện việc học tập, chính phủ Mỹ cung cấp những bữa ăn dinh dưỡng với giá thấp, hoặc miễn phí cho hơn 26 triệu trẻ em mỗi ngày học tại trường. Trường học sẽ căn cứ vào thu nhập, và số người trong gia đình để xác định xem con quý vị có hội đủ tiêu chuẩn hưởng Chương trình ăn sáng trong trường (School Breakfast Program) và Chương trình Quốc gia ăn trưa trong trường (National School Lunch Program) hay không. Chương trình Sữa đặc biệt (Special Milk Program) cung cấp sữa cho trẻ em không tham gia vào những chương trình bữa ăn trong trường của liên bang. Để biết thêm thông tin chi tiết về các chương trình này hãy xem trang web của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ (U.S. Department of Agriculture) tại địa chỉ http://www.fns.usda.gov/cnd.

Con tôi sẽ ăn gì ở trường?
Trẻ em có thể mang bữa ăn trưa đến trường, hoặc mua ở quán ăn tự phục vụ trong trường. Chính phủ Hoa Kỳ cũng cung cấp bữa sáng hoặc bữa trưa bổ dưỡng giá thấp, hoặc miễn phí cho những em không có khả năng mua thức ăn tại trường. Hãy gọi điện hoặc đến trường học của con quý vị để biết liệu trường có tham gia vào chương trình bữa ăn trong trường của liên bang hay không. Thảo luận với nhân viên trường học để biết liệu con quý vị có đủ điều kiện tham gia hay không.

Ai có trách nhiệm trả tiền sách, và những hoạt động trong trường?
Trường công lập thường phát sách giáo khoa miễn phí. Học sinh thường phải mua các dụng cụ học tập, như là giấy và bút chì. Nếu quý vị không thể mua những dụng cụ học tập này, hãy liên lạc với trường của bé. Một số trường có thể thu một lệ phí nhỏ cho dụng cụ học tập hoặc hoạt động đặc biệt, như là những cuộc đi chơi do trường tổ chức. Nhiều trường tổ chức những chương trình thể thao, và âm nhạc sau giờ học. Quý vị có thể phải trả lệ phí để bé tham gia vào một số chương trình này.

Con tôi sẽ học những gì?
Mỗi tiểu bang đưa ra các tiêu chuẩn học tập cho các trường. Những tiêu chuẩn này quy định rõ những kiến thức, và kỹ năng phải đạt được. Học khu địa phương quyết định xem các kiến thức này phải được truyền đạt như thế nào. Hầu hết các trường đều dạy những môn Anh văn, toán, xã hội học, khoa học, và rèn luyện thân thể. Mỹ thuật, âm nhạc, và ngoại ngữ đôi khi cũng được đưa vào chương trình giảng dạy.

Việc học của con tôi được đánh giá như thế nào?
Giáo viên sẽ cho điểm (còn gọi là “grade”) dựa vào thành tích học tập của con quý vị trong suốt năm học. Điểm số thường được căn cứ vào bài tập về nhà, bài trên lớp, kiểm tra, điểm danh, và hành vi ứng xử trên lớp. Con quý vị sẽ nhận được một thành tích biểu vài lần trong năm. Một số trường sẽ gửi thành tích biểu của con quý vị trực tiếp cho quý vị. Thành tích biểu này cho quý vị biết kết quả học tập của con mình ở mỗi môn học. Các trường học có thể dùng những phương pháp chấm điểm khác nhau. Một số trường dùng chữ cái để làm thang điểm, chữ A và A+ là học xuất sắc, chữ D, và chữ F là học kém hoặc không đạt. Còn những trường khác có thể tổng kết thành tích của con quý vị với những từ như “xuất sắc”, “tốt”, hoặc “cần cố gắng hơn”. Ở nhiều lớp, học sinh cũng phải làm các bài kiểm tra tiêu chuẩn mà các trường tiến hành để đánh giá học sinh. Hãy hỏi nhân viên trường học xem học sinh trong trường của bé được xếp hạng, và đánh giá như thế nào.

Tôi phải làm thế nào để có thể gặp giáo viên của con tôi?
Hầu hết các trường học thường có những cuộc họp phụ huynh định kỳ để quý vị gặp giáo viên của con mình. Quý vị cũng có thể xin hẹn gặp mặt và thảo luận với giáo viên hay giám thị của trường để xem bé học tập như thế nào. Nếu quý vị không nói hoặc hiểu được tiếng Anh, học khu sẽ cung cấp phiên dịch viên có trình độ cho các cuộc gặp như thế. Học khu cũng cần cung cấp cho quý vị thông tin về các vấn đề khác ở trường bằng ngôn ngữ mà quý vị hiểu được.

Nếu con tôi nghỉ học tôi phải làm gì?
Sự hiện diện ở trường học là rất quan trọng. Phụ huynh phải viết thư gửi cho giáo viên hay gọi điện đến trường để giải thích tại sao con
mình vắng mặt. Nếu con quý vị nghỉ học, hãy báo trước cho giáo viên. Thường thì học sinh phải hoàn thành hết các bài học mà các em đã bỏ lỡ khi nghỉ học. Hãy hỏi trường của con quý vị thông tin nào quý vị cần cung cấp nếu con quý vị nghỉ học.

Quý vị có thể làm gì?
Hầu hết các trường công lập, và tư thục đều có Hội Phụ huynh và Giáo viên (Parent Teacher Association hay PTA) hoặc Tổ chức Phụ huynh, và Giáo viên (Parent Teacher Organization hay PTO) mà quý vị có thể tham gia. Những nhóm này giúp cho phụ huynh tìm hiểu về những chương trình sinh hoạt ở trường, và làm sao để tham gia vào các hoạt động này. Ở hầu hết các trường, bất cứ ai cũng có thể tham gia, kể cả ông bà nội ngoại của học sinh. Hội PTA, hay tổ chức PTO cũng hỗ trợ các trường bằng cách tài trợ cho những hoạt động đặc biệt, và có các tình nguyện viên trợ giúp trong lớp học.

Quý vị cũng có thể tham gia ngay cả khi quý vị không nói hoặc hiểu được tiếng Anh. Nhiều trường học có những bản thông tin đặc biệt dành cho phụ huynh có vốn tiếng Anh giới hạn. Hãy cho trường biết là quý vị cần các dịch vụ phiên dịch để có thể tham gia. Hãy gọi điện, hoặc đến văn phòng trường của con quý vị để biết thời khóa biểu họp của hội PTA hay tổ chức PTO, và cách tham gia. Quý vị cũng có thể thảo luận với giáo viên của con mình, và hỏi liệu có cách nào để quý vị có thể làm tình nguyện hoặc tham gia.

Điều gì xảy ra nếu con tôi có rắc rối?
Nhiều trường có một danh sách nội quy hoặc chính sách kỷ luật mà học sinh phải tuân thủ, thường được gọi là “các quy tắc đạo đức”. Hãy hỏi trường của con quý vị về chính sách kỷ luật hoặc quy tắc đạo đức của trường. Những học sinh vi phạm nội quy trường học có thể bị phạt ở lại trường sau giờ học. Hoặc là em đó sẽ không được phép tham gia vào những môn thể thao, hay các hoạt động khác của trường. Trừng phạt thân thể không được phép ở các trường tại Hoa Kỳ ở hầu hết các tiểu bang.

Học sinh có thể bị đình chỉ học tập, hoặc bị đuổi học nếu chúng có hành vi tồi tệ, và thường xuyên vi phạm nội qui của trường. Con của quý vị sẽ không được đi học trường đó nữa nếu bị đuổi học. Quý vị cần phải đến gặp nhân viên của trường học để tìm hiểu xem làm cách nào để đưa con em trở lại trường.

Ở trường con tôi có an toàn không?
Hầu hết các trường công lập ở Mỹ là nơi an toàn để học tập. Hãy thảo luận với giáo viên, cố vấn viên của trường, hiệu trưởng, hoặc giám thị nhà trường nếu quý vị lo lắng về sự an toàn của con mình.

Cách ngăn chặn vấn đề bắt nạt
Bắt nạt là hành vi công kích ngôn từ, hoặc thể chất không mong muốn giữa các trẻ ở độ tuổi đến trường. Bắt nạt có thể xảy ra trong hoặc sau giờ học. Mặc dù hầu hết các vụ bắt nạt được báo cáo xảy ra trong khuôn viên trường học, vấn đề này cũng xảy ra ở những nơi như sân chơi, xe buýt, hoặc trên mạng Internet. Để hiểu thêm về cách ngăn chặn bắt nạt, hoặc giải quyết vấn đề này, vui lòng truy cập http://www.stopbullying.gov.

Giáo dục Đại học: Các Trường Cao đẳng và Đại học
Vị thành niên, và người lớn có thể tiếp tục theo học tại những trường Cao đẳng cộng đồng, hay kỹ thuật hệ hai năm, Cao đẳng hệ bốn năm, hoặc Đại học sau khi đã học xong phổ thông trung học. Những chương trình học này được gọi là chương trình giáo dục sau trung học (postsecondary institutions) hay chương trình giáo dục đại học (institutions of higher education). Thông thường, bốn năm đầu của giáo dục sau phổ thông được gọi là giáo dục đại học, và việc học lên sau khi có bằng cử nhân được gọi là học cao học. Có nhiều trường công lập cũng như tư thục có chương trình giáo dục đại học. Nhìn chung, các trường Cao đẳng, và Đại học công lập có thể ít tốn kém hơn so với các trường tư thục, nhất là đối với những người thường trú ở cùng tiểu bang với trường. Thanh thiếu niên cũng có thể chọn các trường dạy về một nghề nào đó, chẳng hạn như sửa máy tính, hay làm trợ lý chăm sóc y tế.

Sinh viên trong chương trình giáo dục Đại học chọn ngành học đặc biệt để học chuyên sâu (được gọi là chuyên ngành major).
Chọn chuyên ngành giúp sinh viên chuẩn bị kiếm việc làm hoặc học tiếp các chương trình cao hơn trong lĩnh vực này.

Giáo dục Đại học
Loại bằng cấp loại trường học thời gian học. Chứng chỉ Đại học cộng đồng/Trường dạy nghề sáu tháng tới hai năm.

Bằng Đại học đại cương Đại học Cộng đồng hai năm.
Cử nhân Cao đẳng hoặc Đại học bốn năm.
Thạc sĩ Đại học hai năm
Tiến sĩ Đại học hai đến tám năm.
Chuyên gia Trường chuyên ngành hai đến năm năm.

Giáo dục tại trường Cao đẳng, hoặc Đại học có thể đắt, nhưng có các chương trình giúp quý vị trả chi phí giáo dục này. Hầu hết sinh viên vay tiền, hoặc xin học bổng, hay xin tài trợ để giúp trả cho chi phí học tập. Một số trường hỗ trợ tài chính gọi là học bổng. Quý vị có thể tới văn phòng hỗ trợ tài chính của trường mình để tìm hiểu thêm về các học bổng. Các học bổng, và tài trợ nhất định được giới hạn chỉ dành cho công dân Hoa Kỳ, người mang quốc tịch Hoa Kỳ, các thường trú nhân, hoặc các công dân không mang quốc tịch Hoa Kỳ đủ tiêu chuẩn. Chính phủ Mỹ cũng trợ giúp tài chính cho sinh viên. Để tìm hiểu thêm về hỗ trợ tài chính, xem phần bên dưới hoặc truy cập http://www.StudentAid.gov.

Quỹ tài trợ Liên bang cho Sinh viên Đại học
Chính phủ Mỹ cung cấp trợ giúp tài chính để giúp sinh viên thanh toán các chi phí giáo dục của mình ở một trường Cao đẳng, trường Kỹ thuật, trường nghề, hoặc trường học sau đại học đủ tiêu chuẩn. Hỗ trợ tài chính liên bang bao trả các chi phí như học phí, tiền phòng, tiền ăn, sách vở, và đi lại. Nhìn chung, sinh viên đủ tiêu chuẩn có được hỗ trợ này dựa trên nhu cầu tài chính, chứ không phải điểm số của họ. Có ba loại hỗ trợ liên bang:
- Tiền trợ cấp: là tiền quý vị không phải hoàn trả.
- Tiền vừa học vừa làm (Work study): là tiền mà quý vị kiếm được bằng việc vừa học vừa làm.
- Tiền vay: tiền quý vị mượn bây giờ nhưng phải hoàn trả sau này kèm theo lãi suất.
Để biết thêm thông tin về các chương trình trợ giúp tài chính liên bang, hãy gọi 1-800-433-3243, hoặc truy cập trang web của Bộ Giáo Dục Hoa Kỳ tại địa chỉ
http://www.StudentAid.ed.gov/resources. Có cả thông tin bằng tiếng Tây Ban Nha. Hãy cảnh giác lừa đảo trợ giúp tài chính.

Hãy cẩn thận khi quý vị tìm kiếm thông tin về chương trình trợ giúp tài chính cho Sinh viên. Tránh xa những người đề nghị giúp đỡ tốt hơn mức bình thường, hoặc bảo đảm kết quả với quý vị để đổi lấy tiền. Hàng năm, các gia đình mất hàng triệu đô la vì nạn “lừa gạt học bổng”. Nếu quý vị là nạn nhân của trò lừa gạt này, hoặc muốn biết thêm thông tin, hãy gọi Ủy ban Thương mại Liên bang (Federal Trade Commission) theo số 1-877-382-4357 hoặc 1-866-653-4261
(dành cho người khiếm thính). Quý vị cũng có thể truy cập trang web http://www.consumer.ftc.gov/ar…..-aid-scams.

Giáo dục dành cho người lớn
Việc học không nhất thiết phải kết thúc khi quý vị trở thành người lớn. Ở nước Mỹ, mọi người được khuyến khích để trở thành “người học suốt đời”. Nếu quý vị từ 16 tuổi trở lên, và chưa học xong phổ thông trung học, quý vị có thể ghi danh vào lớp Đệ nhị cấp của người lớn (ASE). Những lớp này chuẩn bị cho quý vị lấy được bằng Phát triển Giáo dục Tổng quát GED (General Educational Development). Bằng GED tương đương với bằng tốt nghiệp phổ thông trung học, mặc dù một số tiểu bang có thể yêu cầu quý vị làm một bài kiểm tra khác tương tự GED hoặc đáp ứng được các yêu cầu để lấy được bằng tương đương bằng tốt nghiệp phổ thông trung học. Bằng tương đương bằng tốt nghiệp phổ thông trung học (chẳng hạn như GED) cho thấy quý vị đã học kiến thức và kỹ năng học thuật cấp phổ thông trung học. Để lấy bằng GED, quý vị phải thi đậu bốn môn khác nhau: tư duy ngôn ngữ (đọc và viết), xã hội học, khoa học và tư duy toán học. Phần lớn các nhà tuyển dụng tại Hoa Kỳ xem chứng nhận GED tương đương với bằng tốt nghiệp trung học phổ thông. Trong nhiều vùng, những lớp học chuẩn bị cho kỳ thi GED được tổ chức miễn phí hoặc với giá thấp. Tìm kiếm trên mạng Internet để hiểu về GED, và các khóa học giáo dục khác dành cho người lớn, hoặc hãy gọi cho học khu địa phương để biết thêm thông tin.

Nhiều người lớn ghi danh học thêm về những chủ đề họ thích, hoặc học những kỹ năng mới có thể giúp họ trong công việc. Nhiều hệ thống trường học công lập, và đại học cộng đồng địa phương mở nhiều lớp giáo dục dành cho người lớn. Thông thường, những lớp này có lệ phí thấp, và bất kỳ ai cũng có thể ghi danh nhập học. Hãy tìm hiểu tại hệ thống trường học địa phương, hoặc đại học cộng đồng xem có những lớp học nào, học phí là bao nhiêu, và ghi danh như thế nào.

Học tiếng Anh
Có nhiều nơi tổ chức lớp học nói, đọc và viết tiếng Anh. Nhiều trẻ em, và người lớn ghi danh học Tiếng Anh như là Ngôn ngữ Thứ Hai ESL (English as a Second
Language). Những lớp học này giúp những người không biết tiếng Anh học ngôn ngữ này. Những lớp học này còn được gọi là Lớp tiếng Anh cho người nói thứ tiếng khác ESOL (English for Speakers of Other Languages) hoặc những lớp dạy đọc viết tiếng Anh. Trẻ em không biết tiếng Anh sẽ học môn này trong trường. Các trường học công lập Mỹ có những chương trình trợ giúp, và giảng dạy cho tất cả những học sinh cần học tiếng Anh.

Người lớn không hiểu tiếng Anh có thể ghi danh học lớp ESL của những trường công cho người lớn, và giáo dục cộng đồng hoặc trường ngôn ngữ tư nhân. Trường của con quý vị có thể cung cấp các dịch vụ dạy đọc viết cho gia đình, dành cho phụ huynh, và đào tạo cho các phụ huynh không nói tiếng Anh. Hãy liên hệ với trường của con quý vị để tìm hiểu liệu trường có cung cấp các chương trình như thế hay không. Các chương trình ở trường công cho người lớn, và giáo dục cộng đồng thường được tổ chức trong cộng đồng địa phương bởi các học khu và đại học cộng đồng. Những chương trình này có những khóa học ESL có tình nguyện viên địa phương dạy kèm. Những chương trình này thường miễn phí, hoặc quý vị phải trả một khoản học phí nhỏ. Thời gian học có thể ban ngày hoặc ban đêm. Hãy gọi cho Đại học cộng đồng địa phương, hoặc văn phòng học khu để tìm những lớp học ESL mà họ cung cấp. Hầu hết những thành phố lớn đều có những trường ngôn ngữ tư nhân có lớp học ESL ban ngày, hoặc ban đêm. Học phí của các lớp ngôn ngữ tư nhân thường dựa trên số giờ dạy, và nhìn chung sẽ đắt hơn các lớp công lập. Quý vị có thể tìm kiếm trên mạng Internet các trường ngôn ngữ tư nhân trong khu vực mình sinh sống.

Một số tổ chức cộng đồng, thư viện, và những nhóm tôn giáo cũng có những lớp học ESL miễn phí hoặc giá thấp. Hãy tìm hiểu trong thư viện công cộng địa phương, cơ quan dịch vụ xã hội, nhà thờ hoặc chùa. Nhân viên tra cứu của thư viện địa phương cũng có thể cho quý vị biết về những chương trình ESL, và giúp quý vị tìm sách, băng video, đĩa CD và phần mềm máy tính trong thư viện. Để tìm chương trình ESL gần nhất, vui lòng truy cập trang web http://www.literacydirectory.org. Quý vị cũng có thể học trực tuyến bằng cách truy cập trang web http://www.usalearns.org.

Goị 211 để biết thông tin về những dịch vụ xã hội. Hiện nay tại nhiều tiểu bang quý vị có thể gọi 211 để được trợ giúp tìm kiếm những dịch vụ mà quý vị cần. Hãy gọi 211 để hỏi nơi quý vị có thể ghi danh học những lớp ESL gần nơi quý vị ở. Quý vị cũng có thể gọi 211 nếu cần trợ giúp tìm thực phẩm, nhà ở, hoặc những dịch vụ xã hội khác. Một số tiểu bang và hạt vẫn chưa có dịch vụ 211. Để biết liệu dịch vụ 211 có ở khu vực quý vị ở hay không, vui lòng truy cập trang web http://www.211.org.

Chăm sóc Y tế
Nhìn chung, mọi người ở Hoa Kỳ chi trả dịch vụ chăm sóc y tế của mình trực tiếp hoặc thông qua bảo hiểm. Chăm sóc ý tế tốn kém, vì vậy làm việc cho các nhà tuyển dụng trả bảo hiểm y tế, hoặc mua bảo hiểm y tế cho quý vị là một việc có lợi. Quý vị và gia đình có bảo hiểm y tế càng sớm càng tốt là điều quan trọng. Các nhà tuyển dụng trả bảo hiểm y tế như là một khoản trợ cấp cho nhân viên. Một số nhà tuyển dụng chi trả tất cả chi phí bảo hiểm y tế hàng tháng cho quý vị trong khi một số khác chỉ chi trả một phần chi phí này. Phí bảo hiểm hàng tháng này được gọi là tiền đóng bảo hiểm (premium). Quý vị có thể cần phải trả một phần của tiền đóng bảo hiểm. Thông thường nhà tuyển dụng sẽ khấu trừ phần đóng bảo hiểm của nhân viên vào séc trả lương cho quý vị. Một số nhà tuyển dụng cũng sẽ cho phép quý vị mua bảo hiểm cho gia đình. Quý vị có thể phải trả nhiều hơn cho phí bảo hiểm này. Nếu quý vị có bảo hiểm y tế, bác sĩ có thể gửi hóa đơn tới công ty bảo hiểm y tế của quý vị. Công ty bảo hiểm y tế có thể chi trả một phần hoặc tất cả hóa đơn này. Thông thường thì quý vị phải trả một khoản cho bác sĩ hoặc nhà cung cấp dịch vụ mỗi lần quý vị sử dụng các dịch vụ chăm sóc y tế. Đôi khi việc này được gọi là “tiền đồng trả” (co-payment).

Nếu quý vị không có bảo hiểm y tế, một số bác sĩ sẽ yêu cầu quý vị trả toàn bộ chi phí chăm sóc y tế của quý vị. Quý vị có thể nhận hỗ trợ chăm sóc y tế tiểu bang, hoặc liên bang. Các tiểu bang cung cấp hình thức hỗ trợ cho trẻ em thuộc gia đình có thu nhập thấp, phụ nữ mang thai, và người khuyết tật. Một số tiểu bang có các chương trình hỗ trợ do tiểu bang trợ cấp. Nếu cần chăm sóc y tế khẩn cấp, quý vị có thể đến phòng cấp cứu của bệnh viện gần nhất để được điều trị. Theo luật liên bang, các khoa cấp cứu của hầu hết các bệnh viện phải điều trị cho các cá nhân trong tình trạng nguy kịch kể cả khi người đó không có khả năng chi trả, tuy nhiên, các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc y tế có thể lên hóa đơn cho các dịch vụ y tế đã cung cấp. Khi quyết định về sức khỏe của mình, điều quan trọng là quý vị phải biết tham khảo ở đâu thông tin mới nhất, đáng tin cậy nhất. Để biết thêm nhiều nguồn thông tin về các chủ đề liên quan tới y tế, vui lòng truy cập trang web http://www.healthfinder.gov.

Thị trường Bảo hiểm Y tế
Thị trường Bảo hiểm Y tế (hay còn gọi là nơi trao đổi bảo hiểm y tế) là một cách để tìm được bảo hiểm y tế chất lượng vừa túi tiền, và đáp ứng được nhu cầu của quý vị. Nó có thể giúp quý vị nếu quý vị không có bảo hiểm giá cả phải chăng từ nhà tuyển dụng của mình hoặc nếu quý vị đủ tiêu chuẩn hưởng bảo hiểm theo Chương trình Medicare, Medicaid, hoặc chương trình y tế dành cho trẻ em (CHIP). Thị trường này sẽ cho phép quý vị so sánh các chương trình bảo hiểm y tế cá nhân, giải đáp thắc mắc, tìm hiểu liệu quý vị có đủ tiêu chuẩn để được hỗ trợ tài chính nhằm giúp thanh toán chi phí bảo hiểm, và ghi danh vào chương trình chăm sóc y tế đáp ứng được nhu cầu của quý vị. Các Thường trú nhân, và những người nhập cư hợp pháp khác có thể đủ tiêu chuẩn nhận bảo hiểm của thị trường. Để biết thông tin cập nhật nhất, vui lòng truy cập trang web http://www.HealthCare.gov.

Tìm cơ sở chăm sóc Y tế giá thấp
Phần lớn các cộng đồng có tối thiểu một cơ sở chăm sóc y tế cung cấp các dịch vụ miễn phí, hoặc giá thấp. Các cơ sở này đôi khi được gọi là phòng khám hoặc trung tâm y tế cộng đồng. Để tìm cơ sở gần quý vị, hãy tìm kiếm trên mạng Internet hoặc hỏi tổ chức phục vụ người nhập cư nếu họ biết cơ sở chăm sóc y tế miễn phí hoặc giá thấp trong khu vực quý vị ở. Bộ Y tế và Dịch vụ Nhân sinh Hoa Kỳ trợ cấp cho các cơ sở chăm sóc y tế ở nhiều địa điểm trên khắp cả nước, cung cấp các dịch vụ chăm sóc y tế cơ bản cho người nhập cư. Để tìm bác sĩ gần quý vị, vui lòng truy cập trang web http://findahealthcenter.hrsa.gov.

Các Chương trình Y tế Liên bang và Tiểu bang
Medicare: Medicare là một chương trình bảo hiểm y tế dành cho những người từ 65 tuổi trở lên, dưới 65 tuổi nhưng bị khuyết tật, hoặc mắc bệnh thận giai đoạn cuối. Medicare chi trả cho các dịch vụ chăm sóc nhất định và cơ bản nếu quý vị bị ốm hoặc bị thương. Để biết thêm thông tin về cách ghi danh vào chương trình Medicare, vui lòng truy cập trang web https://www.medicare.gov/.

Chương trình Medicare gồm một số phần, bao gồm Phần A, Phần B, và Phần D
- Phần A là bảo hiểm bệnh viện giúp bao trả dịch vụ y tế nội trú trong bệnh viện, các cơ sở hộ lý có chuyên môn, bệnh viện dành cho người hấp hối, và chăm sóc y tế tại gia. Hầu hết mọi người không trả tiền đóng bảo hiểm Phần A bởi họ đã trả thuế Medicare khi làm việc. Nếu quý vị không đủ tiêu chuẩn để được miễn đóng phí bảo hiểm cho Phần A, quý vị có thể mua Phần A nếu đáp ứng được các điều kiện nhất định.
- Phần B là bảo hiểm y tế giúp bao trả các dịch vụ như các dịch vụ bác sĩ, y tế ngoại trú, thiết bị y tế lâu bền, các dịch vụ y tế tại gia, và các dịch vụ y tế khác cũng như một số dịch vụ phòng ngừa. Nếu muốn hưởng Phần B, quý vị phải trả phí hàng tháng.
- Phần D là bảo hiểm thuốc kê toa, giúp bao trả các chi phí cho các loại thuốc nhất định mà bác sĩ đã kê để điều trị. Ghi danh vào chương trình Medicare Phần D là tự nguyện, và quý vị phải trả thêm phí hàng tháng cho chương trình bảo hiểm này.

Thường trú nhân có thể được hưởng Medicare Phần A, Phần B và phần D nếu họ hội đủ một số điều kiện nhất định. Các Thường trú nhân 65 tuổi trở lên tự động được ghi danh vào chương trình Medicare Phần A khi họ bắt đầu hưởng trợ cấp nghỉ hưu An sinh Xã hội. Nếu quý vị chưa đủ 65 tuổi nhưng hội đủ điều kiện vì những lý do khác, hãy gọi cho văn phòng An sinh Xã hội gần quý vị để biết thông tin về ghi danh. Nhìn chung, quý vị phải làm việc tại Hoa Kỳ 10 năm (hoặc 40 quý) để nhận được trợ cấp Medicare Phần A mà không phải trả tiền đóng bảo hiểm. Để biết thêm thông tin về Medicare và để tải Medicare & You– sổ tay hướng dẫn chính thức Medicare của chính phủ Hoa Kỳ – hãy vào trang web http://www.medicare.gov. Có cả thông tin bằng tiếng Tây Ban Nha. Medicaid: Medicaid là một chương trình đồng tài trợ của cả liên bang và tiểu bang dành cho những người thu nhập thấp. Mỗi tiểu bang đặt ra những hướng dẫn riêng về chương trình Medicaid. Medicaid trả cho những dịch vụ y tế nhất định, như là thăm khám bác sĩ, thuốc kê toa, và nằm viện. Những thường trú nhân đã nhập cư vào nước Hoa Kỳ trước ngày 22 tháng 8 năm 1996 có thể 1-800-MEDICARE (1-800-633-4227)
NAME OF BENEFICIARY
000-00-0000-A
HOSPITAL (PART A) 01-01-2007
MEDICAL (PART B) 01-01-2007
JOHN DOE
MALE
MEDICARE CLAIM NUMBER
IS ENTITLED TO
SEX
EFFECTIVE DATE
SIGN
HERE
SAMPLE
MEDICARE HEALTH INSURANCE
JOHN DOE

Nhận được Medicaid nếu họ hội đủ điều kiện. Phần lớn các Thường trú nhân đã nhập cư vào nước Mỹ từ hoặc sau ngày 22 tháng 8 năm 1996 có thể nhận được các trợ cấp Medicaid nếu họ đã sống ở Mỹ 5 năm hoặc lâu hơn, và hội đủ điều kiện. Để biết thêm thông tin về các dịch vụ Medicaid tại tiểu bang của quý vị, vui lòng truy cập trang web http://www.medicaid.gov.

Chương trình Bảo hiểm Y tế dành cho trẻ em (CHIP): Con quý vị có thể được chăm sóc y tế miễn phí hoặc giá thấp thông qua chương trình CHIP của tiểu bang nếu con quý vị hội đủ điều kiện. Nếu mức thu nhập của quý vị quá cao, không đủ tiêu chuẩn để nhận Medicaid, một số tiểu bang có chương trình bảo hiểm y tế dành cho trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ và thiếu niên. Bảo hiểm trả cho việc khám bác sĩ, thuốc kê toa, chăm sóc trong bệnh viện, và những dịch vụ chăm sóc y tế khác. Ở hầu hết các tiểu bang, trẻ em từ 18 tuổi trở xuống, không có bảo hiểm y tế, và sống trong gia đình có thu nhập ở mức giới hạn nào đó thì được xem như hội đủ điều kiện nhận bảo hiểm. Trẻ em có thể được chăm sóc y tế miễn phí hoặc giá thấp mà không ảnh hưởng đến tình trạng nhập cư của cha mẹ.

Thông tin thêm về Medicaid và CHIP
Mỗi tiểu bang có quy định về Medicaid và CHIP của riêng mình, vì vậy việc tìm hiểu về chương trình này ở tiểu bang của quý vị là việc quan trọng. Để biết thêm thông tin, hãy gọi 1-877-543-7669 hoặc truy cập trang web http://www.insurekidsnow.gov.

Những chương trình trợ cấp khác của Liên bang
Quý vị hoặc những thành viên trong gia đình có thể hội đủ điều kiện để nhận những khoản trợ cấp liên bang khác, phụ thuộc vào tình trạng nhập cư, thời gian
sống ở Hoa Kỳ và mức thu nhập của quý vị. Để tìm hiểu thêm về các dịch vụ sẵn có dành cho quý vị, vui lòng truy cập trang web http://www.benefits.gov.

Chương trình hỗ trợ dinh dưỡng bổ sung (SNAP)
Một số người nhập cư, bao gồm trẻ em, có thể đủ điều kiện tham gia Chương trình hỗ trợ dinh dưỡng bổ sung (SNAP). SNAP trợ cấp cho quý vị để giúp quý vị mua thực phẩm tại các cửa hàng tạp hóa. Một số tiểu bang có chương trình phiếu thực phẩm do tiểu bang cấp quỹ với một số điều kiện hợp lệ khác đối với người nhập cư và các điều kiện này có thể khác nhau giữa các tiểu bang. Để biết thông tin về SNAP và các yêu cầu về tiêu chuẩn tham gia, vui lòng truy cập trang web http://www.fns.usda.gov/snap. Thông tin về SNAP có sẵn bằng 36 thứ tiếng khác nhau tại http://www.fns.usda.gov/docume…..-languages.

Các dịch vụ trợ giúp nạn nhân của nạn bạo hành trong gia đình
Những người nhập cư và con của họ, nếu là nạn nhân của nạn bạo hành trong gia đình, có thể hội đủ điều kiện để nhận những khoản trợ cấp và dịch vụ liên bang, ví dụ như nơi tạm trú dành cho phụ nữ bị ngược đãi hoặc SNAP. Để biết thêm thông tin về các dịch vụ này, vui lòng truy cập trang web http://www.womenshealth.gov/vi…..inst-women.

Chương trình trợ giúp tạm thời cho những gia đình gặp khó khăn (Temporary Assistance for Needy Families hay TANF)
Chương trình trợ giúp tạm thời cho những gia đình gặp khó khăn là một chương trình của liên bang tài trợ cho tiểu bang để giúp đỡ và tạo cơ hội việc làm cho những gia đình có thu nhập thấp. Các chương trình khác nhau ở mỗi tiểu bang, và một số tiểu bang có chương trình trợ giúp riêng do chính tiểu bang tài trợ. Để biết thêm thông tin và các yêu cầu về tiêu chuẩn tham gia, vui lòng truy cập trang web http://www.acf.hhs.gov/program…..grams/tanf.

Trợ giúp những người nhập cư khuyết tật
Những người nhập cư khuyết tật có thể đủ điều kiện tham gia các chương trình Medicaid, SNAP, và Phụ Cấp An Sinh Bổ Sung (Supplemental Security Income). Để biết thêm thông tin về Phụ Cấp An Sinh Bổ Sung, vui lòng truy cập trang web http://www.socialsecurity.gov/ssi.

Các trung tâm nghề nghiệp toàn diện (One-Stop Career Centers)
Chính quyền liên bang tài trợ cho những trung tâm nghề nghiệp có đào tạo hướng nghiệp, tư vấn nghề nghiệp, đăng danh sách tuyển nhân viên, và những dịch vụ khác liên quan đến việc làm. Các lớp ESL và đào tạo kỹ năng công việc cũng được cung cấp cho những người nhập cư ở một số trung tâm.

Để tìm trung tâm nghề nghiệp toàn diện ở gần quý vị nhất, vui lòng truy cập trang web http://www.careeronestop.org hoặc http://www.doleta.gov.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#11
Bảo đảm an toàn cho nơi ở và gia đình.

Những trường hợp khẩn cấp là những trường hợp ngoài dự liệu, có thể gây thiệt hại về người, và tài sản. Các trường hợp khẩn cấp có thể xảy ra cho bất cứ ai ở bất cứ thời điểm nào. Phần này cho quý vị biết cách quý vị có thể chuẩn bị cho các trường hợp khẩn cấp, và cách để được giúp đỡ khi xảy ra trường hợp khẩn cấp.

Hãy sẵn sàng chuẩn bị cho các trường hợp khẩn cấp trước khi chúng xảy ra. Để biết thông tin về cách chuẩn bị cho trường hợp khẩn cấp, vui lòng truy cập trang web http://www.ready.gov. Trang web toàn diện này cung cấp thông tin về cách chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp khẩn cấp để quý vị có thể bảo đảm an toàn cho nơi ở, và gia đình.

Dưới đây là một số việc quý vị có thể làm để chuẩn bị:
- Hãy chắc chắn rằng cửa ra vào có ổ khóa tốt, và luôn luôn khóa cửa. Không giao chìa khóa nhà của quý vị cho người lạ. Nếu người lạ gõ cửa nhà quý vị, hãy hỏi xem họ là ai, và họ muốn gì trước khi mở cửa.
- Chuông báo khói kêu lớn khi có khói trong nhà hoặc trong căn hộ của quý vị. Hãy chắc chắn là quý vị có chuông báo khói gắn trên trần nhà gần các phòng ngủ và trên mỗi tầng nhà. Kiểm tra chuông mỗi tháng một lần để biết chắc rằng nó vẫn hoạt động tốt. Thay pin trong chuông báo khói tối thiểu một năm một lần.
- Tìm hiểu xem các bệnh viện, đồn cảnh sát, và trạm cứu hỏa gần nhất ở đâu. Để tất cả các số điện thoại quan trọng gần điện thoại của quý vị để quý vị có thể dễ dàng tìm thấy chúng trong trường hợp khẩn cấp.
- Tìm những van chính của hệ thống khí đốt, điện, và nước trong nhà quý vị. Hãy chắc chắn là quý vị biết cách khóa các van lại bằng tay. Nếu quý vị không biết cách để tìm được chúng, hãy hỏi chủ nhà, công ty dịch vụ công cộng địa phương, hoặc hàng xóm.
- Hãy chuẩn bị một bộ dụng cụ phòng ngừa thảm họa, bao gồm đèn pin, radio xách tay, pin dự phòng, chăn mền, túi cứu thương, và đủ thức ăn đóng hộp, và nước chai để sử dụng tối thiểu trong ba ngày. Hãy đảm bảo có cả túi đựng rác, giấy vệ sinh, và thức ăn cho thú nuôi nếu cần. Hãy cất tất cả những thứ này ở một nơi dễ tìm.
- Thực hành với gia đình quý vị cách để thoát ra khỏi nhà trong trường hợp hỏa hoạn, hoặc những trường hợp khẩn cấp khác. Nhớ cho con quý vị biết tiếng chuông báo khói kêu như thế nào, và phải làm gì nếu nghe thấy tiếng đó. Hãy ấn định trước những địa điểm để gia đình gặp nhau trong trường hợp quý vị phải đi khỏi nhà. Chọn gặp ở một nơi ngay bên ngoài nhà, và một nơi khác bên ngoài khu phố đề phòng những trường hợp quý vị không thể trở về nhà. Hãy nói trước cho một người bạn hoặc thành viên trong gia đình đang sống ở vùng khác rằng mỗi người trong gia đình sẽ gọi điện thoại cho họ trong trường hợp bị lạc. Hãy chắc chắn rằng mọi người đều biết làm thế nào để gọi, và có số điện thoại của người này.
- Hãy hỏi trường học của con cái mình để biết về kế hoạch đối phó của trường trong trường hợp khẩn cấp. Hãy chắc chắn là con quý vị biết phải làm gì trong
trường hợp khẩn cấp, và nơi quý vị có thể gặp con mình. Con quý vị nên biết số điện thoại, và địa chỉ của quý vị.

Quý vị có thể làm gì?
Để giúp bảo vệ an toàn trong khu phố của quý vị, hãy làm quen với những người láng giềng. Thảo luận với họ cách xử lý những trường hợp khẩn cấp trong vùng. Nếu quý vị có người hàng xóm bị khuyết tật, hỏi thăm xem họ có cần sự trợ giúp đặc biệt trong trường hợp khẩn cấp hay không.
Nhiều khu phố có Đội dân phố, hướng dẫn người dân cách giúp bản thân họ bằng cách nhận dạng, và báo cáo hành động đáng ngờ ở khu phố của mình. Nếu khu vực của quý vị có Đội dân phố, quý vị có thể tình nguyện tham gia. Nếu quý vị muốn tổ chức Đội dân phố, hãy gọi cho cơ quan cảnh sát địa phương. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập trang web http://www.nnw.org.
Khi giúp cho những người khác được an toàn, quý vị cũng đã giúp cho cộng đồng, và cả đất nước. Quý vị có thể tham gia nhiều hơn vào cộng đồng thông qua Hội đồng cư dân (Citizen Corps Council). Vui lòng truy cập trang web http://www.citizencorps.gov để biết thêm thông tin.

Sơ cứu
Học cách giúp đỡ trong trường hợp khẩn cấp, ví dụ như khi có người bị chảy máu, hoặc nghẹt thở. Việc này được gọi là sơ cứu (first aid). Quý vị có thể theo học những lớp huấn luyện phương pháp sơ cứu tại Hội Chữ thập đỏ (Red Cross) tại địa phương. Gọi cho văn phòng Hội Chữ Thập Đỏ địa phương hoặc Hội đồng an toàn Quốc gia (National Safety Council) để hỏi về những lớp học trong vùng. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập trang web http://www.nsc.org/learn/Pages/nsc-learning.aspx

Hãy để sẵn những túi sơ cứu ở nhà, ở nơi làm việc, và trong xe hơi của quý vị
Túi sơ cứu có những dụng cụ quý vị cần có để trị các loại vết thương nhỏ, hoặc chứng đau nhức, như là băng, gạc khử trùng, thuốc, bịch nước đá, và bao tay. Quý vị có thể mua một túi sơ cứu tốt ở nhà thuốc địa phương.

Kiểm soát chất độc
Trong nhà quý vị có nhiều thứ có thể gây độc hại nếu uống phải chúng. Những thứ này có thể là nước lau chùi, thuốc, sơn, rượu, mỹ phẩm, và thậm chí là một
số loại cây. Hãy để những thứ này xa tầm tay trẻ nhỏ. Nếu có người uống nhầm một chất độc, hãy gọi cho Trung tâm kiểm độc (Poison Control Center) ngay lập tức theo số 1-800-222-1222. Quý vị có thể được trợ giúp 24 giờ một ngày, bảy ngày một tuần. Khi gọi vào, nên có sẵn tên chất độc uống nhầm cho tổng đài biết. Nếu quý vị không nói được tiếng Anh, hãy nói cho tổng đài để họ kiếm thông dịch viên cho quý vị. Tất cả những cuộc gọi đến Trung tâm kiểm độc đều được giữ kín đáo, và miễn phí.

Luôn nắm rõ thông tin
Bộ An ninh Nội địa (DHS) công nhận tất cả mọi người đều phải chia sẻ trách nhiệm về an ninh quốc gia, và nên nhận thức được rủi ro tấn công khủng bố ngày càng tăng cao ở Mỹ. DHS có một hệ thống giúp người dân hiểu rủi ro tấn công khủng bố, hoặc bất cứ mối đe dọa nào khác cho an ninh quốc gia. Hệ thống này được gọi là Hệ thống sơ vấn khủng bố Quốc gia (NTAS). Phát cảnh báo NTAS khi có thông tin đáng tin cậy về mối đe dọa tới an ninh quốc gia. Có hai loại cảnh báo:
- Cảnh báo đe dọa sắp xảy ra: Cảnh báo này cảnh báo mối đe dọa khủng bố sắp xảy ra, cụ thể, đáng tin cậy chống lại nước Mỹ.
- Cảnh báo đe dọa leo thang: Cảnh báo này cảnh báo mối đe dọa khủng bố đáng tin cậy chống lại nước Mỹ. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập trang web http://www.dhs.gov/alerts.
Nếu quý vị muốn nhận thông tin cập nhật liên tục, vui lòng truy cập trang web http://www.twitter.com/NTASAlerts. Chính phủ Hoa Kỳ có thể sử dụng NTAS để cung cấp thông tin cho cộng đồng trong trường hợp khẩn cấp. Bộ An ninh Quốc nội có thể sử dụng hệ thống này để cung cấp thông tin tức thời cho cộng đồng khi xảy ra tấn công khủng bố.
Chính quyền tiểu bang, và địa phương cũng có thể sử dụng NTAS để cung cấp thông tin cho cộng đồng.
Nếu xảy ra tấn công khủng bố, thiên tai, hoặc các trường hợp khẩn cấp khác, hãy lắng nghe những gì mà chính quyền địa phương yêu cầu quý vị thực hiện. Hãy nghe radio, hoặc ti vi để biết các hướng dẫn. Phải có ti vi, hoặc radio chạy bằng pin trong nhà đề phòng trường hợp khu vực quý vị ở tạm thời bị mất điện.

Lời khuyên
Quý vị có thể làm gì?
DHS giúp đất nước hiểu về những nguy hiểm có thể xảy ra, để có thể chuẩn bị đối phó khi có cuộc tấn công khủng bố, hoặc thiên tai. DHS cung cấp thông tin nhằm giúp quý vị đảm bảo an toàn cho gia đình, nơi ở, và cộng đồng của quý vị. Hãy gọi 1-800-BE-READY hoặc truy cập trang web http://www.ready.gov.
Quý vị có thể nhận sổ hướng dẫn có tiêu đề Are You Ready? (Quý vị sẵn sàng chưa?) Hướng dẫn chi tiết cho công dân cách sẵn sàng ứng phó có nhiều lời khuyên về cách đảm bảo an toàn cho gia đình, nơi ở và cộng đồng của quý vị. Quý vị có thể nhận hướng dẫn này từ Cơ quan Quản lý khẩn cấp Liên Bang bằng cách truy cập trang web http://www.ready.gov/are-you-ready-guide. Quý vị cũng có thể nhận các tài liệu từ trang web DHS tại http://www.ready.gov/publications.

Ứng phó với trường hợp khẩn cấp
Trợ giúp khẩn cấp bằng điện thoại ở nước Mỹ, quý vị có thể gọi 911 bằng bất cứ máy điện thoại nào để nhận được sự trợ giúp khẩn cấp. Chỉ sử dụng 911 trong trường hợp khẩn cấp. Hướng dẫn gia đình quý vị về khi nào thích hợp, và khi nào không thích hợp gọi 911. Các ví dụ được liệt kê dưới đây.
Gọi 911 để:
- Báo một vụ hỏa hoạn;
- Báo một vụ phạm tội đang xảy ra;
- Yêu cầu trợ giúp y tế khẩn cấp;
- Báo rò rỉ khí đốt; và
- Báo những hành động đáng ngờ, như tiếng la hét, kêu cứu hoặc tiếng súng nổ.

Xin đừng gọi 911 để:
- Hỏi đường;
- Hỏi thông tin về những dịch vụ công cộng;
- Hỏi xem một người nào đó có bị tù giam hay không;
- Báo những tình huống không khẩn cấp;
- Hỏi thông tin về việc quản lý động vật; hoặc
- Nói chuyện với sĩ quan cảnh sát.

Chỉ gọi 911 khi gặp những trường hợp nghiêm trọng, hoặc hiểm nghèo. Nếu gọi 911 vì một lý do không chính đáng, quý vị có thể khiến cho người khác không nhận được sự trợ giúp mà họ cần. Nếu quý vị có điều muốn hỏi cảnh sát, hãy gọi tới số điện thoại dành cho những trường hợp không khẩn cấp của nha cảnh sát được liệt kê trong danh bạ điện thoại.

Điều gì xảy ra khi tôi gọi 911?
- Những cuộc gọi tới số 911 thường được trả lời trong vòng 12 giây. Quý vị có thể được yêu cầu phải giữ máy. Khi nhân viên trực máy trả lời cuộc gọi của quý vị, đường dây sẽ bị im lặng trong vài giây. Đừng gác máy. Hãy đợi đến khi nhân viên trực máy lên tiếng.
- Nếu quý vị không nói được tiếng Anh, hãy cho nhân viên trực máy biết ngôn ngữ của quý vị. Họ sẽ gọi một thông dịch viên để nói chuyện trên điện thoại với quý vị.
- Nhân viên trực máy 911 sẽ hỏi quý vị để biết được trường hợp khẩn cấp gì đang xảy ra, và ở đâu. Hãy giữ bình tĩnh, và trả lời những câu hỏi này. Cố gắng nói chuyện với nhân viên trực cho đến khi quý vị trả lời xong tất cả các câu hỏi.

Các cơ quan thực thi pháp luật ở Hoa Kỳ
Ở nước Hoa Kỳ, có những cơ quan thi hành pháp luật liên bang, tiểu bang, và địa phương bảo vệ quần chúng. Trong cộng đồng của quý vị, những viên chức thực thi pháp luật là cảnh sát thành phố, hoặc cảnh sát quận. Hãy tìm số điện thoại của đồn cảnh sát gần nhà nhất, và để ngay bên máy điện thoại của quý vị. Nên nhớ rằng nhân viên cảnh sát ở đó là để bảo vệ bản thân, và gia đình của quý vị khỏi bị tổn hại. Đừng sợ khi báo cho cảnh sát một vụ phạm tội, đặc biệt khi quý vị là nạn nhân. Một số kẻ tội phạm lợi dụng người nhập cư vì chúng nghĩ quý vị sẽ không báo cho cảnh sát. Nếu quý vị bị cảnh sát chặn lại:
- Đừng sợ.
- Hãy lịch sự, và sẵn sàng cộng tác.
- Hãy cho nhân viên cảnh sát biết rằng quý vị không nói được tiếng Anh.
- Nếu quý vị đang ở trong xe, đừng ra khỏi xe cho đến khi nhân viên cảnh sát yêu cầu.
- Để tay quý vị ở nơi mà nhân viên cảnh sát có thể nhìn thấy. Đừng cho tay vào túi, hoặc vào những nơi khác trong xe.

Hỗ trợ khi xảy ra thiên tai
Thiên tai có thể xảy ra bất cứ lúc nào, và bất cứ đâu. Thiên tai xảy ra ở nhiều hình thức, chẳng hạn như lốc xoáy, bão, lũ, hoặc động đất. Trong trường hợp quý vị chịu tác động bởi thiên tai, hãy truy cập các nguồn trợ cấp khi xảy ra thiên tai tại trang web http://www.disasterassistance.gov hoặc gọi 1-800-621-FEMA (3362) hoặc 1-800-462-7585 (dành cho người khiếm thính).

Nếu quý vị nhìn thấy một việc
Gì đó, hãy kể việc đó. Các viên chức liên bang và tiểu bang yêu cầu tất cả những người sống ở Hoa Kỳ giúp đỡ để chống khủng bố. Hãy để ý tới mọi thứ xung quanh, nhất là khi quý vị đi lại trên xe buýt công cộng, xe lửa, và máy bay.
Nếu quý vị thấy một vật khả nghi được để lại như cặp tài liệu, ba lô, hoặc túi giấy, hãy tường trình sự việc với nhân viên cảnh sát gần nhất, hoặc những người hữu trách khác. Quý vị đừng tự mở, hoặc di chuyển vật khả nghi này. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập trang web http://www.dhs.gov.
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#12
Tìm hiểu về Hoa Kỳ.

Hoa Kỳ là quốc gia theo chế độ dân chủ đại diện, và các công dân đóng vai trò quan trọng trong việc lãnh đạo đất nước. Trong phần này, quý vị sẽ tìm hiểu về cách các công dân hình thành chính phủ Hoa Kỳ, cách Hoa Kỳ được gây dựng và phát triển, và các chính phủ của chúng ta vận hành.

Nhân dân chúng ta: Vai trò của công dân Hoa Kỳ
Ở Hoa Kỳ, chính phủ có được sức mạnh lãnh đạo từ nhân dân. Đất nước chúng ta có chính quyền của nhân dân, do nhân dân bầu, và vì nhân dân. Công dân Hoa Kỳ hình thành nên chính phủ và các chính sách, vì thế mọi người cần học hỏi về những vấn đề công cộng quan trọng và tích cực tham gia vào cộng đồng của mình. Công dân Hoa Kỳ bỏ phiếu trong các cuộc bầu cử tự do để chọn những viên chức quan trọng trong chính phủ, thí dụ như Tổng Thống, Phó Tổng Thống, Thượng Nghị Sĩ và Dân Biểu. Tất cả mọi công dân đều có quyền gọi điện cho đại biểu do họ bầu lên để đóng góp ý kiến, hỏi thông tin, hoặc xin giúp đỡ về những vấn đề cụ thể.

Chính phủ chúng ta được xây dựng trên một số giá trị quan trọng: tự do, cơ hội, bình đẳng và công lý. Tất cả mọi người Mỹ đều tôn trọng những giá trị này, và chính những giá trị này đem lại đặc trưng chung cho công dân chúng ta. Chính phủ Hoa Kỳ bảo vệ quyền của mỗi công dân. Hoa Kỳ bao gồm những người có gia cảnh, văn hóa, và tôn giáo khác nhau. Chính phủ, và pháp luật của chúng ta được tổ chức để những công dân có lai lịch khác nhau, và tín ngưỡng khác nhau đều có quyền giống nhau. Không ai có thể bị trừng phạt, hoặc bị hãm hại vì có quan điểm, hoặc tín ngưỡng khác với đa số người khác.

Của dân, do dân và vì dân: Dân chủ là gì?
Từ “dân chủ” (democracy) có nghĩa là “chính phủ do nhân dân làm chủ”. Dân chủ có nhiều hình thức khác nhau ở các quốc gia khác nhau. Ở Hoa Kỳ, chúng ta có nền dân chủ được gọi là “dân chủ đại diện” (representative democracy). Có nghĩa là người dân chọn những đại biểu để đại diện cho quan điểm, và mối quan tâm của họ trong chính phủ.

Hoa Kỳ được hình thành như thế nào?
Những người di cư đầu tiên đến Hoa Kỳ do họ trốn khỏi đất nước của mình vì sự đối xử bất công, và nhất là sự kỳ thị tôn giáo ở quốc gia của họ. Họ tìm kiếm tự do, và những cơ hội mới. Ngày nay, nhiều người tới Hoa Kỳ với những lý do tương tự như vậy. Trước khi trở thành một quốc gia riêng và độc lập, Hoa Kỳ được tạo thành từ 13 thuộc địa bị cai trị bởi Đế Quốc Anh. Người dân sống trong những thuộc địa không có tiếng nói trong những điều luật được thông qua hoặc cách họ bị cai trị. Đặc biệt là họ phản đối “hệ thống thuế không có sự đại diện”. Điều này có nghĩa là nhân dân phải đóng thuế, nhưng họ không có tiếng nói trong cách vận hành của chính phủ. Đến năm 1776, nhiều người cảm thấy rằng điều này là bất công, và họ cần phải tự điều hành lấy. Những người đại diện cho nhân dân từ các thuộc địa đưa ra Bản Tuyên ngôn độc lập. Tài liệu quan trọng này tuyên bố rằng những thuộc địa đã được tự do, độc lập, và không còn bị thống trị bởi Đế Quốc Anh nữa. Thomas Jefferson đã viết Bản Tuyên ngôn độc lập. Và sau đó ông trở thành vị tổng thống thứ ba Hoa Kỳ.

Bản tuyên ngôn độc lập được phê chuẩn ngày 04 tháng 07 năm 1776. Nhân dân Mỹ đã lấy ngày 04 tháng 07 hàng năm làm Ngày Độc lập bởi đó là ngày Quốc khánh của đất nước. Hoa Kỳ phải đấu tranh với Đế quốc Anh để giành tự do trong cuộc Chiến tranh cách mạng. Vị tướng George Washington đã lãnh đạo Quân đội lục địa (Continental Army) trong cuộc Cách mạng Mỹ. Ông được coi là “Vị cha già dân tộc”. Sau đó ông trở thành vị Tổng thống đầu tiên Hoa Kỳ.

Sau khi chiến thắng, mỗi thuộc địa đã trở thành một tiểu bang. Mỗi tiểu bang có chính quyền riêng. Người dân trong những tiểu bang này muốn tạo một hình thức chính quyền mới để hợp nhất những tiểu bang thành một quốc gia. Ngày nay, chính phủ trung ương này, chính phủ quốc gia của chúng ta, được gọi là “chính phủ liên bang” (federal government). Hiện nay Hợp chủng quốc Hoa Kỳ gồm có 50 tiểu bang; Quận Columbia (một khu vực đặc biệt là trụ sở của chính phủ liên bang), và các vùng Guam, American Samoa, và Quần đảo Virgin thuộc Hoa Kỳ; và khối thịnh vượng chung Northern Mariana Islands và Puerto Rico. Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ và Mười ba thuộc địa đầu tiên mười ba thuộc địa được thành lập theo thứ tự sau: Virginia, Massachusetts, Maryland, Connecticut, Rhode Island, Delaware, New Hampshire, North Carolina, South Carolina, New Jersey, New York, Pennsylvania và Georgia.

“Mọi người sinh ra đều bình đẳng”
Nhiều người Mỹ đã học thuộc lòng những từ này trong bản Tuyên ngôn độc lập: “Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng đấng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu, và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do, và mưu cầu hạnh phúc”.

Điều này có nghĩa là mọi người sinh ra đều có quyền căn bản giống nhau. Chính phủ không tạo ra những quyền này, và không chính phủ nào có thể tước đoạt những quyền này.

Xây dựng “Một Liên bang hoàn hảo hơn”
Một số năm sau cuộc Cách mạng Mỹ, các tiểu bang đã cố gắng những cách khác nhau để cùng gia nhập vào chính phủ trung ương, nhưng chính phủ này quá non yếu. Năm 1787, các đại biểu từ các tiểu bang đã nhóm họp tại Philadelphia, Pennsylvania để thành lập chính phủ trung ương mới, và mạnh hơn. Cuộc họp này được gọi là Hội nghị lập hiến. Sau nhiều cuộc tranh luận, những người lãnh đạo tiểu bang đã dự thảo văn bản mô tả về chính phủ mới này. Văn bản này được gọi là Hiến pháp Hoa Kỳ. Bản Hiến pháp vạch rõ xem chính phủ mới được tổ chức như thế nào, các viên chức chính phủ được chọn như thế nào, và chính phủ trung ương mới cam kết mang lại những quyền lợi gì cho nhân dân. Hiện này, Hiến pháp này vẫn là một trong những văn bản quan trọng nhất trong lịch sử nước Mỹ.

Quốc kỳ Hoa Kỳ
Quốc kỳ Hoa Kỳ đã thay đổi theo lịch sử của quốc gia chúng ta. Hiện nay trên lá cờ có 13 sọc tượng trưng cho 13 thuộc địa đầu tiên của nước Mỹ. Quốc kỳ có 50 ngôi sao, mỗi ngôi sao tượng trưng cho một tiểu bang. Quốc ca Mỹ ngợi ca quốc kỳ và được gọi là “The Star-Spangled Banner” (Quốc kỳ điểm sao). Quốc kỳ còn được gọi là “Old Glory” hoặc “Stars and Stripes”.

Các thành viên của Hội nghị lập hiến đã ký vào Hiến pháp vào ngày 17 tháng 09 năm 1787, và sau đó tất cả 13 tiểu bang phải phê duyệt nó. Một số người cho rằng Hiến pháp không bảo vệ đầy đủ các quyền cá nhân của con người. Các tiểu bang đã đồng ý phê duyệt Hiến pháp với điều kiện là phải bổ sung thêm một danh sách liệt kê các quyền cá nhân. Các tiểu bang đã phê duyệt Hiến pháp vào năm 1788, và có hiệu lực vào năm 1789. Những điều thay đổi cho Hiến pháp được gọi là các sửa đổi. sửa đổi Hiến Pháp đầu tiên được thêm vào năm 1791. 10 sửa đổi đầu tiên này liệt kê các quyền cá nhân. Các sửa đổi này được gọi là Dự luật dân quyền.

Mỹ là một quốc gia tôn trọng pháp quyền. Các viên chức chính phủ căn cứ vào luật pháp để ra quyết định. Hiến pháp được gọi là bộ luật tối cao của đất nước vì mọi công dân, bao gồm tất cả các viên chức chính phủ, và mọi điều luật mới đều phải tuân theo các nguyên tắc nêu trong Hiến pháp. Luật pháp được áp dụng bình đẳng với tất cả mọi người.

Quyền lực của chính phủ liên bang có giới hạn. Những quyền hạn nào không được Hiến pháp chỉ định trực tiếp là thuộc về chính phủ liên bang thì được giao cho các chính quyền tiểu bang.

“Nhân dân chúng ta”
“We the People” (Nhân dân chúng ta) là ba chữ đầu tiên trong Hiến pháp Hoa Kỳ. Hiến Pháp bắt đầu bằng câu giải thích lý do, và mục đích của Hiến pháp. Phần này được gọi là lời mở đầu. Sau đây là lời mở đầu của Hiến pháp Hoa Kỳ: “Chúng ta, nhân dân Hợp chủng quốc Hoa Kỳ với mục đích xây dựng một Liên bang hoàn hảo hơn nữa, thiết lập công lý, đảm bảo sự bình yên nước, tạo dựng phòng thủ chung, thúc đẩy sự thịnh vượng trong toàn khối, và giữ vững nền tự do cho chúng ta, và cho những thế hệ kế tiếp, quyết định xây dựng Hiến pháp này cho Hợp chủng quốc Hoa Kỳ”.

Dự luật dân quyền: 10 sửa đổi đầu tiên
Những sửa đổi đầu tiên của Hiến Pháp nhằm mục đích bảo vệ quyền cá nhân của công dân, và giới hạn quyền lực của chính phủ. Dự luật dân quyền liệt kê những quyền tự do quan trọng được đảm bảo cho nhân dân Mỹ. Các quyền này bao gồm:
- Tự do ngôn luận: Quý vị tự do nghĩ và nói như mình muốn.
- Tự do tín ngưỡng: Quý vị tự do thực hành hoặc không thực hành bất cứ tôn giáo nào.
- Tự do báo chí: Chính phủ không thể quyết định những gì được in ấn hoặc lưu truyền trên phương tiện truyền thông.
- Tự do hội họp, hoặc tập hợp ở những nơi công cộng: Quý vị tự do gặp gỡ những người khác theo cách đảm bảo an ninh trật tự.
- Tự do phản đối hành động của Chính phủ, và yêu cầu Chính phủ.

Thay đổi: Quý vị có thể tự do thách thức các hành động của Chính phủ mà quý vị không tán thành. Trong hầu hết các trường hợp, Dự luật dân quyền bảo vệ quyền sở hữu vũ khí của quý vị. Dự luật dân quyền cũng bảo đảm quy trình pháp lý (dueprocess). Quy trình pháp lý là một loạt những thủ tục pháp lý cụ thể phải tuân theo nếu quý vị bị buộc tội hình sự. Cảnh sát, và quân đội không được chặn, và khám xét một người trừ khi có lý do chính đáng, và họ không được lục soát nhà ở trừ khi có lệnh của tòa. Nếu quý vị bị buộc tội hình sự, quý vị sẽ được bảo đảm xét xử nhanh chóng trước một bồi thẩm đoàn gồm những người cũng giống như quý vị. Quý vị được đảm bảo có người đại diện hợp pháp, và có thể gọi nhân chứng ra làm chứng để bênh vực cho quý vị. Quý vị được bảo vệ khỏi các hình phạt tàn nhẫn, và bất thường.

Thay đổi hiến pháp
Hiến pháp Hoa Kỳ được gọi là một văn bản sống vì nhân dân Mỹ, thông qua các đại biểu cấp tiểu bang, và quốc gia, có thể sửa đổi Hiến pháp khi cần thiết. Những thay đổi này được gọi là các sửa đổi. Quy trình sửa đổi Hiến Pháp là quy trình lâu dài, và khó khăn, và hiện tại chỉ có 27 lần sửa đổi. Ngoài dự luật dân quyền, một số sửa đổi quan trọng khác là bản thứ 13 cấm sở hữu nô lệ, và bản thứ 14 bảo đảm mọi công dân được bảo vệ bình đẳng trước pháp luật; và bản thứ 15 cho phép phụ nữ có quyền bỏ phiếu.

Chính phủ Liên bang hoạt động như thế nào?
13 thuộc địa đầu tiên đã sống dưới thời toàn quyền cai trị của nhà vua nước Anh. Khi lập ra chính quyền trung ương mới, người Mỹ muốn ngăn chặn việc tập trung quyền lực vào một quan chức, hoặc một cơ quan chính phủ. Hiến pháp thành lập ba ngành của chính phủ liên bang, làm như vậy để quyền lực được cân bằng. Mỗi ngành có những trách nhiệm riêng biệt. Chúng ta gọi đây là hệ thống kiểm soát, và cân bằng. Điều này có nghĩa không có một ngành nào của chính quyền có thể nắm quá nhiều quyền lực bởi vì nó được cân bằng với hai ngành còn lại.

Chính phủ Liên bang
Ba ngành của Chính phủ liên bang là:
Ngành Lập pháp Quốc Hội Mỹ, và các cơ quan liên quan.
Ngành Hành pháp Tổng thống, Phó Tổng thống, và các bộ ngành của chính phủ liên bang.
Ngành Tư pháp Tối cao pháp viện Mỹ, và các tòa án liên bang trên toàn quốc.
Ngành Lập pháp: Quốc hội Công dân Mỹ đi bỏ phiếu trong các cuộc bầu cử tự do để chọn người đại diện cho họ vào Quốc Hội Hoa Kỳ. Quốc Hội có trách nhiệm soạn thảo pháp luật cho quốc gia chúng ta. Quốc Hội gồm có Hạ viện, và Thượng viện.

Hạ viện Hoa Kỳ
Người dân trong mỗi tiểu bang bỏ phiếu để chọn các Dân biểu trong Hạ viện. Có 435 Dân biểu trong Hạ Viện, thường được gọi là “the House”. Số Dân biểu của mỗi tiểu bang tùy thuộc vào dân số trong tiểu bang đó. Các tiểu bang được phân chia thành các quận. Người dân sống trong mỗi quận đi bỏ phiếu cho người đại diện cho quận của họ vào Hạ viện. Nhiệm kỳ của một Dân biểu là hai năm, sau đó người dân có cơ hội khác để bỏ phiếu lại cho Dân biểu này, hoặc cho người khác để đại diện cho họ. Dân biểu có thể phục vụ vô hạn định trong Quốc Hội. Có thêm năm đại biểu trong Hạ viện; đây là những đại biểu của Quận Columbia, khối thịnh vượng chung Mariana Islands, và các vùng lãnh thổ Guam, American Samoa, và Quần đảo Virgin thuộc Hoa Kỳ. Một ủy viên hội đồng nhân dân đại diện cho Puerto Rico.

Hạ viện soạn thảo luật pháp và có một số trách nhiệm đặc biệt. Chỉ Hạ viện mới có thể:
- Đề xuất những đạo luật về thuế.
- Quyết định việc một viên chức chính phủ bị tố cáo phạm tội hình chống lại tổ quốc sẽ bị đưa ra xét xử trước Thượng viện hay không. Quy trình này gọi là truất phế (impeachment).

Thượng viện Hoa Kỳ
Có 100 Thượng nghị sĩ trong Thượng viện Hoa Kỳ. Người dân trong mỗi tiểu bang bỏ phiếu chọn hai Thượng nghị sĩ đại diện cho họ trong Quốc Hội. Nhiệm kỳ của Thượng nghị sĩ là sáu năm, và sau đó người dân có cơ hội khác bỏ phiếu lại cho Thượng nghị sĩ này hoặc cho người khác để đại diện cho họ. Thượng nghị sĩ có thể phục vụ vô hạn định trong Quốc Hội. Thượng nghị sĩ soạn thảo pháp luật, nhưng họ cũng có những trách nhiệm đặc biệt.

Chỉ Thượng viện mới có thể:
- Đồng ý, hoặc không đồng ý đối với bất cứ thỏa thuận nào mà Tổng thống ký với quốc gia khác, hoặc những tổ chức của các quốc gia khác. Ở đây gọi là hiệp ước.
- Đồng ý, hoặc không đồng ý đối với bất cứ ai mà Tổng thống chọn vào những chức vụ cao cấp, ví dụ như thẩm phán Tối cao pháp viện hoặc những quan chức điều hành các bộ ngành liên bang như Bộ giáo dục hoặc Bộ Y tế, và Dịch vụ nhân sinh Hoa Kỳ.
- Xét xử những quan chức chính phủ bị Hạ viện truất phế.

Quan chức Chính phủ phục vụ nhân dân
Ở Hoa Kỳ, mọi người có thể gọi điện thoại cho Thượng nghị sĩ, và Dân biểu đương nhiệm. Vui lòng truy cập trang web http://www.house.gov hoặc http://www.senate.gov để xác định Dân biểu và Thượng nghị sĩ của quý vị. Quý vị có thể gọi số 202-224-3121 và yêu cầu được chuyển đến văn phòng Thượng nghị sĩ, hoặc văn phòng Dân biểu của quý vị. Đây không phải là số điện thoại miễn phí. Quý vị có thể gởi thư cho Dân biểu, hoặc Thượng nghị sĩ để hỏi hoặc đưa ra ý kiến về những dự luật, và Chính phủ Liên bang, hoặc nếu quý vị có vấn đề, và cần giúp đỡ về những khoản trợ cấp từ Liên bang.

Gởi thư đến Dân biểu:
The Honorable (Thêm họ tên của Dân biểu) U.S House of Representatives Washington, DC 20515.

Gởi thư đến Thượng nghị sĩ:
The Honorable (Thêm họ tên của Thượng Nghị Sĩ) United States Senate Washington, DC 20510.

Quý vị có thể vào trang web của Quốc hội để tìm hiểu về những hoạt động hiện thời trong Hạ viện, Thượng viện, về những Dân biểu, Thượng nghị sĩ của quý vị, gồm cả những địa chỉ trang web của họ.
- Để biết về Hạ viện, vui lòng truy cập http://www.house.gov.
- Để biết về Thượng viện, vui lòng truy cập http://www.senate.gov.

Quý vị có thể làm gì
Tìm hiểu về Dân biểu, và Thượng nghị sĩ của mình cũng như những gì họ đang làm để đại diện cho quý vị trong Quốc Hội. Quý vị có thể thực hiện điều này bằng cách tìm những bài báo viết về họ trên báo địa phương, và xem trên trang web của Quốc Hội. Tất cả các Thượng nghị sĩ, và Dân biểu có văn phòng địa phương trong cộng đồng của họ sinh sống.

Quý vị có thể tìm thấy các văn phòng này được liệt kê trong danh bạ điện thoại, hoặc tìm kiếm theo tên trên mạng Internet. Nếu quý vị đi thăm Washington, DC, quý vị có thể tham quan miễn phí Tòa Nhà Capitol Hoa Kỳ, nơi Quốc Hội làm việc.

Ngành Hành pháp: Tổng Thống
Tổng thống là người đứng đầu cơ quan hành pháp, và chịu trách nhiệm về việc bảo vệ, và thi hành pháp luật quốc gia. Tổng thống còn có nhiều trách nhiệm khác, như là đặt ra chính sách quốc gia, đề xuất những đạo luật tới Quốc Hội, và đề cử những quan chức cao cấp, và chánh án Tối cao Pháp viện. Tổng thống cũng là người đứng đầu quân đội và có thể được gọi là Tổng tư lệnh. Bốn năm một lần, nhân dân đi bầu Tổng thống và Phó Tổng thống. Tổng Thống chỉ có thể phục vụ tối đa hai nhiệm kỳ bốn năm. Phó Tổng thống sẽ trở thành Tổng thống nếu Tổng thống qua đời, từ chức, hoặc không thể làm việc được nữa.

Quý vị có thể tìm hiểu về Tổng Thống bằng cách xem trang web của Nhà Trắng (White House), nơi tổng thống ở và làm việc, tại http://www.whitehouse.gov.

Ngành Tư pháp: Tối cao Pháp viện
Hiến pháp đã tạo nên Tối cao Pháp viện là Tòa án cao nhất của Hoa Kỳ. Có chín chánh án trong Tối cao Pháp viện. Họ là những “Thẩm Phán” (Justices). Tổng Thống chọn những chánh án trong Tối cao Pháp viện, và họ có thể phục vụ suốt đời. Tối cao pháp viện có thể bác bỏ cả luật pháp của tiểu bang, và liên bang nếu những đạo luật này mâu thuẫn với Hiến Pháp. Ngoài ra còn có các tòa án liên bang khác, chẳng hạn như các Tòa án Quận Hoa Kỳ và Tòa Phúc thẩm Lưu động Hoa Kỳ. Để hiểu thêm về Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ, vui lòng truy cập trang web http://www.supremecourt.gov.

Chính quyền Tiểu bang, và Chính quyền địa phương
Ngoài chính phủ liên bang, mỗi tiểu bang có hiến pháp, và chính quyền riêng. Mỗi chính quyền tiểu bang cũng có ba ngành: lập pháp, hành pháp, và tư pháp. Người đứng đầu ngành hành pháp tiểu bang được gọi là Thống đốc (governor). Người dân trong mỗi tiểu bang bầu ra Thống đốc, và người đại diện cho họ vào cơ quan lập pháp tiểu bang. Cơ quan lập pháp tiểu bang soạn thảo luật để áp dụng trong mỗi tiểu bang. Những luật này không thể đi ngược lại Hiến pháp Hoa Kỳ. Ngành tư pháp ở mỗi tiểu bang tuân thủ các điều luật của tiểu bang đó. Mỗi tiểu bang cũng có những chính quyền địa phương. Có chính quyền thành phố, hoặc chính quyền hạt hoặc đôi khi cả hai. Những chính quyền này cung cấp, và giám sát nhiều dịch vụ trong cộng đồng địa phương, như là trường công lập, thư viện, cảnh sát và cứu hỏa, cũng như các dịch vụ nước, khí đốt và điện. Thông thường, nhân dân trong cộng đồng địa phương bầu lên các viên chức chính quyền địa phương, một số viên chức khác thì được bổ nhiệm. Chính quyền địa phương có nhiều loại hình khác nhau. Một số chính quyền địa phương có người đứng đầu của riêng mình; một số chính quyền địa phương khác có hội đồng thành phố, hoặc hội đồng hạt. Cộng đồng địa phương cũng có hội đồng giáo dục, là những công dân đã đắc cử, hoặc được bổ nhiệm để giám sát những trường công lập.

Quý vị có thể làm gì
Nhiều cuộc họp chính quyền địa phương công khai với cộng đồng, và được tổ chức vào ban đêm để bất cứ ai cũng có thể tham dự. Ví dụ, quý vị có thể tới buổi họp của hội đồng thành phố, hoặc của hội đồng giáo dục để tìm hiểu về những gì đang diễn ra trong cộng đồng của mình. Thời gian, và địa điểm cuộc họp thường được liệt kê trên báo địa phương, hoặc trên trang web của chính quyền địa phương. Một số cuộc họp chính quyền địa phương được phát trên kênh truyền hình cáp địa phương.

Trải nghiệm Hoa Kỳ
Quý vị có thể tìm hiểu thêm về Hoa Kỳ bằng cách tới các vườn quốc gia, bao gồm một số di tích lịch sử tráng lệ nhất nước. Quý vị có thể trải nghiệm Hoa Kỳ tại các vườn quốc gia như:
- Yellowstone National Park, với các mạch nước phun lớn nhất thế giới, bao gồm Old Faithful.
- Independence National Historical Park, nơi đây có Tòa độc lập, và Chuông tự do.
- Mammoth Cave National Park, có hệ thống hang động dài nhất thế giới.
- Denali National Park and Preserve, nơi đây có ngọn núi cao nhất Bắc Mỹ, núi Mount McKinley.

Hệ thống Vườn Quốc gia bao gồm hơn 400 đài tưởng niệm, chiến trường, di tích lịch sử, bãi biển, và nhiều kỷ vật khác. Các vườn quốc gia có ở mọi tiểu bang, Quận Columbia, và 5 vùng lãnh thổ Hoa Kỳ. Để tìm hiểu thêm về các vườn quốc gia, vui lòng truy cập trang web Dịch vụ Vườn Quốc gia tại địa chỉ http://www.nps.gov.
 
Status
Không mở trả lời sau này.