Nhặt....

Trunghai

Thành viên tích cực
#1
Hôm qua nhặt lại những gì đã xa
Trong giấc mơ đến muộn khi trời gần sáng
Nhặt lại con đường thân quen
Nhặt lại ngọn gió len qua giữa làn tóc rối
Nhặt lại sợi tóc đen hôm qua nay vừa chớm bạc
Bồi hồi mân mê nhặt lại quê hương trong ký ức
Nhặt lại em ... nhặt lại bờ môi vụng về
Quơ tay giữ chặc những tháng ngày yêu thương sợ nó trôi đi
Sợ... tiếng chuông báo thức , sợ
ánh mặt trời
Cái đồng hồ vỡ vụn ... trong góc nhà
Thời gian ngừng !!! ánh mặt trời rọi vào cừa sổ
Tôi đã đánh rơi những gì ... vừa nhặt được
Rơi cả chính tôi ......

trunghai
 
#3
Ðề: Nhặt....


Nhặt...

Hôm qua nhặt lại những gì đã xa
Trong giấc mơ đến muộn khi trời gần sáng
Nhặt lại con đường thân quen
Nhặt lại ngọn gió len qua giữa làn tóc rối
Nhặt lại sợi tóc đen hôm qua nay vừa chớm bạc
Bồi hồi mân mê nhặt lại quê hương trong ký ức
Nhặt lại em ... nhặt lại bờ môi vụng về
Quơ tay giữ chặc những tháng ngày yêu thương sợ nó trôi đi
Sợ... tiếng chuông báo thức, sợ ánh mặt trời
Cái đồng hồ vỡ vụn... trong góc nhà
Thời gian ngừng !!! ánh mặt trời rọi vào cừa sổ
Tôi đã đánh rơi những gì... vừa nhặt được
Rơi cả chính tôi ......

Nhặt…

Tôi ngẩn ngơ tìm giữa một trời quá vãng
Những ký ức ngả màu bởi vết tích thời gian
Cho dẫu ngàn lần quay về cùng năm tháng
Cũng chẳng thể nào nhặt được thuở ngày xanh
Nhặt ánh trăng thanh sau lũy tre làng
Nhặt giọt lệ mơ màng nơi khóe mắt em rơi
Bên suối tóc xanh màu còn in dấu thời gian
Nhặt nỗi buồn tôi, sao cứ mãi đi hoang
Qua vách núi, qua đại ngàn rực nắng
Nhặt ánh buồn rơi trong ánh mắt miên man
Trong khóm lá úa vàng mỗi độ thu sang
Giữa ký ức thênh thang, tôi dạo bước đơn côi
Đi nhặt lại những điều một thời đã đánh rơi
Tôi nhặt Người hay nhặt lại… chính tôi?


 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#4
Ðề: Nhặt....

Nhặt hết trong tôi những nỗi buồn.
Trả lại cho đời thoáng suy tư.
Bâng khuâng trống vắng hồn thơ đến.
Thơ thẩn một mình thấy buồn tênh...!
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#5
Ðề: Nhặt....

Nhặt hết trong tôi cánh phượng buồn.
Trả lại sân trường những dấu yêu.
Buồn trong trống vắng sầu đơn lẻ.
Tôi biết tìm ai giữa chốn nầy...

Nhặt nỗi buồn tôi trả cho đời.
Một cõi xa xăm mãi đợi chờ.
Giờ đây tất cả là dĩ vãng.
Tôi nhặt...tôi tìm lại chính tôi!