Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

hthaith

Thành viên tích cực
#1


Mục này trao đổi vui cười,
Đừng nghĩ méo mó ,mọi người mất vui..

Bà con nào thích cười xả hơi thoải mái
hãy cùng vào danh sách này và hãy chuyển đến nhau
những nụ cười vô thưởng vô phạt .



SỢ VỢ

Trong tiếng Việt gần như không có thuật ngữ ”sợ chồng“ mặc dù xã hội không thiếu những người đàn bà coi chồng như chúa tể trong gia đình. Ấy vậy mà cái thuật ngữ SỢ VỢ, từ ngàn xưa, đã trở thành phổ biến, coi như một trong những thuộc tính quan trọng của đàn ông. Từ SỢ VỢ gợi lên một hình ảnh đáng yêu, dí dỏm, thơ mộng và... hiền triết.

Socrate là một triết gia lớn của nhân loại nhưng ông ta cũng là một người sợ vợ. Câu nói nổi tiếng của ông, từ hơn hai ngàn năm nay đã được giới mày râu nhâm nhi một cách thú vị:

- Bạn hãy lấy vợ đi, vì bề nào cũng có lợi. Nếu lấy được một người vợ hiền thì bạn là một người đàn ông hạnh phúc, còn nếu lấy phải một bà chằn thì bạn sẽ thành một triết gia.

Như thế lấy vợ thật là tuyệt diệu.

Bạn tôi, có rất nhiều người thuộc trường phái sợ vợ. Có người mới lấy vợ về đã sợ, có người sợ dài dài trong suốt vài chục năm chung sống. Phó thường dân cũng sợ vợ mà người có chức quyền cũng sợ vợ. Người ít học lẫn các bậc trượng phu trí thức đều thuộc lòng câu ”nhất vợ nhì trời”.

Chẳng hạn như anh bạn bác sĩ của tôi lấy vợ đã ngoài hai mươi năm. Bữa kia hai ông bà rủ nhau đi chợ mua sắm các thứ để kỷ niệm ngày đám cưới.

Người vợ bảo:

- Anh giữ tiền nhé. Em mua cái gì thì anh chi.

Người chồng cất tiền vào túi áo. Nhưng khi hai người đến đầu chợ thì bà vợ lại cằn nhằn:

- Ðến chỗ đông người mà sao anh lớ ngớ như một thằng ngố vậy? Anh không biết bọn móc túi đầy trong chợ à?

- Ðừng lo, người chồng nói, chúng nó không làm gì được anh đâu.

Bà vợ ngắm nghía đức ông chồng một lúc rồi quyết định:

- Ðưa hết tiền đây. Anh giữ tiền, mất như chơi.

Người chồng vâng lời, đưa tiền cho vợ. Bà ta bỏ tiền vô ví, cầm chắc trong tay.

Hai người bước vô chợ, đi vòng vòng ngắm nghía hàng hóa một hồi, cuối cùng bà vợ quyết định mua một bộ đầm 130 ngàn. Nhưng khi móc ví trả tiền thì mới hay là ví đã bị rạch và gói bạc biến mất. Anh chồng nhỏ nhẹ nói:

- Phải chi lúc nãy em để anh giữ tiền thì đâu đến nỗi.

Bất ngờ bà vợ túm lấy cổ áo chồng, gầm lên:

- Ðồ ngu! Tại sao tôi bảo anh đưa tiền cho tôi giữ mà anh cũng đưa? Anh phải biết ngăn cản tôi chớ. Thế mới gọi là đàn ông chớ, đàn ông gì mà vợ bảo sao nghe vậy để đến nỗi mất hết tiền. Lỗi của anh sờ sờ như thế mà còn đổ cho người ta. Ðàn ông gì mà hèn quá vậy!

Bị nắm cổ áo ngay giữa chợ, anh chồng mắc cỡ quá, năn nỉ:

- Anh xin lỗi. Buông anh ra đi. Ðừng làm thế ở chỗ đông người.

Nhân vật thứ hai là một người tướng tá đạo mạo. Buổi trưa nóng nực, tình cờ tôi gặp anh ta trong một quán nước. Thấy cổ tay anh ta bị những vết xước chằng chịt như có ai lấy dao lam cứa hàng trăm nhát trên đó, tôi bảo:

- Ủa, tay của ông sao vậy?

Anh bạn vốn là một nhà giáo. Trước khi trả lời câu hỏi, anh ngó lui ngó tới xem có học trò ngồi chung quanh không, rồi rỉ tai tôi:

- Vợ nó ngắt.

- Trời đất! Ngắt mấy ngày mà nát bấy cái cổ tay vậy?

- Có một đêm thôi. Ðêm kinh hoàng. Mất ngủ.

- Sao ông không kháng cự?

- Vì mình có lỗi.

- Lỗi gì?

- Bị bắt quả tang đi chơi với bồ nhí.

- Thì cứ xin lỗi và hứa không quan hệ lăng nhăng nữa là được rồi. Việc gì mà phải nằm im chịu trận âm thầm trong đêm như thế?

Anh bạn giáo viên thở dài, xổ cái ống tay áo xuống, cài măng sét để che những móng vuốt đàn bà, đoạn phân trần:

- Nhà chật, con cái nằm ngủ sát bên cạnh. Vợ chồng cãi nhau sợ chúng nghe, chúng nó buồn, còn mình làm cha cũng sợ mất uy tín, vì thế mà cả bà vợ lẫn mình không ai nói một tiếng. Cuộc trừng phạt vì thế đã diễn ra quằn quại trong đêm tối, nhức nhối trong âm thầm.

Nhân vật thứ ba là một anh nhà văn. Ngày nọ tôi đến nhà anh ta chơi, vừa bước vào nhà đã nghe tiếng cãi vã phía trên cầu thang. Tôi vừa định lên xem chuyện gì thì thấy anh nhà văn hối hả chạy xuống, phía sau là một cô vợ trẻ cầm con dao thái thịt đuổi theo bén gót. Ðể bạn khỏi ngượng tôi nép vào trong gầm cầu thang, trốn. Cô vợ vung dao chém một nhát, anh nhà văn né kịp, con dao Ðồ Long chém vô tường nhá lửa. Cô vợ trẻ phóng lưỡi dao về phía đức ông chồng nhưng hụt. Một trận quyền cước tiếp theo sau. Anh bạn nhà văn nép vô xó chịu đòn, lưng áo bị xé toạc, hằn in dấu cán chổi của trận đòn ngày hôm trước. Lúc ấy tôi bèn xuất hiện can ngăn, đỡ đòn cho bạn. Bà vợ trẻ cúi xuống nhặt con dao, dứ dứ trước mặt chồng mấy cái rồi bỏ đi. Tôi dìu anh bạn lại ngồi nơi cầu thang. Hỏi vì sao bị cô vợ bé đánh quá xá vậy, thì đáp:

- Tối hôm qua mình về với bà cả và mấy đứa nhỏ.

- Thế là bà Hai có đồng ý không?

- Mình có xin phép nghiêm chỉnh.

- Vậy tại sao lại bị đánh?

Anh bạn kéo chiếc khăn tay ra hỉ mũi sồn sột, sau đó ho khan lên mấy tiếng rồi mới trả lời:

- Ðó là tại vì lúc ra đi thì mình khỏe mạnh mà khi trở về thì mình bị cảm cúm. Bà Hai hỏi: “Anh về nhà làm gì mà bị mất sức dữ vậy? “nhưng mình có làm gì đâu mà mất sức.

Nói đến đó thì anh bạn hắt xì hơi mấy cái liên tiếp, rồi lại phân trần:

- Ông nghĩ coi, cảm cúm có khi là chuyện trái gió trở trời.

Trên đây là ba mẫu chuyện sợ vợ với ba nhân vật khác nhau, ba tình huống khác nhau. Bạn đọc chớ vội chê họ là những kẻ hèn nhát đần độn. Anh bác sĩ trong mẫu chuyện thứ nhất sợ vợ chẳng qua vì lòng độ lượng, không muốn hơn thua với đàn bà, thật đáng khen thay! Anh giáo viên trong mẫu chuyện thứ hai sợ vợ vì mục đích vô cùng cao cả đó là ngại ảnh hưởng xấu đến con cái, thật đáng kính thay! Còn anh nhà văn trong mẫu chuyện thứ ba thì láu cá hơn nhiều. Hắn sẵn sàng đưa lưng ra chịu đấm để được... bắt cá hai tay.

Chúc các bạn thư giãn
 

ziz

Support
#2
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

Ối giời thời buổi này đàn ông ai lại đi sợ vợ mà phải nói là thương yêu ... và biết nghe lời vợ thì đúng hơn . Quan điểm của iem rất rõ ràng như sau các bác coi thử nhé :


Kính vợ đắc thọ ,
Sợ vợ sống lâu ,
Nể vợ bớt ưu sầu ,
Để vợ lên đầu , là trường sinh bất tử ...
Đánh vợ nhừ tử , là đại nghịch bất đạo .
Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung .
Chê vợ lung tung , là ngậm máu phun người .
Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng .
Để vợ phiền lòng , là tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn học , là trời đánh thánh đâm ,
Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng lang dạ sói .
Để vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ .
Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng.
Trốn vợ đi " ăn vụng" , là ngũ mã phanh thây ...
Vợ hát mà khen hay , là anh hùng thức thời
Khen vợ hết lời , là thuận theo ý trời ...

Bên cạnh đó, còn thế này nữa...

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo...chật giường
Nằm riêng lại bảo...tơ vương em nào
Lãng mạn thì bảo...tào lao
Đứng đắn lại bảo...người sao hững hờ
Khù khờ thì bảo...giai tơ
Khôn lanh thì bảo...hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây
 

hthaith

Thành viên tích cực
#3
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

Mục này trao đổi vui cười,
Đừng nghĩ méo mó ,mọi người mất vui..


Làm Chồng
Bẩm sinh ta đã ... hiền lành
Từ khi lấy vợ trở thành hiền khô
Còn nàng thuở ấy ngây ngô
Từ khi xuất giá thành cô ... "sếp xòng"
Suốt ngày oán trách với chồng
Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì ...
Cái hôm mà nàng vu quy
Ta biết ta sẽ bị đì ... lai rai
Khổ thân cho kiếp con trai
Một lần lấy vợ bằng hai lần ... mù
Lưng thì mỗi ngày một gù
Cày ba bốn job để ... bù nàng tiêu
Ngày xưa thì giống ... Triển Chiêu
Ngày nay thì tựa lão tiều phu gia
Ngày xưa mỗi tuần tặng quà
Bởi vì ... stock đang đà đi lên
Ngày nay stock lênh đênh
Thua ba bốn vố buồn tênh mặt mày
Lương bổng không đủ trải bày
Tiền đâu quà cáp như ngày xa xưa
Ngày trước nàng dạ nàng thưa ...
Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh
Anh tưởng hoa ở trên cành
Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa
Lời nói không mất tiền mua
Nên anh ... ngọt lại cho vừa lòng nhau
Bây giờ chẳng hiểu vì đâu
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu lặng câm
Còn mặt thì cứ hầm hầm
Nàng trợn một cái, ta ... bầm mấy hôm
Việc nhà chẳng chịu trông nom
Shopping một bận, ba hôm mới về
Nhà thì đang ở nhà thuê
Phòng ốc chật hẹp, bốn bề ngổn ngang
Muốn tìm đôi vớ mà mang
Phải mất cả tiếng, bươi ngang đồ nàng
Ngày ngày đọc báo thời trang
Hễ ra mốt mới, nàng mang về liền
Nàng rất có khiếu xài tiền
Nàng mà đã thích mua liền chẳng tha
Tuần sau mốt mới khác ra
Mốt ... mới tuần trước ... lau nhà chẳng thương
Ngày xưa đón nàng ở trường
Nàng hối về gấp kẻo chừng mẹ trông
Ngày nay về ở với chồng
Mặc kệ chồng ngóng, chồng trông, chồng chờ
Còn nàng thì cứ hững hờ
Nàng nói sáu rưỡi, mười giờ chưa xong
Suốt ngày đi chơi vòng vòng
Đêm về la bịnh, bảo chồng đấm lưng
Quanh năm nàng ... mệt chừng chừng
Phải mua đồ bổ về chưng cho nàng
Đi bác sĩ, mua thuốc thang
Cũng không chữa hết bịnh nàng hay la
Khi ta làm hết việc nhà ...
Tự nhiên nàng khoẻ, tức là ... ngủ ngon
Lúc nghĩ tới chuyện ... có con
Nàng " hứ " một cái, chẳng còn thiết tha
Ra đường thấy vợ người ta
Về nhà thấy vợ, ... tu cha cho rồi ...
Nhưng lỡ ăn kiếp, ở đời
Cắn răng chịu đựng, chờ thời đổi thay
Biết đâu sẽ có một ngày
Ta có cơ hội giải bày vợ hay
May ra vợ có ... nương tay
Ta mới sống trọn kiếp này dài lâu
Làm chồng phải nhớ lấy câu,
"Nhì trời, nhất vợ" làm câu ... răn mình

Hàng lượm
 

Mi@Fa

Thành viên tích cực
#4
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

(Trốn vợ đi " ăn vụng" , là ngũ mã phanh thây... )trích from ziz.
Chào bác ziz,em thường nghe nói"tứ mã phân thây",nay bác nói "ngũ mã phân thây,vậy phần thêm đó là cái zì?Vì có 2 cái liên quan đến "ăn vụng",cái "đầu"và cái..."cuối"...
 

hthaith

Thành viên tích cực
#5
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

Chào bác ziz,em thường nghe nói"tứ mã phân thây",nay bác nói "ngũ mã phân thây,vậy phần thêm đó là cái zì?Vì có 2 cái liên quan đến "ăn vụng",cái "đầu"và cái..."cuối"...[/QUOTE]


Theo luật Hồng Đức thời Lê ở đoạn VI, chương XII, trang XXVII có ra sắc luật sau:

- Những kẻ phạm tội nặng như làm phản, gián điệp, chống lại Triều đình... sẽ bị xử tội bằng cách Tứ mã phanh thây. (Cho 04 con ngựa kéo 2 tay, 2 chân chạy 04 hướng, sau đó người phạm tội muốn ra cái gì thì ra)
-...............................................
- Những kẻ phạm tội gian dâm, không chung thủy (Bậy giờ gọi là..ăn vụng, ăn Phở, ăn gì gì đó mà lúc ăn phải dấu giếm, lén lút, ăn trong phòng riêng, ăn 1 mình không cho Vợ biết...)sẽ bị xử tội bằng cách Ngũ mã phanh thây (Ngoài 04 con ngựa kéo 4 hướng như đã nói trên, con ngựa thứ 5 sẽ do chính tay bà Vợ cột vào chỗ nào mà Bả thấy ghét nhất, để con ngựa đó kéo cho...đứt luôn) Nên có thể là cái đầu hay cái cuối, nhưng thường....cái khúc giữa thì mấy bà lại chừa ra, vì mất nó rồi lấy gì mà sử dụng nữa chứ.
 
Chỉnh sửa cuối:

langvuon

khoai nướng
#6
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

- Những kẻ phạm tội gian dâm, không chung thủy (Bậy giờ gọi là..ăn vụng, ăn Phở, ăn gì gì đó mà lúc ăn phải dấu giếm, lén lút, ăn trong phòng riêng, ăn 1 mình không cho Vợ biết...)sẽ bị xử tội bằng cách Ngũ mã phanh thây cái khúc giữa thì mấy bà lại chừa ra, vì mất nó rồi lấy gì mà sử dụng nữa chứ.
4 con ngưa cột vào tứ chi, còn 1 con biết cột vào đâu bây giờ :confused:
 

Trunghai

Thành viên tích cực
#7
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

Vợ trunghai không cho ... vào topic này hic!l001
 

Mi@Fa

Thành viên tích cực
#9
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

Chào bác ziz,em thường nghe nói"tứ mã phân thây",nay bác nói "ngũ mã phân thây,vậy phần thêm đó là cái zì?Vì có 2 cái liên quan đến "ăn vụng",cái "đầu"và cái..."cuối"...

Theo luật Hồng Đức thời Lê ở đoạn VI, chương XII, trang XXVII có ra sắc luật sau:

- Những kẻ phạm tội nặng như làm phản, gián điệp, chống lại Triều đình... sẽ bị xử tội bằng cách Tứ mã phanh thây. (Cho 04 con ngựa kéo 2 tay, 2 chân chạy 04 hướng, sau đó người phạm tội muốn ra cái gì thì ra)
-...............................................
- Những kẻ phạm tội gian dâm, không chung thủy (Bậy giờ gọi là..ăn vụng, ăn Phở, ăn gì gì đó mà lúc ăn phải dấu giếm, lén lút, ăn trong phòng riêng, ăn 1 mình không cho Vợ biết...)sẽ bị xử tội bằng cách Ngũ mã phanh thây (Ngoài 04 con ngựa kéo 4 hướng như đã nói trên, con ngựa thứ 5 sẽ do chính tay bà Vợ cột vào chỗ nào mà Bả thấy ghét nhất, để con ngựa đó kéo cho...đứt luôn) Nên có thể là cái đầu hay cái cuối, nhưng thường....cái khúc giữa thì mấy bà lại chừa ra, vì mất nó rồi lấy gì mà sử dụng nữa chứ.[/QUOTE]

Hihihihi...đã bị xé làm 4,5 mảnh mà còn sử dụng được gì???
 

suoi xanh

Thành viên tích cực
#11
Ðề: Những ai thấy mình lơ sơ vơ thì vào đây

Làm Chồng
Bẩm sinh ta đã ... hiền lành
Từ khi lấy vợ trở thành hiền khô
...
Bây giờ chẳng hiểu vì đâu
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu lặng câm
Còn mặt thì cứ hầm hầm
Nàng trợn một cái, ta ... bầm mấy hôm
.....
Ra đường thấy vợ người ta
Về nhà thấy vợ, ... tu cha cho rồi ...
...
Làm chồng phải nhớ lấy câu,
"Nhì trời, nhất vợ" làm câu ... răn mình

***************************
Các bác à! là thành viên mới dao chơi vào đây cho suoixanh góp vài lời. Thật lâu rồi mới được cười : "thoải mái wa đi, thoải mái wa đi" (nhĩm fim kiếm hiệp rồi ).Thấp thoáng cũng thấy mình đâu đó. Ngẫm nghĩ thấy đờn ông cũng thiệt là " khổ wa đi.khổ wa đi ". Nhưng mà định kiến ngàn năm đã làm khổ đờn bà wa nhiều, bao lâu nay cá ăn kiến thì phải có lúc kiến ăn cá chứ. hihi.:p
Nhưng các bác có wa lời ko, bao nhiêu cái " cực kỳ" của đờn bà trên vũ trụ đều dồn vào đây cả. Ở đâu ra người ưu tú đến thế! Mà cái hình phạt gì mà "tứ mã với ngũ mã..." nghe ghê rợn wa, ác wa đi. Các bác nghĩ seo dị, Ai nỡ làm rứa!
Đối với các đấng lang quân mê hoa bướm lạ, bỏ bê hoa nhà, đâu phải là tội đáng chít. Mạo muội góp ý cùng chị em.
Suoixanh thấy chỉ nên nhẹ nhàng thẻ thọt, ĐƯỜNG CÙNG KO THAY ĐỔI chị em phụ nữ vẫn phải thẽ thọt nhẹ nhàng đáp ứng so thích của chàng.
Thuê các em múa côt, múa lửa về biểu diễn, nhớ cọt tay chân các chàng lai để tránh chàng kích động làm hại bản thân, nhẹ nhàng thôi kẻo chàng đau, rồi dìm phần nào trên người chàng gây lỡ lầm xuống bồn nước tắm để thanh lọc ( bồn tắm nhớ thả khoảng chục con cá hổ đói ăn nhé! Nhớ đến lúc cao trào hãy thanh lọc cho chàng) Vì có lời chép rằng:" tay nào phạm tội thì con hãy chặt nó đi",chị em đừng tổn hại đến những phần khác vì chúng có tội tình gì cơ chứ. Đấy âu cũng là 1 cách giúp chàng. " Thật thương wa đi, thương wa đi! ".
wa đã, wa đã...
!!!!!!!!!!!!!!!
Các bác nghĩ xem, cuộc đời thật là lạ. Khi đang yêu nhau thì " đãi nhau như khách, Khi có nhau rồi mãi oán trách nhau". Khi thuôc về nhau rồi người ta tự cho phép mình cư xử ko e dè ,khách sáo chi nữa.Những gì thật nhất lộ ra mà cả hai đều ko chịu chấp nhận để thông cảm, chia sẻ .mất dần lời lẽ yêu thương, từ đó Tình bị tổn thương dần ra đi, NGHĨa cũng theo gót và trách nhiêm trở nên gánh nặng.
Khi người ta nhân ra và hối tiếc có khi đã wa muộn rồi chăng?
Làm đờn ông hay đờn bà cũng khổ, vì đời là bể khổ mà.
Kiếp sau xin làm con chim, tự do tự tại ko phải lo chi.
Tản mạn chút cho vui, bác nào ko thích thì ...muốn mần răng cũng được hỉ. :p
 
Chỉnh sửa cuối: