Nước Mỹ tuần qua Số 1,2,3

#1
Mời các bạn xem bài viết của tác giả Hiệu Minh,

Nước Mỹ tuần qua – Số 1 Tuần 01-06 tháng 3 2010


HM đi metro đến sở và hay đọc tờ Express miễn phí. Hết tin tức thì cơn buồn ngủ kéo đến. Làm một giấc 20 phút là đến VP.

Từ nay trở đi, nếu không bận, HM Blog sẽ tổng kết tin tức lá cải từ nước Mỹ trong tuần để hầu bạn đọc rỗi trong weekend.

Tuần qua (1 đến 6 tháng 3, 2010), Washington DC đã ấm dần lên dù đường phố vẫn còn những đống tuyết mầu đen xỉn, nằm ngổn ngang, không có chỗ đi bộ. Người ta dự báo mùa hoa anh đào năm nay sẽ muộn khoảng 1-2 tuần vì biến đổi khí hậu bất thường.

Tuy nhiên, Capitol Hill và White House vẫn “băng giá” , mải đấu vụ Health Care Bill của Obama. Phát biểu hôm thứ 3 của Tổng thống kêu gọi cả hai đảng ủng hộ việc cải tổ y tế quan trọng có ảnh hưởng tới 40-50 triệu người nghèo bên Mỹ.

HM mới đi công tác về nên chưa có dịp qua Nhà Trắng xem Obama làm ăn ra sao. Chỉ biết bà Michelle Obama bỗng nổi hứng đi đá bóng nhằm tuyên truyền chống bệnh béo phì trong trẻ em Mỹ. Nàng rê dắt bóng trên tivi cũng thấy diệu nghệ, dáng đẹp khỏi phải nói.

Mấy tuần trước, trong một trận bóng khác, Obama cũng tới dự. Vì chuyến đi không chính thức nên chỉ dùng SUV chuyên dụng, không có motorcade tuýt còi dẫn đường, lại còn dừng đợi đèn đỏ trong DC, tổng thống ngoan thế đấy. Obama nghiện thuốc lá nên chắc phổi có vấn đề, giọng khàn khàn, chỉ làm khán giả chiêm ngưỡng vợ “lừa” bóng trên sân.

Hôm thứ 5, ga metro đường xanh (blue line – ở DC các tuyến tầu gọi theo mầu) qua Pentagon (Lầu Năm Góc) bị đóng cửa. Có anh chàng điên tên John Patrick Bedell bỗng nhiên lái ô tô vào cổng của tòa nhà năm góc này và rút súng nổ vào lính gác làm hai người bị thương. John bị bắn chết ngay vì mấy tay lính chuyên nghiệp từng gác cổng sứ quán Mỹ trên khắp thế giới và lính thủy quân lục chiến thiện nghệ.

Đây là cuộc tấn công vào biểu tượng sức mạnh của nước Mỹ giống Bin Laden. Tháng trước, một kẻ khùng đã lao máy bay loại nhỏ vào trung tâm thuế (IRS) ở bang Texas. Một sự phản ứng của những kẻ cảm thấy bất lực trước một biểu tượng sức mạnh (symbols of ‘power for the powerless’).

Người ta bảo nước Mỹ không lúc nào im tiếng súng là có lý do. Ai cũng có thể sở hữu súng và được pháp luật bảo vệ. Đi đường, thỉnh thoảng thấy sau mông một em núng nẩy, có một vật giống như khẩu browning hằn lên, vừa gợi cảm, vừa sợ.

Tại bang New York, Thống đốc David Paterson, người khiếm thị, đang dính vụ bê bối vì đã kiếm vé “biếu không” để xem bóng chầy của đội NY Yankee, vi phạm qui định đạo đức của bang. Hơn nữa vị quan “mắt kém” này còn “để mắt” can thiệp vụ cô bồ của một trợ lý thống đốc, định “bắt” cô này phải im lặng, không được tố cáo người tình cũ, vì đã có những hành vi bạo lực trong gia đình.

Vị thống đốc này đang lo giữ ghế vì rất nhiều người kêu gọi ông từ chức. Vụ này chắc làm David “sáng mắt” ra vì tham mấy cái vé.

Trong khi đó, cựu thống đốc bang Chicago, quê hương của Obama, ông Rod Blagojevich tiếp tục đi nói chuyện về đạo đức tại một trường đại học. Năm trước, bố này đã rao bán chiếc ghế “thượng viện” do Obama để lại, nhằm kiếm lời cho cô vợ.

Tay chính trị gia gốc Nam Tư này bị truất ngôi. Trong lúc đợi ra tòa vào tháng 6 tới vì vụ bán chức, chưa xử thì vẫn là công dân bình thường “chưa có tội cho đến khi tòa ra phán quyết”, Blagojevich đi giảng giải cho thanh niên về lối sống.

Quay lại câu chuyện “frozen” Capitol Hill, Obama đang lo sốt vó việc thu đủ số phiếu cho dự luật Health Care. Đảng Dân Chủ chiếm đa số 255 phiếu so với 178 phiếu của đảng Cộng Hòa, nhưng có nhiều người trong Dân chủ không đồng ý nên chưa chắc đã có đủ 216 phiếu cần thiết để thông qua đạo luật.

Lời kêu gọi của Obama vừa qua chỉ mong các vị Dân chủ đừng quá lo chiếc ghế vào tháng 11, mà nên hy sinh quyền lợi cá nhân cho đảng. Nghị viên ở đây được bầu lên là do dân và vì dân nhưng không…vì đảng. Voi hay Lừa không quan trọng nếu dân vùng đó không thỏa mãn là bay luôn chiếc ghế. Vì thế, ủng hộ Health Care Bill này mà dân khu vực không thích dễ mất chức.

Ông Joseph Cao, nghị sỹ gốc Việt đầu tiên tại Mỹ thuộc đảng Cộng hòa, từng ủng hộ dự luật này, người duy nhất bên đảng Voi đào ngũ để ủng hộ anh Lừa. Nhưng gần đây nghe nói bố này bị các chính trị gia phía Cộng hòa tẩy chay, tiền tranh cử vì thế mà ít đi. Ở Mỹ ít tiền thì khó mà thành chính trị gia.

Bác Cao lo trong tháng 11 tới có bầu cử giữa kỳ. Hợp đông thuê nhà ở Washington DC có kéo dài nữa không, hay lại khăn gói về vùng New Orleans đi đánh cá cùng dân gốc Việt nơi đây. Lúc đó thì “Cao” sẽ thành thấp thực sự, chả là ổng Cao Quang Ánh này có chiều cao hơi khiêm tốn.

Obama lên làm tổng thống với khầu hiệu “Change We Need”, trong đó có lời hứa về cải tổ y tế. Tuy nhiên, để có một sự thay đổi quả là khó. Một năm đã qua chưa làm nổi. Trên chính trường, quả bóng đang đưa đi đưa lại giữa Voi và Lừa, còn Michelle Obama đá với bọn trẻ ngoài sân cỏ thật.

Không biết thay đổi có tốt hơn không, nhưng từ ngày 28-2-2010, vé metro từ nhà HM đến văn phòng gần Nhà Trắng từ 4,1$ tăng lên 4,2$ một lượt. Một ngày đi lại mất toi 160,000 VND, huhu.

Thế này thì giấc mơ cao bồi Texas của HM dễ trở thành anh chăn bò xứ Ba Vì của Hà nội mở rộng.

Tác giả Hiệu Minh.

--------------------

Nước Mỹ tuần qua – Số 2 Tuần từ 8 đến 12 tháng 3, 2010.


Nhiều người Việt xem lễ trao giải Oscar năm nay nhưng không thấy tên phim Đừng đốt được xướng lên.

Vì tên là “Đừng đốt” – bộ phim nói về cuộc chiến tranh Việt Nam dựa trên Nhật ký Đặng Thùy Trâm – Hollywood không nhìn thấy “đốm lửa” được thắp lên của nền điện ảnh Việt Nam.

Anh Basam có bình loạn “Nhìn thấy tấm hình trong phim, với cây đờn guitar, mà hình hài không phải của thời trước 1975 ở miền Bắc, trên tay nhân vật chính, BS trộm nghĩ các nhà làm phim thời nay không biết có ý thức được bao nhiêu phần trăm về việc phải dựng lại trung thực khung cảnh, người, vật cho những phim mang tính lịch sử. Nhiều khi những chi tiết mà họ tưởng nhỏ, có thể đánh lừa được người ngoại quốc, hay lớp trẻ sinh sau để muộn, lại gây phản cảm cho nhiều người xem tới độ mất đi tính trung thực, cảm động của câu chuyện. Tò mò vô trích đoạn giới thiệu phim. Lại những điều sơ đẳng mà phim VN hay mắc phải: trang phục quá sạch sẽ, mới coong“.

Anh BS à, một lần nữa, dân ta đi “va chạm và học hỏi” thôi, “cọ” nhưng chưa “sát”. Chỉ có điều, bao giờ làm được thật đây?

Nước Mỹ cũng chả vui khi tỷ phú IT Bill Gates, không bằng cấp, không đảng phái, bị truất ngôi quán quân giầu nhất thế giới. Vua truyền thông Mexico, Carlos Slim, có tài sản 53,5 tỷ đô trong khi Bill chỉ “vẻn vẹn” 53 tỷ, gần gấp 3 lần dự trữ ngoại tệ của Việt nam.

Hiên nay danh sách tỷ phú được tạp chí Forbes xếp như sau: Carlos Slim – Mexico: 53.5 tỷ; Bill Gates – Mỹ: 53 tỷ, Warrent Buffett – Mỹ: 47 tỷ; Mukesh Ambani – Ấn độ: 29 tỷ.

Số tỷ phú của Mỹ là 403 người, chiếm 1.349 tỷ đô la, Trung Quốc có 64 người, chiếm 133 tỷ, Nga có 62 tỷ phú với tài sản 265 tỷ. Không thấy Việt Nam ta có ai, dù của nổi của chìm chắc chả kém.

Thật lạ, Carlos lên ngai tỷ phú thế giới nhưng 107 triệu dân Mexico vẫn chửi rầm rầm, vì 50 triệu người Mễ Tây Cơ vẫn còn sống dưới mức nghèo 2$/ngày. Một người đã thốt lên “Thật đáng xấu hổ. Đây là do hệ thống chính trị Mexico méo mó tạo cơ hội tham nhũng vô độ cho những kẻ có quyền thế, vài kẻ tỷ phú đô la phè phỡn trong khi hàng trăm triệu người khác sống nghèo đói. Công bằng xã hội ở đâu”.

Tại bách thú Washington DC, các bác sỹ thú y buồn rầu thông báo cô gấu trúc (panda) Mei Xiang 11 tuổi không thụ thai dù đã lấy “giống” từ anh gấu Tian Tian 12 tuổi từ hồi tháng đầu năm. Như vậy, sau khi nàng Tai Shan trở về Trung Quốc sau 10 năm hoàn thành nhiệm vụ ngoại giao Mỹ Trung, hai con gấu còn lại cũng sắp trở về với cố hương. Nếu gấu Mei Xiang không đẻ nữa thì vườn thú Washington sẽ hết panda.

Cô panda không “đậu thai” cũng báo hiệu quan hệ Trung Mỹ u ám sau chuyến thăm của Dalai Latma tới Nhà Trắng. Một Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ đã bay sang Bắc Kinh để hàn gắn vết thương. Nhưng chắc còn khá lâu người phương Bắc mới hết giận đám cao bồi vì dám bán cả máy bay, tên lửa hiện đại cho Đài Loan.

Gần đây Đại tướng Gary North, Tư lệnh Không quân Thái Bình Dương của Mỹ tới thăm Việt Nam, định làm gì với máy bay Mic của Nga chăng? Động thái này chắc cũng làm hàng xóm không khỏi nghi ngờ, tại sao đại tướng Mỹ lại thăm vào thời điểm này.

Ông Robert Gates, chủ Lầu Năm góc, không hề hấn gì sau vụ nổ súng tuần trước, đã sang gặp gỡ các binh sĩ Mỹ thuộc một đơn vị tác chiến ở miền nam Afghanistan. Như ông thừa nhận “Cuộc chiến Afghanistan còn gay go”. Chắc ông đang thầm so sánh với chiến tranh Việt Nam.

Trong lúc đó, Giám đốc FBI Robert Mueller nói rằng những kẻ khủng bố, các tình báo viên và các lính đánh thuê đang trở thành một mối đe dọa đối với an ninh mạng của Hoa Kỳ. Không hiểu blog Osin có được áp dụng kỹ thuật này không. Hay bố ấy mải chơi nên để chìa khóa ngoài quán rượu, dân xe ôm vớ được và xóa tiệt blog này đi.

Tại Nhà Trắng, Obama đang lo cú bỏ phiếu Health Care Bill quyết định vào tuần tới. Nếu quả này không thông qua thì khó mà trụ lại trong nhiệm kỳ sau. Bố ta rút ngắn chuyến đi dự định vào tuần sau thăm Indonesia, Guam và Australia, để “chiến” với Quốc hội.

Cũng lạ, đi qua Indo, Obama không ghé thăm Hà Nội chút cho vui cửa vui nhà. Nước mình vốn muốn làm bạn với tất cả.

Hình như ở Mỹ có hai phong trào Tea Party của Đảng Cộng Hòa và Coffee Party của Dân Chủ đang ra sức vận động chống và ủng hộ dự luật trên. Cuộc chiến Nhà Trắng và Quốc Hội không bao giờ ngưng nghỉ.

Quay lại chuyện khủng hoảng tài chính, tuần qua báo cáo của Bộ Lao động cho hay, tỷ lệ thất nghiệp vẫn là 9.7% trong tháng 2 và thêm 36.000 việc làm bị mất. Hiện có gần 15 triệu người Mỹ đang sa cơ, chiếm khoảng 10% tổng số người trong độ tuổi lao động. Nhưng người ta dự đoán kinh tế đang dần hồi phục và trong quí 1 này việc làm sẽ nhiều thêm.

Chẳng hạn, sắp tới ở DC chuẩn bị điều tra dân số, cần nhiều nhân công đi đôn đáo, mỗi giờ 20$. Nhiều người đang khấp khởi mừng vì có thêm thu nhập.

Bộ Tài chính đưa ra kế hoạch thiết kế tờ 100$ mới nhằm chống hàng giả. Ai có nhiều tờ 100 trong két bên VN, nhớ mang sang Mỹ đổi lại lấy tờ mới cho an toàn.

Hoa Kỳ có tin vui khác là những tài sản, bị biến mất sau khủng hoảng tài chính, đang dần hồi phục. Nhà cửa lên giá đôi chút. FED thông báo ba tháng cuối năm 2009, “giá trị” (net worth) của Mỹ ước khoảng 54,2 ngàn tỷ đô la, tăng 4,5% so với quí 3. Như vậy của cải đang “tràn” về, thay vì “chạy” đi như trước thời khủng hoảng.

Trong năm 2009, Fairfax là huyện (county) đứng hàng thứ 2 trong nước Mỹ về thu nhập cao (>100.000$), rất nhiều người Việt sống ở đây, vui hè? Tuy vậy, sở thuế mới gửi HM thông báo về giá trị ngôi nhà cấp 3 phọt phẹt, từ năm ngoái đến năm nay mất toi 30.000$. Buồn vì nhà xuống giá, nhưng vui vì thuế nộp ít đi. Thông báo FED so với ngoài đời không đáng tin :)

Mình còn may, nhà chưa bị phát mãi. Nếu không, HM về VN tham gia câu lạc bộ Blog Quê Choa, thơ thẩn tối ngày, vui chán.

Chúc các quí vị vui cuối tuần.

Hiệu Minh.


------------------------------------------

Nước Mỹ tuần qua – Số 3 20-03-2010


Chẳng có tin gì quan trọng. Những gì phát trên CNN hay BBC, các bạn biết hết rồi. Đưa home tiger đi chữa bệnh ở Johns Hopkins, cả tuần nghỉ làm, không dùng metro, không đọc express nên Blog HM không có tin…lá cải.

Health Care Bill – hồi hộp đến phút chót

Vụ bỏ phiếu cho dự luật cải tổ y tế của Obama mãi đến Chủ Nhật mới có tin chính thức. Theo thông tấn xã vỉa hè DC, Obama phải nghiến răng kèn kẹt, đôn đáo đi nói chuyện khắp nơi.

Để dự luật được thông qua cần có 216 phiếu Yea. 184 Lừa Yea + 29 Voi gật = 213 Yea. Thiếu đúng 3 phiếu, tuy nhiên có tới 40 người chưa quyết vì nhiều lý do. Joseph Cao (Cộng hòa) chắc phải quay sang No vì sợ cuộc bầu cử tháng 11 này trượt.

Theo “nhà báo vườn” HM thì có khả năng dự luật được thông qua. Quí vị thử đoán cùng nhé. Xem thêm thông tin trên Washington Post.

Dự luật này kèm theo chi phí khoảng gần 1000 tỷ đô la (50 lần dự trữ ngoại tệ của VN) trong mấy chục năm tới. Theo tính toán, có khoảng 32 triệu người Mỹ được hưởng lợi.

Hiện nay, nhiều người Mỹ không có tiền mua bảo hiểm. Bên Mỹ không có bảo hiểm như dân Việt Nam ta không có cái xe máy hay xe đạp. Vào bệnh viện, đi khám bác sỹ khó mà được “linh động”.

Dân giầu hay bậc trung thờ ơ vì họ đóng bảo hiểm, gánh thêm nghĩa là phải đóng thuế cao hơn. 32 triệu cũng chỉ bằng 1/10 số dân Mỹ nên nỗi vui mừng không quá lớn như người ta tưởng.

Đảng Cộng hòa biết cánh Dân chủ phải ủng hộ dự luật này, mà ủng hộ thì dễ bị đo ván trong cuộc bầu cử giữa kỳ vì đám dân 9/10 kia. Dịp này, Voi càng nghênh ngang càng dễ quấn Lừa.

Chính trị bên Mỹ ít khi có đồng thuận, ngay cả khi biểu quyết đi đánh nhau với các nước khác. Nhà Trắng (chính phủ) đấu trí với Quốc hội. Trong Quốc hộ có Voi và Lừa hay ẩu đả. Voi cũng tự quật vòi để thử sức. Lừa thỉnh thoảng đá hậu lẫn nhau. Mất đoàn kết thế mà không hiểu sao họ lãnh đạo được thế giới.

Obama hoãn chuyến đi Indonesia tới tháng Sáu vì vụ bỏ phiếu và vấn đề Trung Đông quan trọng hơn. Như vậy, từ nay đến đó, biết đâu ta lobby được Tổng thống Mỹ quá cảnh tại Hà nội vài ngày, hay biết mấy. Đằng nào cũng mất tiền xăng cho chuyên cơ Air Force One.

Không hiểu cánh buôn xăng dầu bên Mỹ bắt chước đại gia Việt Nam, mấy hôm nay chưa chớm hè, giá đã lên hơn 3$/gallon (3,7lít). Nhiều người cho đây là tín hiệu kinh tế phục hồi. Hôm qua đổ đầy bình SUV hết 55$, đau hết các cơ quan đoàn thể.

Nghiên cứu mới nhất về thị trường việc làm cho thấy có đôi chút cải thiện. Như vậy, giá xăng tăng cũng là tín hiệu tốt theo một nghĩa nào đó. Tuy thế, vụ Health Care này liên quan đến bệnh viện và bảo hiểm y tế. Sang đây mới hiểu tại sao.


Kể chuyện bệnh viện Mỹ

Home tiger hay “gầm” nên có vấn đề về cổ họng. Đi bác sỹ khám mới biết bị ung thư tuyến giáp, phải đi mổ. Theo đuôi bạn bè giới thiệu nên chọn bệnh viện Johns Hopkins, nghe nói tốt nhất nước Mỹ.

Lại nghe đồn, phẫu thuật cổ của Mỹ rất hiện đại, dùng phương pháp “đầu lìa thân”. Chữa amidal, họ cắt đầu ra để lên bàn, cái đầu cứ tiếp tục nói chuyện với người nhà, còn bác sỹ thì lấy dao khoét amidal. Xong xuôi, lấy đầu lắp vào và bệnh nhân tự đi metro về nhà :)

Đưa bệnh nhân tới nơi mới biết là họ cũng làm như bên bệnh viện Đống Đa nhà mình. Cũng gây mê, rồi mổ như cắt tiết gà, hơn tiếng là xong. Chi phí chắc gấp 50 lần.

Người nhà đến trông coi như đi du lịch, chả phải lo gì. Thấy bệnh viên có wireless còn viết blog chơi. Trong lúc chờ đợi tiger tỉnh sau cơn mê, lão HM đi ra ngoài thăm thú chụp ảnh thành phố Baltimore.

Tuy thế, có thứ rất phức tạp như cắt bao qui đầu cho trẻ. Đi lại vài lần, khám thử máu chán rồi hẹn mấy tháng sau mới được… cắt với chi phí 5000$.

Thế hệ già VN ta không biết qui đầu là cái gì, chỉ biết “lộn” ra “lộn” vào là OK. Đoạn này phải hỏi Phil hay Bs Hồ Hải.

Thời nay, nếu cháu nào muốn, bác sỹ tư bên ta lấy dao cạo xoẹt một cái là xong, giá 1 triệu đồng là cao nhất.

Nghe nói dân Philippines bắt cả chục đứa trẻ ra tắm biển cho xun lại, già làng lấy dao nứa cắt ngọt xớt. Trẻ khóc váng trời cũng kệ, lấy lá nhọ nồi đắp và ngủ đến trưa có thể về nhà.

Một nơi hết 5000$, bên ta trả 50$, chỗ khác chẳng mất đồng nào, nhưng kết quả ngang nhau, của quí đều…mất đầu.

Johns Hopkins – nhà tài trợ cho tương lai

Rỗi việc đi xem quanh “làng” Hopkins bao gồm bệnh viện và trường đại học. Cả khu chắc phải lớn bằng khu Hoàn Kiếm và Ba Đình cộng lại. Khi nào rảnh sẽ viết chi tiết về “làng lạ” này.

“Cụ” Johns Hopkins (nhớ là có chữ S nhé, 1795 – 1873) là một thương gia buôn rất nhiều thứ, trong đó có rượu whisky làm từ ngô. “Cụ” này sống ở Baltimore, cách DC khoảng 90km, trên đường đi New York. Món rượu lậu của Lưu Linh cũng lấy tên rất oách “Johns’s best – Rượu Johns tuyệt vời”.

“Cụ” Hopkins thành công nhất trong đầu tư liều lĩnh vào những cú affair khổng lồ và trở nên giầu có. Ông là người đấu tranh không mệt mỏi để giải phóng nô lên da đen dù trong nhà có hàng trăm người phục vụ.

Johns Hopkins đã di chúc lại 7 triệu đô la thời 1873, một khoản hiến tặng lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ lúc bấy giờ. Theo tỷ giá hiện nay tương đương với 160 triệu đô la.

Những người kế tục ông đã phát triển 7 triệu đô kia thành một gia tài bao gồm hệ thống các trường đại học và bệnh viện mang tên Johns Hopkins có giá trị vài trăm tỷ đô la hiện nay. Các trường đại học và bệnh viện rải rác khắp nước Mỹ và trên thế giới.

Tỉnh Nam Ninh (Trung Quốc) cũng có đại học Johns Hopkins. Hy vọng bác Nguyễn Thiện Nhân (người thích làm việc thiện) cũng tìm cách mở được một chi nhánh tại Việt Nam, dân mình sẽ nặn tượng bác Nhân để trong nhà. Nếu bác ấy suốt ngày chỉ họp kín (Hopkins) thì chán chết.

Sinh viên vào đại học Johns Hopkins không cần đi xin việc, ngày đầu cắp sách đã biết sẽ làm ở đâu lúc ra trường. Hệ thống bệnh viện Johns Hopkins luôn đứng đầu nước Mỹ trong nhiều năm liền. Vào trong cứ tưởng khách sạn 5 sao, hành lang đi lại, chỗ đón tiếp rồi phòng mổ, trông như phim viễn tưởng, tòa nhà chính như nhà thờ.


Đại gia Việt Nam – đổ tiền vào quá khứ

Các đại gia bên ta thích đầu tư vào đình chùa miếu mạo vì mê tín. Phải chăng lúc kinh doanh có vấn đề về đạo đức nên sợ bị quả báo.

Bao nhiêu tiền kiếm được, ngoài việc ăn chơi nhảy múa, mua sừng tê giác, rượu mật gấu, đem cất vàng, kim cương, đô la vào két, cho bớt anh em họ hàng, làm nhà thờ thật to, xây mộ cho bố mẹ, ông bà hơn cả lăng vua chúa.

Trong khi đó, làng quê còn đói nghèo, trẻ em không được cắp sách tới trường. Lẽ ra phải đầu tư cho người đang sống và thế hệ tương lai thì các bố ấy mang biếu…người chết. Hay là dân ta thích sống với quá khứ.

Đón xá lỵ (tro xác chết) hơn cả đón tổng thống Bill Clinton. Xây chùa Bái Đính to nhất Đông Nam Á, trong lúc dân quanh vùng chạy ăn từng bữa.

Dân Mỹ làm ngược lại. Họ hay hiến tặng tài sản lớn cho giáo dục, y tế, bảo tàng hoặc những chương trình viện trợ nhân đạo như chống AIDS, bình đẳng giới, bảo vệ môi trường, những thứ rất thiết thực.

Được hưởng thành quả do tiền của hiến tặng, tên tuổi và nhân cách lớn của họ không bao giờ nhân loại quên như Nobel, Smithsonian hay Johns Hopkins.

Làm ra tiền đã khó, tiêu thế nào còn khó hơn, và để lại cho hậu thế, đương thế hay tiền thế cũng là một câu hỏi khó cho những người nhiều tiền tại Việt Nam.

Chúc quí vị vui cuối tuần.

Tác giả: Hiệu Minh.

-------------------------

Kill the Bill at the Hill


Đưa bọn trẻ ra Capitol Hill thì thấy hai đoàn biểu tình về Immigration Reform (cải tổ nhập cư) và Health Care Bill ( dự luật cải tổ y tế).

Đập vào mắt banner “Kill the Bill” to tướng trên quảng trường. Dân hò hét. Lại giơ máy chụp vài pô và gửi các bác xem chơi.

Như vậy dự luật cải tổ y tế (health care bill) đã được thông qua với tỷ số 219:212 dù nhiều nghị sỹ thuộc đảng Dân Chủ đã thót tim vào phút chót. Dự luật này đã trình lên quốc hội qua nhiều đời tổng thống nhưng chưa bao giờ vượt qua.

Obama và Hillary đi tranh cử đã lấy việc cải tổ y tế để “nhử” các cử tri. Sau khi vào Nhà Trắng phải giữ lời hứa với nhân dân. Đảng của Obama (Dân chủ) chiếm đa số cả ở Thượng viện và Hạ viện nên lúc này là thuận lợi nhất cho cả Chính phủ và Quốc hội thông qua dự luật.

Làm ra tiền thì phải bỏ một phần đóng bảo hiểm. Bảo hiểm sinh mạng, bảo hiểm xe hơi, bảo hiểm nhà cửa, có cô là ngôi sao điện ảnh mua bảo hiểm cho hai tý. Đương nhiên bảo hiểm y tế là quan trọng nhất.


Trong tòa nhà Capitol đang căng thẳng tranh cãi về dự luật và chuẩn bị bỏ phiếu thì phía ngoài hàng ngàn người phản đối “Kill the bill – Hãy bỏ phiếu chống” ầm ầm suốt từ sáng đến chiều, gây sức ép ghê gớm lên các nghị sỹ. Ủng hộ hôm nay thì đến tháng 11 dễ bị mất ghế nghị sỹ. Chính vì thế, ngay trong đảng Dân chủ cũng có tới hơn 30 người phản đối.

Tuy thế, khá đông người phải chọn cách ủng hộ người nghèo và hy sinh chiếc ghế. Có những câu khẩu hiệu của dân biểu tình rất hay như “Hãy đại diện cho nhân dân, đừng đại diện cho đảng phái”. Hoặc một câu dọa dẫm “Bỏ phiếu chống hôm nay, nếu không sẽ đo ván vào tháng 11”. Có khẩu hiện còn lên án Obama theo “chủ nghĩa xã hội”.

Cuối cùng thì biểu tình cũng tan, dân chúng tản về nhà. Bây giờ họ nóng nẩy thế, nhưng tới tháng 11 nếu kinh tế đi lên, chỉ số chứng khoán luôn dương, nhà cửa tăng giá, việc làm nhiều hơn thì chả ai nhớ cái dự luật cải tổ y tế khốn khổ này. Người Mỹ vốn mau quên.

Tuy nhiên, tình hình diễn biến xấu hơn hiện nay với tỷ lệ ủng hộ Obama đã xuống dưới 50%, chắc đảng con Lừa dễ bị treo máng lúa mạch. Dân Mỹ sẽ kêu gọi thay đổi như chính Obama từng kêu gọi “change we can” hồi năm ngoái.

Tác giả: Hiệu Minh
Copyright (C) – Nguồn “Blog Hiệu Minh” (http://hieuminh.org)
 
Chỉnh sửa cuối: