Tâm sự tuổi già

ngochappy

Cựu Ban điều hành
#1
Kính gởi các anh chị em trên diễn đàn,

Ngọchappy xin được gởi bài viết này, mời các anh chị em cùng xem.

HIỂU ĐỜI – TÂM SỰ TUỔI GIÀ

Tác giả: Chu Dung Cơ – Thanh Dũng dịch

Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh, nhưng chỉ có hiểu cuộc đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.

Qua một ngày, mất một ngày. Qua một ngày, vui một ngày. Vui một ngày lãi một ngày...

Hanh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc và vui sướng là cảm giác và cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng có coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng ai mang nó đến, khi chết chẳng ai mang nó theo. Nếu có người cần bạn giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khoẻ và niềm vui thì tại sao không bỏ tiền ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đùng làm tôi tớ cho nó.

"Quãng đời còn lại càng ngắn ngủi thì càng phải làm cho nó phong phú". Người già phải thay đổi cũ kỹ đi, hãy chia tay với "ông sư khổ hạnh" hãy làm "con chim bay lượn". Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao phẩm chất cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của TUỔI GIÀ.

Tiền bạc rồi sẽ là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khoẻ là của mình.

Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn. Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một cái, hỏi vài câu là thấy đủ rồi. Con tiêu tiền của cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền của con chẳng dễ chút nào. Nhà cha mẹ là nhà của con; nhà của con không phải là nhà cha mẹ. Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp. Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.

Ốm đau trông cậy vào ai ? Trông cậy con ư ? Nếu ốm dai dẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu "cứu bệnh sàng tiền vô hiếu tử". Trông vào bạn đời ư ? Người ta cũng yếu, có khi lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi. Trông cậy vào đồng tiền ư ? chỉ còn cách đấy.

Cái được người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong đời tuỳ thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người ta hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì cho mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.

Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình "Tỷ thượng bất túc, tỷ hạ hữu dư", biết đủ thì lúc nào cũng vui "tri túc thường lạc".

Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt mỏi, tự tìm niềm vui. Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.

Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như cống hiến, có thểyên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ người ta cũng nghĩ cả rồi, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra nghề cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

Quá nửa đời dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc gì muốn làm thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống để người khác thích hay không thích, nên sống thật với mình.

Sống trên đời không thể vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.

Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; tuổi không già tâm già, thế là không già lại thành già. Nhưng giải quyết một vấn đề thì nên nghe già.

Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức, ăn uống quá thanh đạm thì khôhg đủ chất bổ, quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ, quá ồn ào thì khó chịu... mọi thứ đều nên "VỪA PHẢI".

Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn, tham uống...) Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh...) . Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống. Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới chữa bệnh....ĐỀU LÀ MUỘN.

Phẩm chất sống người già cao hay thấp chủ yếu tuỳ thuộc vào cách suy tưởng : Suy tưởng hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng suy tưởng hướng lợi để xây dựng cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và tự tin, cuộc sống có hương, có vị. Suy tưởng hướng hại là suy tưởng tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.

"Chơi " là một trong những nhu cầu căn bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi yêu thích nhất, trong khi chơi hãy thử nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm lý và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.

"Hoàn toàn khoẻ mạnh" đó là nói thân thể khoẻ mạnh, tâm lý khoẻ mạnh và đạo đức khoẻ mạnh.. Tâm lý khoẻ mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao tiếp; Đạo đức khoẻ mạnh là có tình yêu thương, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu...

Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong xã hội, thể hiện giá trị của mình đó là cách sống lành mạnh.
"Cuộc sống tuổi già nên có nhiều bạn gìà trong nhiều thành phần, nhiều mẫu người với nhiều màu sắc khác nhau trong xã hội. Có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình đẹp làm thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.

Con người ta chịu đựng, hoà giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất, quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống như thế nào.

Tại sao khi về già người ta hay hoài cổ "hay nhớ lại chuyện xưa?" Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân ga cuối. Tâm linh cần trong phòng, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tìm lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thủa nhỏ, cùng bạn sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thanh là một niềm vui lớn của tuổi già.

Nếu bạn đã cố hết sức, mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó. Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt.

"SINH - LÃO - >BỆNH - TỬ" là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình dấu chấm hết thật TRÒN.
 

vuthangsi

Ban điều hành
#2
Ðề: Tâm sự tuổi già

đoc bài của bạn mình xin được góp một số ý kiến sau.
1 tuổi già có muốn thanh thản để không lo nghỉ gì ,biết có được không.các anh chị trong diện f 3 là biết rõ nhất.(đa số người bảo lảnh diện f3 đều đã lớn tuổi)lo từ khi nộp cái đơn i 130 cho con cháu của mình.
2tiền có quan trọng không.có đó.nhất là khi N V C keu đóng tiền mở hồ sơ ,đóng tiền visa(không lẽ kêu con mình gởi tiền sang mỷ để đong à)đó la chưa kể phải đi khai i 864 cũng tốn tiền chứ.
3 khi con cháu sang mỷ rồi phải lo chổ ăn ở học hành ...(đi bảo lảnh các diện f không được chính phủ mỷ trợ cấp đâu,phải tự lo hết đó)
4TIỀN GIÀ không có được bao nhiêu ,phải tằn tiện để lâu lâu có mà gởi về cho con cháu.
5có câu nói cha mẹ nuôi con như trời như bể
con nuôi cha mẹ tinh tháng tính ngày
là giành cho ai đó chứ không phải cho những đúa con hiếu thảo ở việt nam,lúc nào cũng lo lắng cho sức khỏe của cha mẹ,khi không có điều kiện cận kề để chăm sóc .
có vài lời góp ý với bạn.nếu không sai ,mong bạn cho ý kiến.thâ chào
 

nguyenhoangthang

Thành viên tích cực
#3
Ðề: Tâm sự tuổi già

Cha mẹ nuôi con như trời như bể.
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày.

Những đứa con hiếu thảo thì có rất nhiều ở VN cũng như ở khắp nơi trên thế giới.
Thiết nghĩ câu nói trên nhằm mục đích dạy dổ con cháu phải có lòng hiếu thảo với cha mẹ từ khi mình còn trẻ.
 

ngochappy

Cựu Ban điều hành
#4
Ðề: Tâm sự tuổi già

đoc bài của bạn mình xin được góp một số ý kiến sau.
1 tuổi già có muốn thanh thản để không lo nghỉ gì ,biết có được không.các anh chị trong diện f 3 là biết rõ nhất.(đa số người bảo lảnh diện f3 đều đã lớn tuổi)lo từ khi nộp cái đơn i 130 cho con cháu của mình.
2tiền có quan trọng không.có đó.nhất là khi N V C keu đóng tiền mở hồ sơ ,đóng tiền visa(không lẽ kêu con mình gởi tiền sang mỷ để đong à)đó la chưa kể phải đi khai i 864 cũng tốn tiền chứ.
3 khi con cháu sang mỷ rồi phải lo chổ ăn ở học hành ...(đi bảo lảnh các diện f không được chính phủ mỷ trợ cấp đâu,phải tự lo hết đó)
4TIỀN GIÀ không có được bao nhiêu ,phải tằn tiện để lâu lâu có mà gởi về cho con cháu.
5có câu nói cha mẹ nuôi con như trời như bể
con nuôi cha mẹ tinh tháng tính ngày
là giành cho ai đó chứ không phải cho những đúa con hiếu thảo ở việt nam,lúc nào cũng lo lắng cho sức khỏe của cha mẹ,khi không có điều kiện cận kề để chăm sóc .
có vài lời góp ý với bạn.nếu không sai ,mong bạn cho ý kiến.thâ chào
Chào bạn vuthangsi,

Cám ơn bạn đã bày tỏ quan điểm của mình về bài này.

Đây chỉ là bài đọc mà tôi muốn chia sẻ với mọi người mà thôi.

Theo tôi thấy việc gì cũng có tính tương đối, như thuyết Tương đối của Einstein.

Bài viết trên là theo quan điểm riêng của ông Chu Dung Cơ, trong đó cũng có cái đúng cho lúc này, nhưng lại không phù hợp cho lúc khác. Tính tương đối mà tôi muốn nói là vậy.

Tuỳ theo người đọc suy nghĩ: có người thích sống theo như Chân-Thiện-Mỹ, có người lại không thích theo vậy.

Dù sao đồng tiền cũng có ảnh hưởng đến cuộc sống của từng người không ít thì nhiều và không thể phủ định vai trò khá cần thiết của nó đối với cuộc sống của mỗi con người trong xã hội nói chung hoặc gia đình nói riêng, nhưng theo tôi nghỉ cũng không nên lệ thuộc vào nó nhiều quá.

Tóm lại một điều cốt lỏi mà tôi thấy tâm đắc ở bài này và muốn chia sẻ với mọi người là :

"SINH - LÃO - >BỆNH - TỬ" là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình dấu chấm hết thật TRÒN.

Thân ái,

ngọc:1:+
 

vuthangsi

Ban điều hành
#5
Ðề: Tâm sự tuổi già

xin cám ơn bạn NGOCHAPPY đã có ý kiến hồi đáp cho tôi.mình diện f 3,54 tuổi.không biết là đã gọi là già chưa nhưng hôm tết vừa rồi đến nhà người bạn chúc tết ,có lì sì cho mấy đứa trẻ con ,nó bảo :cám ơn ÔNG đi con .không lẽ mình già đến mức gọi tới bằng ÔNG.
cũng như các anh chị em trên diễn đàn X N C ,mình có nhiều nổi lo lắng về việc lịch visa bị lùi thời gian ,(dù không muốn ),con gái lớn của mình (s n 1987)có còn được xuất cảnh cùng với gia đình hay không.......đó chỉ là một việc xin xuất cảnh định cư mà đã có nhiều nổi lo như vậy,trong cuộc sống hiện tại còn có hằng trăm hằng ngàn nổi lo khác nữa.mình rất muốn có cuộc sống và sinh hoạt như là bạn đã có bài viết ở trên nhưng sao thấy khó quá bạn ạ.năm 1998 mẹ mình đã làm hồ sơ bảo lảnh cho gia đình mình.không may mẹ mình bệnh nặng qua đòi năm 2002,hồ sơ bảo lành bị hủy bỏ.đến năm 2003 cha của mình tiếp tuc làm hồ sơ bảo lảnh .HẠNH PHÚC CỦA CÁC CON LÁ NIỀM VUI CỦA CHA MẸ.đọc bài viết của bạn mình không biết là có làm được hay không,nhưng xin đươc cám ơn bạn đã có bài viết này,thân gởi lời chúc sức khỏe đến bạn và gia đình.vuthangsi
 

ngochappy

Cựu Ban điều hành
#6
Ðề: Tâm sự tuổi già

xin cám ơn bạn NGOCHAPPY đã có ý kiến hồi đáp cho tôi.mình diện f 3,54 tuổi.không biết là đã gọi là già chưa nhưng hôm tết vừa rồi đến nhà người bạn chúc tết ,có lì sì cho mấy đứa trẻ con ,nó bảo :cám ơn ÔNG đi con .không lẽ mình già đến mức gọi tới bằng ÔNG.
cũng như các anh chị em trên diễn đàn X N C ,mình có nhiều nổi lo lắng về việc lịch visa bị lùi thời gian ,(dù không muốn ),con gái lớn của mình (s n 1987)có còn được xuất cảnh cùng với gia đình hay không.......đó chỉ là một việc xin xuất cảnh định cư mà đã có nhiều nổi lo như vậy,trong cuộc sống hiện tại còn có hằng trăm hằng ngàn nổi lo khác nữa.mình rất muốn có cuộc sống và sinh hoạt như là bạn đã có bài viết ở trên nhưng sao thấy khó quá bạn ạ.năm 1998 mẹ mình đã làm hồ sơ bảo lảnh cho gia đình mình.không may mẹ mình bệnh nặng qua đòi năm 2002,hồ sơ bảo lành bị hủy bỏ.đến năm 2003 cha của mình tiếp tuc làm hồ sơ bảo lảnh .HẠNH PHÚC CỦA CÁC CON LÁ NIỀM VUI CỦA CHA MẸ.đọc bài viết của bạn mình không biết là có làm được hay không,nhưng xin đươc cám ơn bạn đã có bài viết này,thân gởi lời chúc sức khỏe đến bạn và gia đình.vuthangsi
Xin chào anh vuthangsi,

Xin chia buồn với anh khi thân mẫu anh qua đời.

Đọc bài viết của anh, tôi thật sự cảm thông với những nỗi lo toan của anh khi anh lại bắt đầu thực hiện hồ sơ từ con số 0.

Nhưng anh ạ, cuộc đời không bao giờ bằng phẳng như mong muốn của mình cả, vì như ông Phan Bội Châu đã nói: ”Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả. Anh hùng hào kiệt có hơn ai”. Ông Trời cho mình điều này, nhưng lấy lại của mình điều khác, không ai là trọn vẹn hạnh phúc.

Hanh phúc do mình tạo ra, anh đừng bi quan quá mà hãy chấp nhận cuộc sống của mình và sống vui vẻ cùng nó, anh sẽ thấy bớt lo lắng. Nếu có thể, anh hãy xem thêm cuốn sách: ”Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống” của Dale Carnegie do Nguyễn Hiến Lê dịch, thì sẽ thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn.

Về vấn đề cháu gái của anh sinh năm 1987, anh vui lòng cho biết rõ về ngày tháng năm sinh của cháu, ngày PD, ngày chấp nhận hồ sơ thì sẽ biết được là cháu có đi theo cùng với anh không?

Cám ơn anh đã theo dõi bài viết này.

ngọc:1:+
 

nguyetts

Thành viên tích cực
#7
Ðề: Tâm sự tuổi già

Đến Một Lúc...


Đến một lúc, chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời rằng không có gì là trường tồn bất biến, ngược lại chính nhờ sự biến đổi ấy mà chúng ta có những điều mới mẻ tinh khôi.

Đến một lúc, mọi giông tố mịt mùng không che nổi sự bừng sáng của con tim và mọi khổ đau buồn tủi không đánh gục được niềm lạc quan tiềm ẩn trong một tinh thần.

Chúng ta sống quá lâu trong thành kiến và định kiến hẹp hòi cùng với lòng kiêu ngạo chen chân trong một ngôi nhà bản ngã; đến một lúc, chúng ta cần phải bước ra khỏi cửa để ngắm nhìn toàn bộ sự mênh mông và bát ngát của đất trời.

Đến một lúc, chúng ta cảm nhận được niềm vui khi tấm lòng rộng mở và trái tim thắp sáng lên niềm tin yêu cuộc sống.

Đến một lúc, chúng ta nhìn lại và cười nhạo vào những trò hề do chính mình tạo ra và chúng ta trở nên lặng lẽ để thấy rõ sự cần thiết của tĩnh tại tâm hồn.

Chúng ta chợt nhận thấy quy luật sâu xa của cuộc sống hạnh phúc không chỉ là đón nhận mà còn phải là sự cho đi.

Đến một lúc, cảm thấy ngập tràn hạnh phúc không phải vì chúng ta vớt lên được cái gì đó từ dòng nước mà chính là quăng bỏ bớt cho dòng nước cuốn trôi.

Đến một lúc, chúng ta hiểu được sự thật của niềm vui không phải là ở đỉnh vinh quang hay ngọn núi ngập hoa vàng mà chính là từng bước chân thảnh thơi và được ngắm hoa cỏ dại trên đường.



Chúng ta chợt nhận ra rằng hạnh phúc không phải ở đâu xa mà chính là sự mãn nguyện trong từng phút giây hiện tại.

Khi đã trải qua bao nhiêu buồn vui thương ghét, bao hi vọng chán chường, bao thành công thất bại, đến một lúc chúng ta chợt nhận thấy rằng tất cả mọi sự đời đến và đi, có rồi không dường như chỉ là một tuồng ảo hóa.

Chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi, thay vào đó chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm dẫu chỉ là của người khách qua đường cũng đủ làm cho ta ấm lòng và tươi vui hơn trong cuộc sống.

Đến một lúc, chúng ta thấy tuổi trẻ của mình chỉ toàn là ước mơ cùng với nỗ lực vào tương lai hun hút, và đến lúc già đi thì luôn hồi ức tiếc thương một dĩ vãng xa rồi.. Trong đời người ngắn ngủi chúng ta đã lỡ đi bao sự sống nhiệm mầu trong thực tại giản đơn.

Đến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng duy chỉ có tình thương, chứ không phải có bất cứ thứ gì khác giúp con người thiết lập được trật tự mới và hòa bình cho nhân loại.

Mọi dòng sông đều chảy ra biển cả, mọi con đường chân lý đều hướng về nẻo đạo vô biên và mọi yêu thương chung cuộc đều đạt đến chân phúc.

Đến một lúc, chúng ta cần phải dọn đất trồng hoa trên mảnh vườn của mình còn hơn mỏi mòn chờ đợi ai đó mang hương sắc đến dâng cho.

Tất cả mọi hành động của ta chỉ là những đợt sóng lăn tăn trên mặt biển.

Đến một lúc, chúng ta cảm thấy những việc làm thường nhật phải là niềm vui cho sự sống hàng ngày chứ không phải là sự bắt buộc hay là một tập quán khô khan, máy móc của đời mình.

Hiểu ra rằng ích kỷ thường khiến mình nhìn thấy lỗi lầm, xấu xa của người khác hơn là chính bản thân. Chúng ta thường che đậy và bảo vệ mình khỏi tổn thương nhưng vô tình điều ấy là tự ôm chất độc và giết chết bản thân.

Đến một lúc, chúng ta cảm thấy sự tha thứ, bao dung là món quà tặng vô giá và cầ thiết mà con người có thể trao tặng cho nhau không bao giờ cạn..

Khi chúng ta thấy mình tham vọng quá lớn trong khi đời người thật ngắn ngủi, đó là lúc mình hiểu ra hành trang cho lộ trình vạn dặm không phải là những gì có thể nắm bên ngoài mà đó là tâm linh bất diệt bên trong.

Đến một lúc, chúng ta hiểu con đường tâm linh thì tuyệt đối đơn độc, không ai có thể đi theo, dẫu đó là người thân yêu nhất.




Chúng ta cảm nhận những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé của tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất chứa chung quanh là lúc chúng ta định được giá trị chân thật của một kiếp người.

Chúng ta hiểu rằng cần thánh hóa đời sống hơn là chạy đi tìm thiên đường ở chốn xa xăm. Đến một lúc, chúng ta cảm thấy không sợ hãi địa ngục hoặc một thế lực tối cao, nhưng bằng trí tuệ tuyệt vời, chúng ta thấy rằng vạn pháp vốn là không và số phận tùy thuộc vào khả năng giác ngộ của chính mình.

Chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản trước những mất mát, đau thương vì lòng nước thanh lương có thể cuốn trôi đi bao hệ lụy và có thể đưa chúng ta bến bờ rạng rỡ của ngày mai..

Thích Thông Nhã
 

nguyetts

Thành viên tích cực
#8
Ðề: Tâm sự tuổi già

Ngày 10 tháng 10 VẼ MẶT KHI MƯỢN TIỀN

Một anh nọ đến gặp người bạn để vay tiền, khi thỏa thuận xong, anh ta đem giấy ra định viết giấy mượn tiền và cam kết ngày trả. Nhưng người bạn vội ngăn lại và bảo: “Khỏi! Đừng bày đặt viết văn tự làm gì! Anh đưa giấy đây, chỉ cần tôi vẽ mặt anh là đủ rồi.” Anh mượn tiền không hiểu, bèn hỏi: “Sao không viết giấy mượn tiền cho bảo đảm, mà vẽ mặt để làm gì?” Người ấy trả lời: “Tôi sợ, hôm nay anh tới mượn tiền thì nét mặt tha thiết, khẩn khoản, trông rất đáng thương, đến lúc tôi đòi nợ, mặt anh lại đổi khác thì khó lắm! Cứ vẽ mặt anh là chắc hơn!”

Chúng ta chắc đã từng chứng kiến những cảnh đổi trắng thay đen trong thái độ cư xử của nhiều người, lúc cần thì nài nỉ van xin, khi đã được việc thì gặp nhau vác mặt lên trời. Nếu có một nơi nào hiểm sâu nhất và thay đổi dễ dàng nhất, thì có lẽ đó là lòng dạ con người. Một khi điều ác đã ngự trị, lòng người có thể bất chấp mọi thủ đoạn, bất chấp đạo lý, bất chấp nghĩa tình, miễn được thỏa mãn lòng tư kỷ. Đôi người lại vì những tư lợi nhỏ nhen đến nỗi chấp nhận trở thành kẻ bội bạc vô ơn.

Một câu danh ngôn nói rằng: “Khi ta cho một người bạn mượn tiền, tức là ta sắp mất người bạn ấy.” Trong một khía cạnh nào đó, thì điều nầy rất đúng với thực tế, bởi nếu người bạn ấy không có khả năng trả nợ, thì tình cảm chắc chắn sẽ sứt mẻ. Người gia ơn cuối cùng lại bị oán, kẻ thọ ơn trở nên người thất tín. Trong quan hệ cộng đồng nên tránh tối đa những giao dịch có nguy cơ làm xấu đi sự thân thiết. Cho dù hoàn cảnh đổi thay thế nào, Cơ Đốc nhân cũng phải nhờ cậy Chúa để sống một cách trung thành, thủy chung. Đừng để tâm hồn ta bị biến dạng bởi những đảo điên trong đời.

“Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa: ai có thể biết được?
 

vuthangsi

Ban điều hành
#9
Ðề: Tâm sự tuổi già

xin chào anh ngochappy.tôi đã đọc bài viết trả lời của anh .thấy trong lòng cũng nhẹ nhỏm chút ít.sáng nay 10/03/2011,xem lịch visa bulletin tháng 4/2011 thấy diện f 3 tăng thêm 2 tháng 15 ngày ,lại thấy nhẹ hơn một chút nửa.xin chia sẽ niềm vui này với anh .thân chào (à quên ,anh chưa trả lời cho tôi biết là tôi đã già hay chưa:21:)anh nợ tôi câu trả lời này đó.vuthangsi.
 

ngochappy

Cựu Ban điều hành
#10
Ðề: Tâm sự tuổi già

xin chào anh ngochappy.tôi đã đọc bài viết trả lời của anh .thấy trong lòng cũng nhẹ nhỏm chút ít.sáng nay 10/03/2011,xem lịch visa bulletin tháng 4/2011 thấy diện f 3 tăng thêm 2 tháng 15 ngày ,lại thấy nhẹ hơn một chút nửa.xin chia sẽ niềm vui này với anh .thân chào (à quên ,anh chưa trả lời cho tôi biết là tôi đã già hay chưa:21:)anh nợ tôi câu trả lời này đó.vuthangsi.
Xin chào anh vuthangsi,

Rất vui khi biết anh đã thấy thảnh thơi chút chút.

Gìà hay trẻ là do mình suy nghỉ, nếu anh nghỉ cuộc đời có 60 năm thì anh thấy mình đã già, còn anh cho rằng cuộc đời 100 năm thì anh mới có nửa cuộc đời, còn trẻ lắm, nên theo tôi anh cứ sống lạc quan và cứ nghỉ là mình trẻ đi.

Tôi không phải là anh mà là chị anh ạ.

Trân trọng,

ngọc:1:+
 

vietnamese_orange

Thành viên mới
#11
Ðề: Tâm sự tuổi già

xin chào anh ngochappy.tôi đã đọc bài viết trả lời của anh .thấy trong lòng cũng nhẹ nhỏm chút ít.sáng nay 10/03/2011,xem lịch visa bulletin tháng 4/2011 thấy diện f 3 tăng thêm 2 tháng 15 ngày ,lại thấy nhẹ hơn một chút nửa.xin chia sẽ niềm vui này với anh .thân chào (à quên ,anh chưa trả lời cho tôi biết là tôi đã già hay chưa:21:)anh nợ tôi câu trả lời này đó.vuthangsi.
Xin chao anh Vuthangsi.Xin chúc anh và gia đình được nhiều sức khoẻ và đầy lòng hiếu thảo đối với bố mẹ mình.Theo tôi,nếu đợt này ngochappy có tổ chức 1 cuộc òline rất mong gặp được anh để biết anh ở tuổi 54 là già hay trẻ.Theo cách hành văn của anh đôi lúc tôi nghĩ anh là 1 người rất đứng tuổi.Nhưng đôi khi tôi có cảm giác anh còn rất là trẻ.Anh có những góp ý cho diễn đàn rất là okei nhưng khi anh phát biểu :"anh nợ tôi câu trả lời này đó",tôi có cảm giác anh là một nhân vật .......khó hiểu.
 

vuthangsi

Ban điều hành
#12
Ðề: Tâm sự tuổi già

xin chào anh vietnamese orange.
thật sự là mình không có gì là khó hiểu đâu..khi đọc lịch visa 04/2011 ,diện f3 tăng 2 tháng 15 ngày,trong lòng phấn khơi nên bài viết ổ trên có nói vui vối CHỊ NGOCHAPPY một chút.(hôm nay mối biêt là CHỊ NGOCHAPPY chứ không phải là ANH NGOCHAPPY) thât là ngại quá anh ạ.
chúc ANH ( HAY CHỊ) VIETNAMESE ORANGE VÀ GIA ĐÌNH NHIỀU SƯC KHOẺ. vuthangsi
 

PhuongChau

Diễn đàn XNC
#13
Ðề: Tâm sự tuổi già

Tâm sự tuổi già.

Với thời gian, với quy luật “sinh lão bệnh tử”, lớn thêm một ngày, lớn thêm một tháng, lớn thêm một năm và cũng đồng nghĩa với việc xích gần thêm đến tuổi già.
Tuổi già đồng nghĩa với tóc bạc, da mồi, răng long. Đó là quy luật của tạo hóa. Càng già sức lực càng cạn kiệt. Còn ước mơ, còn nhiệt huyết nhưng lực bất tòng tâm. Đó chính là một phần tâm sự của nhà thơ, nhà giáo Vũ Thiêm trong bài thơ “Tâm sự tuổi già”, in trong tập “Thấp thoáng thời gian”:


Các ACE cùng đọc tiếp nhé! Thanks nhiều.

http://baocaobang.vn/Van-hoc-Nghe-t...am-su-tuoi-gia-cua-nha-tho-Vu-Thiem/11063.bcb