Vườn thơ bạn tôi - Nguyễn Văn Nhân CHS-PCT-DN

DucTran

Thành viên mới
#1
Trân trọng kính mời ACE XNC cùng dạo quanh vườn thơ bạn tôi Ng văn Nhân CHS-PCT-DNẵng nay là "Tiên Sư Giáo Sỹ" ... Thấy GÓC THƠ cũng tự do nên post thơ đến anh chị em để cùng thư giãn và lắng đọng...


1- BÓNG
Bóng núi bóng mây bóng nhà bóng phố.
Triệu triệu bóng người đè ngộp bóng tôi.
Bóng những ngày xưa quắt quay nỗi nhớ.
Bóng em mỉm cười bước xuống đời vui... ./.

2- VÔ NGÔN
Đi tới đi lui giữa lòng đô thị.
Đường phố đông người chẳng có lối ra.
Đứng đại bên hè trầm ngâm suy nghĩ.
Bỗng thấy em cười giễu nỗi buồn ta. ./.

3- CÀ PHÊ

Đi đâu làm chi,
mỏi chân mỏi cẳng,
Kiếm quán cà phê,
ngồi ngó mọi người.
Sài Gòn buổi chiều,
nắng thôi là nắng,
Dòm riết một hồi,
mới biết đời vui. ./.

4- THIỀN SƯ
Thiền sư ngồi miết cũng buồn,
Đứng lên đi lại qua truông gió lùa.
Dăm ba chú bé chơi đùa,
Thiền sư bật khóc rằng chưa đạt đời. ./.

5- CŨNG XONG
Ở đây trăng gió bạt ngàn,
Nửa khuya sương xuống dịu dàng cơn mơ.
Mối tình bụi bặm tiêu sơ,
Buồn năm ba bữa ai ngờ cũng xong. ./.

6- SÀI GÒN
Buổi trưa đứng chờ xe buýt.
Nắng như bốc khói trên đầu.
Sài Gòn diễu qua trước mặt.
Bỗng thèm nói một đôi câu. ./.



7- CÀ PHÊ Ở HUẾ

Giọt cà phê đắng
Đều đều rơi rơi
Mình tôi quán vắng
Mưa bay đầy trời.
Dòng sông tĩnh lặng
Bóng thuyền đơn côi
Thời gian sững lại
Nhạc buồn chơi vơi.
Con đường quạnh quẽ
Không một bóng người
Đìu hiu phố xá
Lặng nhìn mưa rơi.
Rêu phong thành quách
Thoáng buồn xa xôi
Giọt sầu rả rích
Rơi hoài không nguôi.
Cà phê ở Huế
Lòng sao ngậm ngùi. ./.

8- PHÁT NGUYỆN

Con trâu đứng ngó cột đình,
Con bò tha thẩn đi quanh chỗ nằm,
Con heo ụt ịt đêm rằm,
Con dê lúc lắc cái cằm đầy râu,
Con gà mổ trúng con sâu,
Dăm ba con vịt lầu bầu hỏi han,
Nắm đầu con ngỗng con ngan,
Bỏ vô nồi nước hân hoan con người.
Con chim đứng lặng nhìn trời,
Con trai con gái ngồi nơi con đường.
Con trăng tịch mặc vô thường,
Con tim phát nguyện cúng dường bữa nay. ./.

9- QUỈ QUÁI YÊU MA

Bóng mây che khuất bóng trời,
Bóng cây nghiêng xuống bóng đời quạnh hiu.
Bóng nhà bóng phố thiu thiu,
Bóng tôi nằm ngủ quên chiều bữa kia.
Bóng nào thao thức canh khuya,
Bóng đêm sương rụng đầm đìa mắt nhau.
Bóng ai đứng lặng chân cầu,
Bóng trăng hiu hắt nghiêng đầu non xa.
Bóng người quỉ quái yêu ma,
Về trong giấc ngủ nhạt nhoà bóng tôi. ./.

10- VỀ VỚI PHỐ
Ta về với phố phố chẳng nhìn ta
Mỏi gót phiêu du tới giữa quê nhà
Bằng hữu dăm thằng bốn phương lang bạt
Nhắp chén rượu nồng hát khúc cuồng ca...
Mưa bay loanh quanh bay vào chén rượu
Ta đi loanh quanh đi về nơi xa
Con sông quê hương buồn rầu chảy mãi
Trôi xuống lòng nhau khói sóng nhạt nhoà...
Đã chết bao nhiêu mùa trăng mộng mị
Chiều tắt sau lưng bóng tối mù loà
Đứng đó tần ngần trong đêm đô thị
Dõi mắt trông vời ngày tháng phong ba. ./.

11- BUỒN
Buồn leo lên núi đứng chơi,
Thấy dăm cánh hạc bay vùi nẻo xa.
Buồn leo lên núi trông ra,
Rưng rưng mây trắng đổ nhoà không gian...
Buồn leo lên núi lang thang,
Nụ cười ai rớt giữa đàng tôi đi.
Buồn leo lên núi làm chi,
Con chim cắn rụng xuân thì bữa nay. ./.

12- LUẨN QUẨN LOANH QUANH
Bước về bỗng lạ châu thân,
Cớ chi mà tiếng ve ngân thiệt ồn.
Ngồi đây quán nhỏ mưa buồn,
Ai đi guốc gõ trong hồn lạnh tanh.
Bước về luẩn quẩn loanh quanh,
Mưa tôi rớt xuống lòng thành lũng sâu.
Cuộc đời dun dế bao lâu,
Nụ cười tiếng khóc ngập đầu áo cơm.
Nầy em nếu có qua đường,
Làm ơn cúi xuống nhặt giùm tôi lên. ./.

13- SO DÂY TÔI HÁT
Ôm đàn tới giữa đời vui,
Có em đứng ngó mỉm cười làm duyên.
Cớ chi má lúm đồng tiền,
Cớ chi làn tóc mông mênh gió trời.
Cớ chi răng khểnh ngược đời,
Tiếc chi không nói vài lời hở em.
So dây tôi hát một mình,
Suốt thời con gái em nên mỉm cười.
Chiều tà lặng lẽ mây trôi,
Vui chân hãy xít lại ngồi gần đây.
Ngại ngùng chi nữa bàn tay,
Cho tôi xin những tháng ngày của em. ./.

14- RU TÌNH
Nầy em xin cố dịu dàng,
Cầm tay tôi nhớ nhẹ nhàng chút nha.
Chỉ còn xương bọc lấy da,
Có thêm tí thịt gọi là thế thôi.
Nầy ta quá date lâu rồi,
Mà sao vẫn cứ đứng ngồi không yên.
Dối già giả bộ hồn nhiên,
Chút tình tội nghiệp cảm phiền nghe em.
Nầy nầy tiếng dế kêu đêm,
Nửa khuya trăng rụng lưng thềm quạnh hiu. ./.

15- NGÓNG CHỜ
Mắc chi cứ phải ngóng chờ,
Chờ ai chẳng biết bữa giờ buồn thiu.
Sài Gòn vẫn nắng trong veo,
Vẫn mưa bất chợt từng chiều ta qua.
Chạnh lòng lại nhớ quê xa,
Nhớ chi chẳng biết thôi thà quên luôn.
Một mình đi giữa chiều buông,
Lắng nghe tiếng dế bên đường quạnh hiu.
Cuộc đời vui biết bao nhiêu,
Bao nhiêu chẳng biết cũng liều một phen. ./.

16- SINH NHẬT
Uống ly cà phê nhớ sinh nhật bé
Buổi tối Sài Gòn bát ngát me xanh
Mười tám năm trời khóc cười đủ kiểu
Bé có kiểu nào dành riêng cho anh...
Giờ nầy bé đang lom khom thổi nến
Tóc thả ngang vai mắt biếc mây trời
Có nhớ gì anh, ngồi trong bóng tối
Đốt thuốc liên hồi thắp những niềm vui...
Cuộc sống vô tình đâu có hẹn nhau
Anh chui ra trước bé rúc ra sau
Mở mắt chào đời ve ve tiếng khóc
Ai biết giờ đây bất chợt đụng đầu...
Anh đụng đầu bé dở khóc dở cười
Tàn kiếp ngựa hồng mỏi vó rong chơi
Đứng giữa đồi trăng chân vương sợi tóc
Dõi mắt bâng khuâng bốn phía cuộc đời...
Giờ nầy bé đang loay hoay cắt bánh
Hoa trái thơm tho về giữa môi cười
Vết chém ngọt ngào đôi tay thiếu nữ
Nỗi chết huy hoàng giọt máu còn tươi...
Bé cắt lòng anh ra trăm miếng ngon
Thắp nến phân ưu bằng nụ tình buồn
Trong đêm tháng năm trăng về rực rỡ
Bỗng thấy bồi hồi nhớ bóng chim muông...

Gửi dăm câu thơ mừng sinh nhật bé
Đêm đã về khuya trăng xuống bời bời
Ươm một đoá hồng trong ngăn tim nhỏ
Rào dậu quanh vườn đón bé sang chơi. ./.
------------------o0o---------------------
Thành thật cám ơn Quý ACE đã xem ... ngày mai mời uống cafe nhé !!!​
 

vuthangsi

Ban điều hành
#2
Ðề: Vườn thơ bạn tôi - Nguyễn Văn Nhân CHS-PCT-DN

Hi DUC TRAN.
Những bài thơ hay,nhưng sao buồn quá .:p
Ông nhà thơ này chắc : TA YÊU EM LẦM LỞ quá .

Năm xưa là xã HẢI CHÂU
Bây giờ tên gọi là phường THẠCH THANG .
ĐÀ NẴNG đã xa rồi lâu lắm .
Nhưng sao lòng vẩn nhớ nơi đây.
 

DucTran

Thành viên mới
#3
Ðề: Vườn thơ bạn tôi - Nguyễn Văn Nhân CHS-PCT-DN

Hi DUC TRAN.
Những bài thơ hay,nhưng sao buồn quá .:p
Ông nhà thơ này chắc : TA YÊU EM LẦM LỞ quá .

Năm xưa là xã HAI CHÂU
Bây giờ tên gọi là phường THẠCH THANG .
ĐÀ NẴNG đã xa rồi lâu lắm .
Nhưng sao lòng vẩn nhớ nơi đây.
Cám ơn vuthangsi đã cho ý kiến và cũng là người có biết DN của tôi. Cám ơn nhiều.
Thật ra, bạn bè tôi cao hứng làm thơ chứ không phải thi sỹ đâu ... vui giải sầu mà ... đi nhậu mà hết tiền thì ở nhà nặn mấy câu thơ "ngang tàng" cho hết thời gian, dạo nầy vì "đấu tranh sinh tồn" quá cam go nên chẳng ai mơ màng được nữa.
Thân,
 

vuthangsi

Ban điều hành
#4
Ðề: Vườn thơ bạn tôi - Nguyễn Văn Nhân CHS-PCT-DN

Cám ơn vuthangsi đã cho ý kiến và cũng là người có biết DN của tôi. Cám ơn nhiều.
Thật ra, bạn bè tôi cao hứng làm thơ chứ không phải thi sỹ đâu ... vui giải sầu mà ... đi nhậu mà hết tiền thì ở nhà nặn mấy câu thơ cho hết thời gian, dạo nầy vì "đấu tranh sinh tồn" quá cam go nên chẳng ai mơ màng được nữa.
Thân,
HI DUC TRAN.
Gia đình mình là người gốc bắc .nhưng mình sinh ra tại ĐÀ NẴNG.
Nhưng mà chừng nào đi uống cà phê đây .
hết tiền nhậu thì được nhưng mà đừng có nói hết tiền uống ca phê đó nha .
 

DucTran

Thành viên mới
#5
Ðề: Vườn thơ bạn tôi - Nguyễn Văn Nhân CHS-PCT-DN

Gởi đến ACE diễn đàn, bài thơ nhạc của các Sư Huynh CHS-PCT ... chắc nhiều người đã biết.

[FLASH]http://www.nhaccuatui.com/m/FToWTCV_dC[/FLASH]

ĐÀ NẴNG một thời dấu yêu!
Thơ: Luân Hoán
Nhạc: Nhật Ngân (mất 2012)​

Người tôi yêu ở Lầu Đèn,
Cây cao lá rậm ánh trăng khó vào.
Trèo rào tôi lén dán thơ,
Mạch tình dẫn những đường thơ đi về.​

Người tôi yêu ở Thanh Khê,
Quanh năm cát nóng mây che hải triều.
Buộc thơ tôi thả theo diều,
Diều tung gió đứt tôi buồn về không.​

Người tôi yêu ở bên sông,
Những hôm trở gió đò không sang bờ.
Chờ em tôi thả thơ trôi,
Thơ theo sóng nước bập bềnh lô nhô.​

Người tôi yêu ở Thanh Bồ,
Ngân nga thánh nhạc vút cao nhà thờ.
Ngày ngày tôi lén đến nghe,
Trở về lòng thấy muôn vàn nhớ nhung.​

Người tôi yêu ở tứ tung,
Phước Ninh, Thạc Gián, Khuê Trung, Tam Toà,
Hải Châu, An Hải, Xuân Hoà,
Ươm ươm mấy cõi thơ tình trong tôi.​

Người tôi yêu ở tứ tung
Nhưng sao chẳng thấy một người yêu tôi ?

**************
 

ziz

Support
#6
Ðề: Vườn thơ bạn tôi - Nguyễn Văn Nhân CHS-PCT-DN

HI DUC TRAN.
Gia đình mình là người gốc bắc .nhưng mình sinh ra tại ĐÀ NẴNG.
Nhưng mà chừng nào đi uống cà phê đây .
hết tiền nhậu thì được nhưng mà đừng có nói hết tiền uống ca phê đó nha .
Sinh ra tại ĐN nhưng quan trọng là hiện giờ đang sống ở đâu ? nếu ở ĐN thì làm liền sáng mai đi, trong xnc có nhiều bà con dân ĐN lắm đấy nha cha nội không tin cứ thử xem :24::24::24:
 

DucTran

Thành viên mới
#7
Thơ bạn tôi - CHS-DN

Mời ACE đọc một người bạn của tôi ... sau khi xem pháo hoa về nổi hứng """bình loạn""" ... bằng thơ .
HUYỀN THOẠI SÔNG HÀN

tranthienthi 28 March, 2010

Tóm tắt bài thuyết minh về huyền thoại Sông Hàn
của Đội Pháp _Giải nhất Thi Pháo Hoa 2010

Thành phố Đà Nẵng
Cấp đất cho Lạc Long Quân làm nhà
gã cho bà Âu Cơ
đẻ ra trăm trứng
một ngày Lạc Long Quân nổi hứng
bán nhà
đi uống bia ôm
Bà Âu Cơ và trăm người con khóc
nước mắt chảy thành con Sông Hàn ...

------------------o0o-------------------
 

DucTran

Thành viên mới
#8
Relax !!!

CÁM ƠN ĐÔI MẮT

Chào nhau qua lớp khẩu trang,
Còn hai con mắt điêu tàn cho nhau.
Vội chi bằng lăng tím màu,
Xuân tàn rừng tỉnh giấc sầu xanh xưa.
Trâm buồn cài mái tóc thưa,
Lược gương còn dấu ngày xưa rành rành.
Phiền lòng bụi úa tóc xanh,
Cám ơn con mắt còn dành cho nhau...


SẮP SẴN

Trước khi chết nhớ chải đầu,
Ngày về âm phủ gặp nhau đàng hoàng.
Tôi về đánh bóng gian nan,
Thành thơ tình gởi theo nàng vu qui.
Mai này lệ có khô đi.
Gắn hai giọt rượu lên mi mà buồn ...

ĐI GÕ CỬA TÌNH

Đội đơn đi gõ cửa tình,
Mùa xuân đã cạn cho mình chen ngang.
Lẽ nào yêu phải xếp hàng,
Lạy trời xin được gian nan với người.



HOÀI NGHI

Tưởng có thể níu cơn bão
Mà giữ gìn cho lá
Bởi ban đầu yêu lắm một màu xanh
Tưởng cứng rắn
buổi lòng mình như đá
Mà sững sờ trước đôi mắt long lanh
Em không Huế mà sao lòng cũng tím
Cát hoài nghi gạn hỏi sóng đa tình
Một gã giang hồ
Sao bỗng sợ lênh đênh?



MẤY NĂM RA CH


Bán gần toan tính mua xa,
Cái ngon là cái người ta mua rồi.
Mấy năm ra ở chợ trời,
Buôn chi cũng lỗ chỉ lời ... có thơ...

tranthienthi - CHS - Da Nang
 

DucTran

Thành viên mới
#9
Văn Tế !!!

Văn tế “nghĩa sĩ thời nay”

Hỡi ôi!
Báo đăng rần rần, người người cùng tỏ.
Mười năm công đèn sách, chưa chắc thành danh nổi như phao.
“Thi văn giỏi” lạc đề, tuy là rớt, tiếng vang hơn mõ.

Nhớ khi xưa
Kính Thầy như cha, thương Cô như mẹ.
Chưa quen văn mẫu, đâu có học thêm. Chỉ biết dạy hay, chỉ quen học tốt.
Tập hát, tập đàn, nhảy dây, đánh đáo tay vốn làm quen. Chít chat học đòi, siêu nhân, “hip hop” mắt chưa từng thấy.
Tiếng “cải cách” phập phồng hơn thập kỷ, trông đổi thay như trời hạn trông mưa. Mùi “nâng cao” thấm thoát đã dăm năm, chờ tổng kết đã lại thêm dài cổ.
Bữa thấy thằng con đeo cặp sách, muốn đi học thay. Ngày xem đứa cháu học thuộc lòng, dạ càng ngao ngán
Một rừng quan văn đồ sộ, há để ai chém rắn đuổi hươu. Cả chồng bằng cấp chói lòa, đâu cần kẻ bên ngoài dạy bảo.

Ôi!
Mênh mông biển học “tiên học lễ” , nào đâu ai chịu quan tâm. Trăm năm vẫn mãi “hậu học văn”, nào đợi đến ngày sửa đổi.
Đoái sông Cửu Long học trò lớp 5 chưa biết đọc. Nhìn xứ Sài thành chạy đua trường điểm toát mồ hôi.
Chẳng phải cửu vạn, bốc xếp nhà ga mà cong lưng vác cặp cho cam tâm. Cũng không phải xe thồ, xe ôm mà suốt ngày đón đưa cho đáng số.

Nhưng thiển nghĩ:
Con chữ, tấm hình dạy cách làm người cho con cái nhà ta. Sức khỏe, bạc tiền dẫu bao nhiêu cũng đâu dám tiếc.
Vì ai khiến, con gái ta khó nhọc, ăn vội ngủ vàng. Để ai xui, cháu trai người còm nhom, suốt ngày đeo kính.
Cải cách làm chi mà khổ rứa, sáng học thêm, chiều học bớt, tối học bù. Nâng cao làm chi cho quá tải, trưa làm toán, tối làm văn, cả đêm mơ toàn chữ.
Thà học ít mà học chi hiểu đó, nhẹ nhàng đầu óc thảnh thơi. Còn hơn nhồi nhét búa xua rồi “tẩu hỏa nhập ma” thêm khổ.

Ôi thôi thôi!
Trường tiểu học trăm phần trăm khá giỏi, mặt thầy cô sáng tựa trăng rằm. Thi tuyển sinh đại học rớt ầm ầm, công cha mẹ trôi theo dòng nước đổ.
Đau đớn thay! Cha già ngồi làm toán, ngọn đèn mờ leo lét trong đêm.
Não nùng lắm! Mẹ yếu phải dò bài, cơn nắng gắt dật dờ giữa ngọ.

Ôi!
Một trận thi văn, nhiều điều sáng tỏ
Đổi thay ngay tận gốc, giảm tải liền, sáu mươi tư tỉnh đều khen. Soạn sách cho khoa học, thôi giáo điều, muôn đời ai cũng sướng … ./.

Writer: Ng Van Ba