Day dứt, đau buồn vì những điều xảy ra trong quá khứ không mang lại lợi ích gì.
Hãy để cho nó trở thành một bài học kinh nghiệm và biết tiếp nhận niềm vui khi nó đến.
Hãy để cho nó trở thành một bài học kinh nghiệm và biết tiếp nhận niềm vui khi nó đến.
Bạn có bao giờ buồn phiền về những chuyện xảy ra trong quá khứ hay không? Mọi việc có lẽ sẽ dễ chịu hơn nhiều nếu ta ấn vào nút “xóa” và không còn nhớ gì đến những nỗi đớn đau và chỉ giữ lại trong tâm trí những kỷ niệm đẹp trong đời?
Một mục sư lớn tuổi chỉ cho vị mục sư trẻ tuổi một mẹo nhỏ để sử dụng khi thấy giáo dân ngủ gục trong buổi giảng của mình. Ông bảo: “Những lúc như thế tôi sẽ nói với họ câu này: ‘Tối qua tôi đã ôm vợ của người khác’. Và khi giáo dân giật mình, sững sờ, tôi sẽ nói tiếp: ‘Đó là mẹ của tôi!’”
Vị mục sư trẻ rất thích thú và ngay chủ nhật tuần đó, khi giáo dân đang ngủ gà ngủ gật, anh ta bèn hét to lên: “Các anh chị em, tối qua tôi đã ôm vợ của người khác”. Mọi người giật mình, tỉnh ngủ, ngồi hẳn dậy nhìn ông. Thấy vậy, vị mục sư bối rối và lắp bắp nói tiếp: “Nhưng đó là ai thì tôi quên mất rồi”.
Bạn có bao giờ muốn quay trở lại thời gian của một lần bối rối, của một quyết định sai lầm hoặc của một lần lầm lỡ không? Vấn đề là có những thứ không thể quay lại được. Có những tổn thương không thể hàn gắn được. Và đáng buồn là không có nút “xóa” nào có thể điều chỉnh lại quá khứ để cho những kỷ niệm buồn không còn làm chúng ta đau đớn, sợ hãi hoặc bị tổn thương nữa.
Quá khứ là quá khứ. Và quá khứ là điều đáng nhớ. Nó là những chuyện đã qua. Đã xong rồi. Không thể thay đổi được. Và day dứt, đau buồn vì quá khứ không mang lại cho ta lợi ích gì. Hãy để cho quá khứ trở thành một bài học kinh nghiệm. Chúng ta phải biết học hỏi từ chính những sai lầm trong quá khứ cũng như biết tiếp nhận niềm vui khi nó đến. Hãy trả những điều đã xảy ra về đúng vị trí của nó – quá khứ của ngày hôm qua.
Bạn đã sẵn sàng để cho quá khứ ngủ yên hay chưa?
(Trích “One Minute Can chage a Life” – Steve Goodier)