Hãy làm khi có thể

Liệu

Cựu Ban điều hành
#1
Bạn có từng nghĩ rằng, một ngày nào đó, những người thương của bạn sẽ không còn sống bên bạn nữa không? Chúng ta, không một ai có thể biết chắc được, điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai. Thậm chí, chúng ta cũng không thể biết chắc được, điều gì sẽ xảy ra vào một giờ sắp tới, đối với những người thân của chúng ta, hay thậm chí, đối với bản thân mình.

Có thể bạn ta mới đến thăm ta ngày hôm qua, mà hôm nay, ta được báo tin là người đó đã không còn sống trên cõi đời này nữa. Nhận được tin ấy, lòng ta bồi hồi, xúc động, và ta dường như không thể tin vào những gì mà tai mình vừa mới nghe thấy. Ta nói với người đến báo tin với ta rằng: “Tôi mới nói chuyện với anh ấy ngày hôm qua mà…” hay: “Chị ấy mới đến thăm tôi và còn tặng quà cho tôi nữa mà…” Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Người bạn ấy của ta đã không còn sống trên cõi đời này nữa. Và có rất nhiều, rất nhiều trường hợp tương tự như thế. Người ta mới thấy đó, nhưng giờ đây đã không còn nữa.

Khi chúng ta giao tiếp, cư xử với người xung quanh với ý thức rằng, có thể ngày mai, ta sẽ không có cơ hội nghe được giọng nói của người đó nữa; có thể ngày mai, ta sẽ không còn thấy được nụ cười tươi trên khuôn mặt người đó nữa; thì tự nhiên, ta sẽ trân quí sự có mặt của người đó, và sẽ không nỡ nói hay làm những gì có thể gây tổn thương cho người đó….

Người đó có thể là ba mẹ chúng ta, người đó có thể là chồng hay là vợ của chúng ta, và người đó cũng có thể là con cái chúng ta… Chúng ta sống với ý thức về sự vô thường, ngắn ngủi của một kiếp người càng sâu sắc, thì cách sống của chúng ta, cách hành xử của chúng ta cũng sâu sắc và yêu thương hơn.

Mỗi người trong chúng ta hay có khuynh hướng nghĩ rằng, những người thương của chúng ta sẽ sống với chúng ta hoài, sẽ sống với chúng ta mãi. Chúng ta ít có khi nào nhớ rằng, có thể chỉ sau một đêm thôi, ta sẽ mãi mãi không còn gặp người ấy nữa. Ta muốn nói những lời xin lỗi của ta với người ấy, ta muốn nói lòng biết ơn của ta với người ấy, hay ta muốn thể hiện tình thương của mình cho người ấy, nhưng đã trễ rồi…. Người đó đã không thể nghe, và mãi mãi sẽ không thể nghe những gì ta muốn nói, dù chỉ một lời.

Vì vậy, bạn hãy vui lên đi! Bạn hãy cười tươi lên đi, khi bạn vẫn có ba, có mẹ còn sống bên bạn! Bạn hãy hạnh phúc lên đi, khi những người thương của bạn vẫn còn đó bên bạn! Và bạn hãy can đảm nói với người thương của bạn, những gì sâu kín nhất trong lòng của mình! Vì có thể, bạn sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa, nếu bạn không nói ra điều ấy. Và bạn hãy tha thứ cho tất cả những ai đã từng làm hại bạn, làm tổn thương bạn, vì có thể ngày mai, bạn cũng sẽ không còn có mặt trên cõi đời này nữa.

Điều mà tôi khám phá ra trong cuộc đời của mình, cho đến tận bây giờ, điều làm cho tôi hạnh phúc nhất, đó là tình thương, sự tha thứ và bao dung. Có thể tôi thực tập yêu thương còn kém; có thể sự tha thứ, bao dung trong tôi còn kém, nhưng đó là con đường mà tôi sẽ nguyện đi trên ấy mỗi ngày. Tôi tự nói với chính mình: “Hãy thương yêu khi có thể! Hãy tha thứ, bao dung khi có thể! Bởi vì chỉ một giây phút nữa thôi, những điều này sẽ trở thành không thể….”

Và điều làm cho tôi hạnh phúc nhất, không gì khác hơn là, sau khi bạn đọc những dòng chữ này, thì sự thương yêu, tha thứ, bao dung trong bạn được biểu hiện một cách cụ thể. Và bạn đến nói với cha mẹ bạn, những người yêu thương của bạn rằng, bạn yêu họ lắm! Rằng ba mẹ vẫn còn sống bên bạn là hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời bạn. Rằng bạn sẽ không cần gì hơn những điều như vậy. Rồi nụ cười hạnh phúc sẽ nở trên môi của bạn, và khi đó, bạn cũng hãy tin rằng, nụ cười hạnh phúc ấy cũng đang nở trên môi của tôi….

Minh Tâm sưu tầm - Nguồn: TGPSG
 

funnyngo139

Thư ký nhà máy pháo! Ác Ôn...
#2
Ðề: Hãy làm khi có thể

Đọc bài của Bác cảm động quá. Muốn khóc ướt cả bàn phím nà kakaa :20::20::20:. Lang thang trên net, lượm đươc 1 bài thơ thấy cũng có ý nghĩa. Post lên cho các Bác cùng xem nha

LỐI SỐNG
Ngàn năm ca mãi tiếng hôm nay
Một ước mộng riêng của cuộc đời
Chân lí tấhm sâu từng tiếng nói
Mong mỏi một điều chẳng là bao

Mong bạn sống để hiểu lẽ sống
Để hiểu được chân lí cuộc đời
Đừng sống như những người tăm tối
Mãi mãi là cái bóng bên mình

Hãy để chân lí làm đường đi
Đừng để danh vọng làm mờ mắt
Đừng để cuộc đời là cái bóng
Hào hoa rực rỡ của một ai

Ta phải là ta là chính ta
Sống theo chân lí chẳng theo đòi
Sống đúng với mình đúng với đời
Hạnh phúc từ đây nở nụ cười
 

vuthangsi

Ban điều hành
#3
Ðề: Hãy làm khi có thể

xin chào anh liệu.
đọc bài viết này của anh tôi nhớ đến mẹ tôi mhiều lắm anh ạ.
lúc còn trẻ ,đi chơi khuya đến hơn 12 giờ mới về ,lúc nào mẹ cũng chờ ơ cửa,đến khi nào tôi về mẹ tôi mới đi ngủ.tôi xem đó là bình thường và không có suy nghỉ gì cả.
người ta nói CÓ NUÔI CON RỒI MỚI BIẾT LÒNG CHA MẸ .
sau này có vợ con rồi,con nó đi đâu về khuya lòng tôi cũng phập phòng lo âu,như là mẹ tôi lo cho tôi lúc xưa vậy ,anh liệu ạ.
mẹ tôi đã mất năm 2002 tại hoa kỳ.khi tôi chưa kịp nỏi lời cám ơn mẹ.ân hận lắm anh liệu ạ.đã gần 10 năm rồi ,lòng tôi day dứt không yên.tôi có đọc bài CHỌN QUÊN của chị thaomy viết.nhưng chắc là tôi không chọn cách này đâu.tôi luôn nhớ về mẹ của mình vì tôi biết rằng ,ở một nơi xa lắm mẹ tôi luôn luôn lo lắng và thương yêu tôi.xin cảm ơn anh đã có bài viết này.tôi muốn con tôi và các bạn trẻ trên diển đàn x n c đọc bài viết này của anh ,để biêt đuợc rằng hảy nói lời cám ơn và yêu thương cha mẹ ,vẩn còn kịp đó.
chúc anh và gia đình luôn bình an khoẻ mạnh.vuthangsi
 

Liệu

Cựu Ban điều hành
#4
Ðề: Hãy làm khi có thể

Dạ, chào Anh. Cho L đính chính 1 chút nhá, L không đủ khả năng viết những dòng suy tư như trên đâu Anh à. Anh viết như thế, L ái ngại quá và xin chuyển lời cám ơn của Anh đến tác giả đích thực của bài viết trên.

Những lúc thư thản, L lên NET tìm những bài viết phù hợp với tâm trạng của mình. Sau khi đọc, mình cảm nhận và post lên DĐ để ACE chúng ta cùng đọc thôi. Tùy theo tâm trạng của mỗi người, sự cảm nhận sẽ nhiều ít và hy vọng rằng, chúng ta sẽ áp dụng vào cuộc sống và chia sẻ cho những người thân chung quanh mình.

Chúc Anh và GĐ nhiều niềm vui và bình an.