Trên đời này vẫn còn một điều đẹp hơn tình yêu tuổi trẻ.
Đó chính là tình yêu tồn tại ngay cả khi tuổi trẻ đã bị thời gian lấy mất.
- Khuyết danh -
Đó chính là tình yêu tồn tại ngay cả khi tuổi trẻ đã bị thời gian lấy mất.
- Khuyết danh -
Chàng trai gặp cô gái khi đang đi dạo trong bệnh viện, lúc đó cả hai vừa tròn mười tám. Qua ánh mắt ngỡ ngàng lúc ban đầu, hai trái tim son trẻ bỗng rộn lên một niềm xúc động sâu sa. Họ đọc trong mắt nhau một nỗi thương cảm bi ai và kể từ đó trái tim hai người không còn cô đơn nữa.
Đến một ngày, cả hai người nhận được thông báo rằng bệnh tình của họ không thể chữa khỏi. Trước khi xuất viện, họ ngồi bên nhau trò chuyện suốt đêm, hứa sẽ cùng nhau vượt qua số phận. Mỗi tuần, họ sẽ viết cho nhau một lá thư để khuyến khích và động viên tinh thần cho nhau. Rồi sáng hôm sau, hai người chia tay.
Thấm thoắt đã ba tháng trôi qua. Bệnh tình của cô gái bỗng trở nặng, cô ngày càng yếu đi, hơi thở mong manh. Một hôm, cô gái nắm chặt trong tay bức thư của chàng trai rồi thanh thản khép đôi bờ mi, miệng thoáng mỉm cười mãn nguyện. Bà mẹ cuống cuồng gọi con, nhưng cô gái đã ra đi. Bà gỡ lá thư trong tay cô ra và đọc: “Khi số phận không cho phép em đi trọn cuộc đời, thì em không nên sợ hãi vì bên em luôn có anh và những người quan tâm đến em. Anh đang khỏe dần lên. Anh sẽ đến với em vào một ngày gần đây. Em sẽ không cô đơn!...”.
Sau đám tang, bà mẹ mở chiếc tủ kê ở đầu giường của con gái và phát hiện có vài chục lá thư viết sẵn bỏ trong phong bì, dán tem và ghi địa chỉ đàng hoàng. Phía trên tập thư là những lời nhắn gửi cô để lại cho bà: “Mẹ ơi, đây là những lá thư con viết cho một người bạn trai. Chúng con đã có lời hẹn ước sẽ cùng nhau đi suốt quãng đời còn lại, nhưng con thấy mình đang yếu dần đi. Con sợ sẽ không giữ được lời hứa nên con đã viết sẵn cho anh ấy những lá thư này. Mỗi tuần mẹ hãy gửi giúp con một lá để anh ấy nghĩ rằng con vẫn còn sống và đang động viên anh ấy chiến thắng căn bệnh của mình. Con chỉ mong anh ấy có đủ niềm tin để sống tiếp. Yêu thương! Con gái của mẹ”.
Bà mẹ lần theo địa chỉ ghi trên bì thư để đến nhà chàng trai. Ra mở cửa cho bà là một phụ nữ trung niên. Chưa hết ngỡ ngàng, bà bỗng nhìn thấy trên bàn thờ tấm ảnh của một chàng trai trẻ với nụ cười tươi tắn nhưng được viền một dải băng đen. Bà vô cùng ngạc nhiên khi nghe người phụ nữ bảo rằng con trai bà đã mất rồi. Bà mẹ ấy chỉ vào chồng thư đặt bên cạnh khung ảnh và kể rằng: “Con trai tôi đã mất cách đây một tháng, nhưng trước khi ra đi, nó dành ba ngày ba đêm liền để viết những lá thư này. Nó nhờ tôi mỗi tuần gửi giúp nó một lá cho một cô bạn gái nào đó. Nó bảo cô gái ấy cũng đang trông chờ sự cổ vũ, động viên của nó để vượt qua căn bệnh hiểm nghèo. Thế là cả tháng nay, mỗi tuần tôi đều thay con trai mình gửi đi những lá thư này mà không biết cô gái ấy có nhận được hay không nữa?...”
Mẹ của cô gái lúc ấy mới nghẹn ngào kể cho mẹ của chàng trai lý do mình tìm tới đây. Hai bà mẹ ôm chầm lấy nhau trong niềm xúc động sâu sa và khóc không thành tiếng. Cả hai chợt nhận ra tình yêu vô cùng cao đẹp của đôi trẻ. Họ quyết định hàng tuần sẽ vẫn đều đặn gửi đi cho con mình một lá thư để giúp đôi trẻ hoàn thành nguyện ước cao đẹp dành cho nhau.
(Kỳ Thư)