uhuh, cáo lỗi cáo lỗi vì để bịnh nhơn đợi lâu :10:
Hỏng phải "ngao du sơn thủy" mà mắc lo đi tầm sư học đạo, bởi mình mới qua tới Mỹ thì giống như đứa con nít, cái gì cũng phải học, cái gì cũng cần được dẫn dắt,... mà như quaidan đây, đứng một mình giữa đất trời bao la này càng lo lắm, đến vợ nhức răng mà phải gọi điện qua bang khác hỏi mua thuốc gì uống? Cái xe bị trục trặc phải gọi điện về tận VN để hỏi coi phải làm sao?...
Thiệt là bận lắm lắm, nhưng tranh thủ coi sơ qua bịnh án của bác Tamtuong thì thấy bịnh tình không có gì đáng lo ngại, bịnh này phát do sinh lý mà ra, chắc tại dạo này thể lực không còn sung mãn,... xem lại cái phần điện đóm trong nhà (đừng để sáng quá hoặc tối quá, mờ mờ ảo ảo thôi), và nước nôi trong buồng, (nhớ luôn đầy đủ, chớ để thiếu),... Thêm phần, khi "rượu đầy, không có ai cùng cạn" thì kiu anh em XNC đến xử ngay, tinh thần lại bay bay, hoặc khi "beer cạn, không còn beer để say" thì hú bà con XNC liền, tự nhiên beer sẽ có, lại vui vẻ triền miên. Dị là sinh khí trào dâng, cái buồn không còn nữa. Nhưng ráng giữ mình, ăn uống điều độ, dừng ở mức "ông uống bà khen" là tốt nhứt.
Xem lại cho nhanh, xem lại cho nhanh... :1: