Cơn Mưa Xuân
Sáng nay Sài Gòn chợt đổ mưa. Không phải là cơn mưa vội vã như trút nước làm người đi đường không kịp trở tay, cũng không phải là cơn mưa dầm dai dẳng như ở miền Trung. Chỉ là những hạt mưa phùn lất phất, bay bay cộng với những cơn gió nhè nhẹ của mùa xuân, không làm ướt đất nhưng đủ làm thấm lạnh hồn người. Tôi đi giữa phố, chạy vô định trên những con đường còn ướt sương đêm, để gió mơn man mái tóc và những hạt mưa lành lạnh phả nhè nhẹ trên gương mặt, nghe lòng chơi vơi…
Sài Gòn đang vào Xuân. Ở nơi này, thường chỉ có thể phân biệt được hai mùa mưa nắng. Ranh giới giữa Xuân, Hạ, Thu, Đông dường như rất mong manh. Cơn mưa phùn sáng nay như là dấu hiệu của thời khắc chuyển mùa. Một mùa xuân mới nữa lại đang về, len nhè nhẹ vào cuộc sống vốn tất bật như không có điểm dừng. Chỉ là một cơn mưa nhỏ nhưng chợt đánh thức trong tôi bao nỗi niềm suy tư, trăn trở - về hôm nay và ngày mai, về cái được và mất, về những người tôi đã được gặp trong cuộc đời mình. Và tôi đã suy nghĩ rất nhiều về XNC, về mái nhà thân yêu của chúng tôi với những anh chị đã, đang và sắp đi xa… Những cái tên xa lạ trên diễn đàn giờ đã trở thành thân quen và đáng mến dù tôi chưa một lần được diện kiến (anh hongtran, anh thanhnv, anh phuthohoa…), những người anh, người chị thân thương mà tôi may mắn được gặp mặt ngoài đời (anh lieuvh, anh Thành, anh Quaidan, anh ASM, anh Hoangmau, chị Lily, chị Ngọc Happy…) và những người em vô cùng đáng mến (Bình Minh, Trang Dung, Whitecat, OanhVo…). Gặp nhau trên diễn đàn và kết nối với nhau bằng tấm lòng, bằng thứ tình cảm rất đáng quý – là Tình Người. Và đó cũng là điều đã giúp tôi gắn bó và không thể rời xa từ khi biết đến XNC.
Dư âm của buổi chia tay vừa rồi vẫn còn đó. Mai đây mỗi người sẽ đi về một ngả. Cuộc sống với những lo toan của cơm áo, gạo tiền sẽ cuốn chúng ta vào vòng xoay của nó, dù rất muốn nhưng cơ hội gặp lại là rất xa vời. Còn lại trong ta có chăng là những ngậm ngùi, luyến tiếc:
“Ta sắp đi xa bạn biết không?
Mai này xướng họa chớ chờ mong
Bao lần tri kỷ “nghìn chung thiếu”
Tao ngộ, duyên mình gởi núi sông”
(Ta sắp đi xa – Quaidan)
Mai này xướng họa chớ chờ mong
Bao lần tri kỷ “nghìn chung thiếu”
Tao ngộ, duyên mình gởi núi sông”
(Ta sắp đi xa – Quaidan)
Cuộc sống tha hương ở xứ người thuở ban đầu sẽ “vui ít, buồn nhiều”. Cái trăn trở trước mắt vẫn là dấu hỏi lớn làm nhức nhối bao người: công việc. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ lời tâm sự của anh hongtran: “Ở tuổi này làm thầy thì chớ, làm thợ thì nên”, và câu nói đùa nhưng đượm buồn của anh Liệuvh rằng anh: “đang chờ tia sáng le lói ở cuối đường hầm”. Hay lời chia sẻ của anh Lightwind: “Cái mất đi là những điều trước mắt, cái mong muốn đạt được thì còn ở rất xa xôi”… Người ở lại buồn đã đành, người ra đi cũng có những tâm tư khó giãi bày. Nghe những lời tâm sự của Trang Dung, thương em thật nhiều nhưng cũng không biết làm gì hơn, chỉ biết an ủi và động viên em thật nhiều mà thôi!
Cuộc sống là vậy, luôn có hai mặt - mặt tối và mặt sáng. Đôi khi chúng ta phải nhìn vào khía cạnh tươi sáng của cuộc đời để có thêm nghị lực, để có đủ niềm tin để bước tiếp. Và sau cùng thì - Tình Bạn, Tình Người nơi viễn xứ sẽ là động lực lớn, là chỗ dựa để chúng ta tìm đến khi cần chia sẻ cho nhau. Diễn đàn của chúng ta đã làm được điều này và đó là điều đáng quý mà chúng ta nên trân trọng và duy trì. Xin chúc cho các anh chị đang định cư ở hải ngoại và những gia đình sắp đi xa sớm có được một sự nghiệp ổn định, bình an và hạnh phúc…
Một mùa xuân mới nữa lại đang về, với tất cả chúng ta và với riêng mỗi gia đình. Ở quê nhà, mai đã đâm chồi và những nụ hoa đã bắt đầu hé nở, không khí của ngày Tết đang hiện diện mỗi ngày một rõ nét hơn với những bó hành khô, củ kiệu chất đầy ở các khu chợ và những khu mua sắm cũng nhộn nhịp tưng bừng hơn bao giờ hết.
Hôm nay, tiết trời bỗng trở nên se lạnh với những hạt mưa nhỏ lấm tấm bám đầy trên mái tóc, bầu trời thì u ám như ngày mới lập đông. Xuân về nhưng lòng người thì lại chẳng xuân chút nào…
“Ta sắp đi xa bạn biết không?
Cánh diều theo gió lớn mênh mông
Trăng tròn, trăng khuyết còn mơ mộng
Thả lá đề thơ có viễn vông?”
(Ta sắp đi xa – Quaidan)
Cánh diều theo gió lớn mênh mông
Trăng tròn, trăng khuyết còn mơ mộng
Thả lá đề thơ có viễn vông?”
(Ta sắp đi xa – Quaidan)
(Sài Gòn, ngày chớm xuân)
Chỉnh sửa cuối: