Ðề: Đôi dòng tản mạn - Màu Của Đêm!
Chiều chiều nhìn về chân mây
Trong tim chợt nhói tràn đầy quê hương
Chim kêu mỏi cánh trên đường
Quê hương hai chữ vẫn thương từng ngày
Xem lại những hình ảnh của gia đình Xuất Nhập Cảnh, những dòng tâm sự chia sẻ, trong tôi chợt sống lại những hình ảnh ngày xưa ấy. Đã hơn 2 năm rời xa quê nhà và hôm nay những kỷ niệm ấy vẫn ấp ủ... Có một loài cây, sau khi đơm hoa kết trái và gieo hạt, thân xác nó phải chết đi và hòa vào đất để làm chất bổ dưỡng cho cây con lớn lên. Thôi phải đành vậy vì điều ấy là quy luật. Cảm ơn bạn Thảo My, anh Quaidan và các anh chị đã có những dòng chia sẻ này.
Lâu lắm rồi hôm nay mới lại thấy anh Lightwind ghé vào nơi đây, nhớ ngày nào ngơ ngơ, ngác ngác bước chân vào XNC người đầu tiên TM được tiếp chuyện, được tư vấn chính là anh Lightwind - những lời chỉ dẫn ân cần, nhiệt tình cùng thái độ cởi mở, đúng mực và chân tình của anh cùng các thành viên khác đã làm cho TM rất ngưỡng mộ và mến phục. Tiếc là chưa có dịp gặp anh ở ngoài đời để nói một lời tri ân, thôi thì nhân đây cho TM được nói lời cám ơn anh nhé! Cám ơn anh vì đã giúp đỡ cho TM và cám ơn anh vì nhờ ấn tượng tốt đẹp lúc ban đầu ấy mà TM có cái nhìn tích cực, thích thú tham gia và rồi ở lại luôn với diễn đàn cho đến nay!
Nhanh thật, mới đó mà đã hai năm rồi! Chúng ta ra đi theo cuộc mưu sinh, làm loài cây bồi bổ cho đất, "cái được" và "cái mất" cùng song hành bên nhau, rốt cuộc những gì còn lại chỉ là kỷ niệm, là những ký ức của một đời người - bởi ký ức muôn đời vẫn thế, không sang, không hèn và không bao giờ rời bỏ chúng ta, ký ức sẽ mãi là ký ức!