Ðề: Gửi lời cho gió
Ai đó,
quẳng tình anh
lên trời
ngược gió,
để nỗi nhớ nhung em
chất đầy vũ trụ...
Và,
trong khoảnh khắc
gã thi sĩ nghèo nàn
huyễn hoặc nhân gian,
bỗng nhận ra
Em,
là thiên sứ...
Ôi!
Đỉnh núi sầu mây bạc
trắng tóc nhớ người yêu,
ta ngơ ngẩn một điều
tình em
là... muôn thuở :8:
Ai đó,
quẳng tình anh
lên trời
ngược gió,
để nỗi nhớ nhung em
chất đầy vũ trụ...
Và,
trong khoảnh khắc
gã thi sĩ nghèo nàn
huyễn hoặc nhân gian,
bỗng nhận ra
Em,
là thiên sứ...
Ôi!
Đỉnh núi sầu mây bạc
trắng tóc nhớ người yêu,
ta ngơ ngẩn một điều
tình em
là... muôn thuở :8:
Chỉnh sửa cuối: