Tự bạch

quaidan

Cựu Ban điều hành
#22
Ðề: Tự bạch

Tôi đây không trẻ chỉ xồn xồn
Ông bà chưa gọi ... nên chưa chôn
Con trẻ hai tay dăm bảy đứa
Chẳn lẻ .... mấy bà đì chẳng khôn
Cơm thì ba bữa .... bò ưa cỡi
Nước nợ (bia)... bạn hiền đành trốn luôn
Nữa đời thơ thẩn ... thân chẳng thở
Nữa đời còn lại ... chắc buồn khô .

Trunghai
hehe, nhìn hậu cảnh nhà đẹp quá trời mà buồn gì cha?!!!

Hêhê, Trunghai mới xồn xồn
Hỏi cớ gì đâu tính chuyện… chôn
Mấy vợ đèo bòng… đà thấy dại?!
Bầy con nheo nhóc… vẫn chưa khôn?!
Cơm no, bò cỡi,… thì nên giữ
Thư pháp, bạn hiền,… gắng nhớ luôn
Thơ thẩn, thẫn thờ… thân sẽ thở
Nữa đời còn lại… chắc gì khô?! :3:
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#23
Ðề: Tự bạch

Nhiều tiền dễ thở ... dở thân thể.(nhiều tiền quá ... hư ha ha )

:10::10::10:
hehe, nghe nói:
"đàn bà khi muốn có nhiều tiền thì sẽ... hỏng,
đàn ông khi đã có nhiều tiền thì sẽ... hư
"
hông biết đúng sai thế nào, nhưng câu của bác hình như... là hơi bị đúng đó :40:
 

langvuon

khoai nướng
#24
Ðề: Tự bạch

Quaidan đúng là khoái cái thơ, mới bàn là xông vào chơi.. thơ liền :) uh, đúng là khó câu thứ 7 :40:
Bây giờ mới có bài họa bài thơ ham bài bạc của Trunghai nè:

Tuổi sắp năm mươi đã quá sồn
Khoái dùng bát nhật đúng ngày chôn
Rủ dăm đứa bạn thời son trẻ
Đốt mấy mùa xưa tuổi cạn khôn
Dư lúa đem cờ ra đấu tới
Hết tiền mang vợ đến cược luôn
Lúc thua than thở … thơ thanh thản
Quá bốn mươi rồi … vẫn xác không
 
Chỉnh sửa cuối:

Trunghai

Thành viên tích cực
#30
Ðề: Tự bạch

Lộn hỏi với ... chỏi mà làm gì la quá vậy bồ . ha ha .

BẾN.SẦU

Bên bến sông này nhớ cố hương
Rót lưng chén rượu ngẫm mà thương
Nhớ Cha chân mõi đi không vững
Thương Mẹ vai gầy tóc điểm sương
Mấy thưỡ ra đi vai nhuộm nắng
Bây giờ trỡ lại bạc phong sương
Bốn mươi danh phận còn trên giấy
Nhấp chén rượu sầu... nợ cố hương

Trunghai
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#31
Ðề: Tự bạch

BẾN.SẦU

Bên bến sông này nhớ cố hương
Rót lưng chén rượu ngẫm mà thương
Nhớ Cha chân mõi đi không vững
Thương Mẹ vai gầy tóc điểm sương
Mấy thưỡ ra đi vai nhuộm nắng
Bây giờ trỡ lại bạc phong sương
Bốn mươi danh phận còn trên giấy
Nhấp chén rượu sầu... nợ cố hương


Trunghai
THUYỀN.NHỚ

Thuyền đi xa mãi bến quê hương
Thư pháp ai treo đó nhớ thương
Nhớ bạn phong trần vai cháy nắng
Thương mình lận đận tóc pha sương
Mượn vần thơ... nhấn chìm giông bảo
Vay chén rượu... vùi lấp gió sương
Danh phận há còn toan góp nhặt?!
Nhạc sầu rỉ rả đời... tha hương!!!

:105::105::105:
 
Chỉnh sửa cuối:

quaidan

Cựu Ban điều hành
#32
Ðề: Tự bạch

Thức giấc

Bỗng dưng thức giấc giữa đêm thâu
Tự vấn một mình chuyện những đâu
Kẽo kẹt bon chen hơn nữa kiếp
Phì phò ngụp lặn quá canh sầu
Thương thân cát bụi còn mang nặng
Tủi phận bọt bèo cứ dấn sâu
Ngẫm sự thế thời... không đổi được
Buồn tình lấy bút quẹt vài câu !

:33::33::33:
 

Trunghai

Thành viên tích cực
#33
Ðề: Tự bạch

Thức giấc

Bỗng dưng thức giấc giữa đêm thâu
Tự vấn một mình chuyện những đâu
Kẽo kẹt bon chen hơn nữa kiếp
Phì phò ngụp lặn quá canh sầu
Thương thân cát bụi còn mang nặng
Tủi phận bọt bèo cứ dấn sâu
Ngẫm sự thế thời... không đổi được
Buồn tình lấy bút quẹt vài câu !

:33::33::33:
Anh giữa đêm thâu chợt thức dậy
Giật mình tự vấn mình ... còn say
Cõi trần mộng mị... chân lần bước
Tiên cảnh phù du ... giấc mộng ngày
Tình nặng đa mang thân cát bụi
Nhẹ đời một kiếp há nợ vay
Thân này đành vậy xin từ bỏ
Giật mình! ... ra thế mình ... còn say

trunghai...quaidan làm gì mà oán thế bạn, chưa đâu hi hi, có người nói qua Mỹ ...không có anh hùng ...chỉ có thằng khùng thằng điên he he , không sợ khổ cực , không sợ không có tiền để sống chỉ sợ .... nhục không sống được thôi ha ha .

Mấy ông không sợ khổ.... hic! chỉ sợ ...khô
Mấy bà không sợ mệt ...hic! chỉ sợ mềm.:10::10::10:
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#34
Ðề: Tự bạch

Mấy ông không sợ khổ.... hic! chỉ sợ ...khô
Mấy bà không sợ mệt ...hic! chỉ sợ mềm.:10::10::10:
"Ông thì sợ... khô
Bà thì sợ... mềm"
... là sao :13: khó hiểu quá :40:
 

Trunghai

Thành viên tích cực
#35
Ðề: Tự bạch

"Ông thì sợ... khô
Bà thì sợ... mềm"
... là sao :13: khó hiểu quá :40:
Giang hồ bao phen mà không biết thì ..... "quải đạn" thiệt .

Gát chân lên trán nghĩ chuyện đời
Giang hồ khắp chốn ... chả dám chơi ... ha ha ....
 

Trunghai

Thành viên tích cực
#38
Ðề: Tự bạch

Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
Quê nhà một góc nhớ mênh mông

Nơi đây xuân đến cùng cầm nguyệt,
Bên ấy bây chừ có gió đông?! :13::13:
Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
Quê nhà một góc nhớ mênh mông”
Nơi đây xuân đến cùng cầm nguyệt,
Bên ấy bây chừ có gió đông?!

Đông thì chưa tới Thu chưa cạn
Lá vàng buồn rụng úa bên sông
Xin ai một chút gió Xuân mỏng
Để kẻ ly hương đỡ lạnh lòng .
 

langvuon

khoai nướng
#39
Ðề: Tự bạch

Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
Quê nhà một góc nhớ mênh mông”
Nơi đây xuân đến cùng cầm nguyệt,
Bên ấy bây chừ có gió đông?!

Đông thì chưa tới Thu chưa cạn
Lá vàng buồn rụng úa bên sông
Xin ai một chút gió Xuân mỏng
Để kẻ ly hương đỡ lạnh lòng .
Một chút xuân nồng của cố hương
Gói tròn trong mỗi giọt thu sương
Vương theo chiếc lá vừa rơi xuống
Lác đác hương quê mỗi góc đường

Gửi kẻ ly hương hạt nắng vàng
Vẫn còn e ấp chớm xuân sang
Mênh mang nỗi nhớ vùi trong nắng
Là cả quê hương đượm sắc vàng