HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Trunghai

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

@Anh Trunghai: sự so sánh không khập khễnh. Chỉ đề cập đến cái thực trạng khó khăn phải đối diện không đề cập dông dài được mất. Khi đi sẽ có được và mất. Chúng ta cũng đã tính trước rồi. Đã biết trước là đang sống cuộc sống tạm gọi là trung lưu sẽ phải chuyển thành lớp người nghèo khó. Nhưng vẫn đi vì mỗi người có hoạch định tương lai của mình và gia đình.
Anh Johnny ???????????? anh có hiểu từ khập khểnh, một bên không còn gì để mất đi mưu sinh, một bên có sự chọn lựa: 1/ tương lai , và sự học hành cho các con, 2/ là có thể sống tàng tàng ở quê hương ...:1:
 

ngô hồng bàng

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

ben ko co gi de mat la may nguoi nhap cu ,muu sinh,ho o mien trung ,bac.ngheo kho qua,ho phai nen so sanh voi nhung nguoi nhap cu my vuot bien se chinh sac hon.ko the so sanh voi nhung nguoi nhap cu dien doan tu duoc.
Anh Johnny ???????????? anh có hiểu từ khập khểnh, một bên không còn gì để mất đi mưu sinh, một bên có sự chọn lựa: 1/ tương lai , và sự học hành cho các con, 2/ là có thể sống tàng tàng ở quê hương ...:1:
 

thuy66

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Không đi để cho con cái một cơ hội được học trên đất Mỹ thì ân hận và có lỗi với tương lai của con. Nên hầu như mọi người đều từ bõ cuộc sống an nhàn để ra đi. Thực ra ai trong chúng ta khi đặt chân tới Mỹ củng đã trãi qua nhiều năm đắn đo chọn lựa. Chúng ta đi vì không tự tin về tương lai của con chúng ta ở Vn. Nếu tồn tại được ỡ MỸ đi là đúng.
 

Liệu

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

ben ko co gi de mat la may nguoi nhap cu ,muu sinh,ho o mien trung ,bac.ngheo kho qua,ho phai nen so sanh voi nhung nguoi nhap cu my vuot bien se chinh sac hon.ko the so sanh voi nhung nguoi nhap cu dien doan tu duoc.
Chào Anh BangHongNgo, xin cám ơn những lời chia sẻ của Anh trong topic này cũng như trong những topic khác.

Tuy nhiên, những câu chữ không có dấu tiếng Việt của Anh, làm cho ACE trên DĐ khó đọc lắm.

Trên DĐ đã có sẵn phần mền gõ tiếng Việt, Anh chịu khó dùng nó nha. Phần dưới của màn hình có hướng dẫn rồi đó. Nếu không thấy, Anh nhấn phím F8, sẽ thấy thôi.

Mong Anh hiểu và thông cảm thực hiện nhá. Chúc vui.
 

dohoaibao

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

@Hongtran:
Xin nghĩ việc = không nơi dung thứ sau này.
Bán nhà = không còn nhà để mà về.
Nhậu = coi như chính thức từ giả bạn bè.

Cái này ACE mình đi Mỹ chặt đường rút lui giống như Hàntín ngày xưa chơi đóng quân toàn lựa doanh trại đặt sát mé sông quân sĩ chỉ có tiến chứ không có đường lui rùi. Mình đang tính chế thuốc tẩy nảo cho bộ nhớ của ACE mới qua quên đi quá khứ chắc bán củng kha khá. Mình có câu hỏi này nhé chúng ta có chắc cuộc đời an nhàn mãi mãi như chúng ta đã có trước khi đi không? hay một ngày nào đó sẽ ân hận tai sao hồi đó mình không đi.......câu này mình dùng để tự an ủi mình đó.
 
Chỉnh sửa cuối:

nguyetts

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Xin chào gia đinh , theo tôi nghĩ con người có số xuất ngoại , đến tuổi đó được đi thì mới đi . VC tôi 4 lần thực hiên đi Mỹ đều thất bại . 1979 đi người Việt gốc Hoa , bị đình . 1980 vươt biển bi gạt . 1991 làm giấy con lai , thất bại . 1995 gia đình đi HO có chồng ko được đi . Đến hôm nay giấc mơ Mỹ đã được toại nguyện .Đi khó , về dễ . Thất bại nhiều vc tôi rút kinh nghiệm , để nhà cữa, đất đai , chứng khoán còn nguyên ơ VN , hợp thì ở Mỹ , không hợp ta về .Nhưng với cuộc sống hiện tại tôi nghĩ sẽ định cư ở Mỹ .Thân chào .
 

thanhnv

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Mới đi làm về vào xem là phải thổi còi lưu ý các bác 1 chút. Trong xã hội thì có đầy đủ thành phần sĩ nông công thương, có ông bác sĩ kỹ sư thì cũng có chị buôn bán hay anh công nhân. Trong thành phần đi định cư nước ngoài cũng thế, có thành phần trí thức thì cũng có người lao động chân tay, có người giàu có thì cũng có người nghèo khổ. Do vậy các bác khi phát biểu cố gắng kềm chế để những người khác khi vào đọc không chạnh lòng nhé. Mời các bác tiếp tục.
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi các bác,

Mỗi người là một cá thể khác nhau, có một cuộc đời khác nhau, một nhân sinh quan khác nhau vì: được sinh ra và lớn lên trong những gia đình ở những vùng miền khác nhau, có nề nếp gia phong khác nhau, được trui rèn, học tập trong những môi trường khác nhau, nếm mùi từng trải khác nhau, có khả năng lĩnh hội và giải quyết sự việc khác nhau,......

Do đó, không thể nói cách nghĩ của người này đúng còn của người kia sai, hoặc không thể nói anh này làm hay anh kia làm dở, càng không thể nhận định anh này là xấu còn anh kia là tốt …..

Không ai biết rõ mình bằng chính mình”, cho nên: Đúng-Sai, Hay-Dở, Tốt-Xấu,… chỉ ứng với từng cá nhân của mỗi con người khi chính họ tự đánh giá họ, còn đối với người ngoài, sự so sánh, phán xét chỉ là phiến diện nếu không muốn nói là phù phiếm.

Làm sao các bác biết rằng hoàn cảnh thực sự của quaidan hiện nay như thế nào? Huống hồ là bàn tới những bậc tiền bối trước đây họ nghĩ gì và họ ra đi vì lý do gì? Vì sự cám dỗ hảo huyền của thế giới tự do? Vì miếng cơm manh áo? Vì sự nông cạn nhất thời về quan điểm chính trị? Hay vì tương lai của một thế hệ?....

Bánh xe lịch sử đã quay thì ai có thể dừng lại được ?!

Có chắc là các bác đã xác định rõ được tình hình hiện tại của chính mình hay chưa? Có biết tại ai, tại vì sao kết cuộc nó lại như vậy không? Và đã làm những gì để cải thiện nó, để xử lý nó đây?

Trong phạm vi của topic này, một trong những cách để giải tỏa những bức xúc cá nhân, chia sẻ những suy tư, bộc bạch những tình cảm buồn vui, trao đổi những thông tin nóng và thực,…. Nhưng, xin thưa, đừng xúc phạm nhau, muốn nhắn nhủ điều gì hãy tế nhị một chút. Lời khuyên xin hãy để dành cho chính bản thân mình.

Quaidan luôn tự nhắc mình: “Chiến thắng bản thân là chiến thắng lớn nhất”. Cho tới giờ phút này quaidan có rất nhiều khó khăn, những dự tính đều gặp trở ngại, nhưng quaidan không bao giờ hối tiếc. Điều hôm nay mình cho là đúng, ngày mai có thể sai. Thấy nên thì hãy làm, hậu bàn những vấn đề khác. Không ai có thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra cho mình, vậy thì điều quan trọng không nằm ở điều sẽ xảy ra cho mình, mà quan trọng hơn, chính là cách ta phải giải quyết nó như thế nào.

Không điều gì không thể làm được đối với người đàn ông nếu có trong tay một tài sản lớn. Và, “Tài sản lớn nhất của người đàn ông là có một sức khỏe tốt và một người vợ hiền”. Quaidan thì chỉ có được phân nữa cái tài sản này: vợ hiền. Không biết các bác giai khác như thế nào?! :101:

Xin mời các bác cứ tự nhiên như… member xuatnhapcanh.com:113:
 

Liệu

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi các bác,

..........................

Không điều gì không thể làm được đối với người đàn ông nếu có trong tay một tài sản lớn. Và, “Tài sản lớn nhất của người đàn ông là có một sức khỏe tốt và một người vợ hiền”. Quaidan thì chỉ có được phân nữa cái tài sản này: vợ hiền. Không biết các bác giai khác như thế nào?! :101:

Xin mời các bác cứ tự nhiên như… member xuatnhapcanh.com:113:
Hehhehheheh, chữ màu xanh, iem xin bôi đậm lên cho nó ... máu ... khà khà ... khà ...

Iem thì chỉ xin mỗi thứ 1/2 (một nửa) thui các Bác ạ. Chứ được trọn vẹn thì thiên đàng đang ở quanh ta ! Ôi hạnh phúc nếu được cả 2 nhỉ :41::41::41: ..... hehhehhe :41::41::41:
 

thehien

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Chào tất cả ACE XNC, thehien qua Mỹ cho đến hôm nay được gần 5 tháng, một thời gian quá ngắn, nhưng cũng xin có vài ý về cuộc sống ở Mỹ theo nhận xét của mình, nên đúng sai như thế nào cũng là để ACE tham khảo và cho ý kiến thêm cho nhé, thứ nhất về cảm nhận khi thehien mới bước chân xuống Mỹ tháng đầu tiên thì tâm trạng thật là buồn và nhớ quê nhà và thật sự chỉ muốn quay về Việt Nam, nhưng thật sự về còn khó hơn là đi, thehien đã trên 50 mươi tuổi rồi nhưng lần đầu tiên bị một cú sốc thảm hại, qua tháng thứ hai thehien phải đưa cả gia đình qua Boston để tìm công việc làm nhưng tâm trạng không hơn tháng thứ nhất, nhưng dù cho có buồn, có sốc như thế nào thì mình cũng là trụ cột gia đình, còn vợ còn con mình, phải cố gắng làm việc để tồn tại và nhất là muốn trở về quê hương thì phải làm để sau này, (thời gian thì không biết bao nhiêu lâu) mới có điều kiện mà về, thehien cứ cắm đầu đi làm có ngày thehien phải làm việc từ 7 giờ sáng đến 12 giờ đêm mới bước chân ra khỏi chỗ làm, nhiều khi đang nghỉ ở nhà mà nghe chuông điện thoại gọi đi làm thì cảm thấy rất sợ, nhưng vẫn phải đi,vì cách làm việc bên MỸ này khác ở bên mình nhiều lắm nên mình chưa quen, cho đến ngày hôm nay thì thehien cũng tạm ổn về công việc, vì tìm được công việc tôt hơn, tiền lương cũng cao hơn một chút, nhưng cũng nhờ vậy mà thehien thấy là mọi việc từ từ sẽ tốt hơn nếu mình cố gắng, còn về sống ở đất Mỹ này nếu chịu khó làm việc thì không thể nào thất bại đâu, và cách làm việc của người Mỹ khi mà mình làm quen rồi thì thấy rất hay và thehien nghĩ đất nước Mỹ họ giàu có là một phần nhờ cách làm việc của họ, nên thehien cũng khuyên ACE nào có bị sốc vì chưa quen cuộc của nước Mỹ thì chịu khó từ từ rồi sẽ ổn cả thôi, cứ cố gắng tìm kiếm công việc để làm, vừa có tiền vừa giảm sốc, nhưng cũng nói lại là nếu hỏi thehien có muốn về lại Việt Nam không thì thehien trả lời là thehien sẽ về khi đủ điều kiện, tiện đây thehien cũng nhắn ACE nào mà ở Việt Nam có bằng lái xe hơi càng lâu năm càng tốt khi đi xuất cảnh nhớ mang theo qua đây sau này rất có lợi khi mua bảo hiểm xe , trên đây là những gì thehien lấy từ kinh nghiệm của thehien đã trải qua, nếu co gì chưa đúng xin ACE góp ý , chúc sức khỏe tất cả ACE.
 

Johnny

Thành viên kinh nghiệm
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

@trunghai: mình đã nói là chỉ đề cập hoàn cảnh hiện tại để nói lên cái khó khăn phải đối diện khi sang Mỹ. Đó chỉ là một trường hợp ví dụ, không đại diện cho tất cả, bạn hiểu sai ý mình viết rồi.

Cái nhìn về con người trên giá trị chận thực thì không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, nông dân hay bác sĩ. Ai cũng như ai cả. Nói về người nhập cư vào thành phố, các bạn nói họ không có gì để mất là sai lầm. Ở quê, họ có cuộc sống an nhàn, đói ăn rau - đau uống thuốc, không phải lo nghĩ nhiều. Nếu hài lòng với cuộc sống hiện có thì họ vẫn vui sống bình thường. Chi phí cho cuộc sống ở quê không bao nhiêu so với thành phố. Họ vào thành phố là để tìm một cuộc sống tốt đẹp hơn. Họ phải đối diện với nhiều lo toan cũng không khác gì anh em đi Mỹ diện đoàn tụ cả. Khi mệt mỏi họ cũng muốn quay về quê để nghỉ ngơi nhưng có mấy ai quay về. Và quan trọng đây chỉ là ví dụ, không thể đại diện cho tất cả.

Chúc các bạn vui.
 
Chỉnh sửa cuối:

dohoaibao

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi các bác,

Mỗi người là một cá thể khác nhau, có một cuộc đời khác nhau, một nhân sinh quan khác nhau vì: được sinh ra và lớn lên trong những gia đình ở những vùng miền khác nhau, có nề nếp gia phong khác nhau, được trui rèn, học tập trong những môi trường khác nhau, nếm mùi từng trải khác nhau, có khả năng lĩnh hội và giải quyết sự việc khác nhau,......

Do đó, không thể nói cách nghĩ của người này đúng còn của người kia sai, hoặc không thể nói anh này làm hay anh kia làm dở, càng không thể nhận định anh này là xấu còn anh kia là tốt …..

Không ai biết rõ mình bằng chính mình”, cho nên: Đúng-Sai, Hay-Dở, Tốt-Xấu,… chỉ ứng với từng cá nhân của mỗi con người khi chính họ tự đánh giá họ, còn đối với người ngoài, sự so sánh, phán xét chỉ là phiến diện nếu không muốn nói là phù phiếm.

Làm sao các bác biết rằng hoàn cảnh thực sự của quaidan hiện nay như thế nào? Huống hồ là bàn tới những bậc tiền bối trước đây họ nghĩ gì và họ ra đi vì lý do gì? Vì sự cám dỗ hảo huyền của thế giới tự do? Vì miếng cơm manh áo? Vì sự nông cạn nhất thời về quan điểm chính trị? Hay vì tương lai của một thế hệ?....

Bánh xe lịch sử đã quay thì ai có thể dừng lại được ?!

Có chắc là các bác đã xác định rõ được tình hình hiện tại của chính mình hay chưa? Có biết tại ai, tại vì sao kết cuộc nó lại như vậy không? Và đã làm những gì để cải thiện nó, để xử lý nó đây?

Trong phạm vi của topic này, một trong những cách để giải tỏa những bức xúc cá nhân, chia sẻ những suy tư, bộc bạch những tình cảm buồn vui, trao đổi những thông tin nóng và thực,…. Nhưng, xin thưa, đừng xúc phạm nhau, muốn nhắn nhủ điều gì hãy tế nhị một chút. Lời khuyên xin hãy để dành cho chính bản thân mình.

Quaidan luôn tự nhắc mình: “Chiến thắng bản thân là chiến thắng lớn nhất”. Cho tới giờ phút này quaidan có rất nhiều khó khăn, những dự tính đều gặp trở ngại, nhưng quaidan không bao giờ hối tiếc. Điều hôm nay mình cho là đúng, ngày mai có thể sai. Thấy nên thì hãy làm, hậu bàn những vấn đề khác. Không ai có thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra cho mình, vậy thì điều quan trọng không nằm ở điều sẽ xảy ra cho mình, mà quan trọng hơn, chính là cách ta phải giải quyết nó như thế nào.

Không điều gì không thể làm được đối với người đàn ông nếu có trong tay một tài sản lớn. Và, “Tài sản lớn nhất của người đàn ông là có một sức khỏe tốt và một người vợ hiền”. Quaidan thì chỉ có được phân nữa cái tài sản này: vợ hiền. Không biết các bác giai khác như thế nào?! :101:

Xin mời các bác cứ tự nhiên như… member xuatnhapcanh.com:113:
Rất hay, tâm đắc với những gì bac quaidan tâm sự. Điều hôm nay đúng có thể ngày mai sai
 
Chỉnh sửa cuối:

thanhnv

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

@trunghai: mình đã nói là chỉ đề cập hoàn cảnh hiện tại để nói lên cái khó khăn phải đối diện khi sang Mỹ. Đó chỉ là một trường hợp ví dụ, không đại diện cho tất cả, bạn hiểu sai ý mình viết rồi.

Cái nhìn về con người trên giá trị chận thực thì không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, nông dân hay bác sĩ. Ai cũng như ai cả. Nói về người nhập cư vào thành phố, các bạn nói họ không có gì để mất là sai lầm. Ở quê, họ có cuộc sống an nhàn, đói ăn rau - đau uống thuốc, không phải lo nghĩ nhiều. Nếu hài lòng với cuộc sống hiện có thì họ vẫn vui sống bình thường. Chi phí cho cuộc sống ở quê không bao nhiêu so với thành phố. Họ vào thành phố là để tìm một cuộc sống tốt đẹp hơn. Họ phải đối diện với nhiều lo toan cũng không khác gì anh em đi Mỹ diện đoàn tụ cả. Khi mệt mỏi họ cũng muốn quay về quê để nghỉ ngơi nhưng có mấy ai quay về. Và quan trọng đây chỉ là ví dụ, không thể đại diện cho tất cả.

Chúc các bạn vui.
Tớ cũng đồng ý với Johnny ở phần chữ đỏ. Quê tớ ở Hà Tây bây giờ là Hà Lội, mấy thằng em họ con ông chú chúng nó không có chí phấn đấu lắm vì lớn lên tậu vợ là được ông bà cha mẹ cắt cho miếng đất trong phần đất hương hỏa để xây nhà. Ruộng hợp tác ba sào, vợ ở nhà cấy ba sào ruộng rồi tăng gia thêm heo với gà qué, còn thằng chồng thì kiếm cái chân nhà nước lương ba cọc ba đồng nhưng được cái cơ bản. Cuộc sống ở quê cái ăn cái mặc đơn giản, ít nhu cầu thế nên cũng xong. Đấy là cuộc sống an nhàn phẳng lặng, thằng chồng đi làm về là nằm gác chân trên sập gỗ hoặc ngồi rung đùi kéo vài bi thuốc lào chờ vợ con dọn cơm lên. Bửa cơm thì làm cút rượu cho nó khí thế, xong thì xem TV một chút là khò. À thi thoảng thì cũng sang nhà hàng xóm nhậu tí ti, tay nào nát rượu thì về đến nhà là phi thẳng ra quán luôn. Cuộc sống không sách báo, internet, giải trí văn hóa,... mình thì thấy không thể chịu nổi cuộc sống tẻ nhạt như vậy, còn họ thì thương hại mình mà bảo sống mà cứ hối hả như vậy thì khổ quá. Làng quê miền Bắc chả mấy nơi còn lũy tre làng nhưng vẫn còn một lũy tre làng vô hình đấy, nó che chắn tầm nhìn và suy nghĩ của người nông dân không quá khỏi lũy tre làng, bảo thủ và ít chịu dấn thân.

Vừa rồi cơn bảo đô thị hóa tràn về quê tớ thế là ruộng vườn bán sạch, không biết họ chuyển hướng cuộc sống như thế nào. Tớ không lạc đề đâu nhé, chỉ muốn giúp các bạn hiểu rõ thêm cuộc sống ở quê khi so sánh chuyện đi ở với chuyện người nhập cư ở SG, thế thôi.

p/s: Chúc mừng bác thehien nhé. Bác nhập cuộc trễ hơn anh em mà đã tương đối ổn định như vậy là tốt lắm rồi. Cứ suy nghĩ đơn giản trong cuộc sống như bác lại hóa ra hay đấy bác ạ.

@johnny: Lâu quá không phone cho johnny. Mọi việc vẫn tốt chứ hả? Chúc mọi sự may mắn nhe.
 

lightwind

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Chào anh Hongtran, anh Thehien, anh Thanhnv và các bạn,

Lá thư mà LW post lên diễn đàn trước đây chỉ để mong các bạn đọc và suy ngẫm về tương lai những đứa con của chúng ta và những đứa con ấy đã suy nghĩ như thế nào, sẽ cố gắng ra sao.

Thật khâm phục anh Thế Hiến đã ổn định cuộc sống nơi xứ người. Anh là người mà LW đã biết khi còn ở VN, là người có nhiều hạn chế về ngoại ngữ, khó khăn về tài chính và hạn hẹp về sự trợ giúp của người thân ở Mỹ. Anh đã suy nghĩ thật đơn giản, anh là tấm gương để LW phải có nhiều điều học hỏi.

Anh Johnny đã có câu rất hay "hãy quên mình là ai", cảm ơn anh đã nói lên điều mà LW hiểu nhưng không biết diễn tả bằng lời như thế nào.

Anh Thanhnv thân mến, anh có lẽ anh còn nhớ những buổi cafe của anh em mình ở CX Bắc Hải-Sài Gòn. Em đã nói rằng hãy đặt những mục tiêu ngắn hạn để thực hiện kế hoạch dài hạn. Đến hôm nay đã gần 10 tháng em đến xứ cờ hoa này, em đã quên mình đã là ai khi còn ở VN, em đã lăn lóc từ việc xay bột cho tiệm bánh, xếp rau ở chợ và rồi apply để đảm nhận một cái position thấp nhất trong cái phòng kỹ thuật của một hãng điện tử. Đến ngày hôm nay em đã được promotion 2 lần, đã xin được BX vào làm được 2 tuần ở khâu lắp ráp. Sự tiến triển này đâu chỉ có yếu tố may mắn mà là sự nỗ lực không ngừng bắt đầu từ con số zero phải không anh.

Anh Hồng Trần ơi, luôn nhớ về người anh có giọng nói ấm áp tình cảm ở ... quán lẩu dê :1:. Cháu Nhã Vân luôn nhắc về anh là một thần tượng kính trọng, em biết chuyện anh dám lái xe cả ngàn miles cũng từ cháu Vân, anh giỏi thật đó, "hữu duyên thiên lý ngộ" anh nhé.

Những năm tháng ở VN là một quãng thời gian thật đẹp, hãy trân trọng cất nó vào ngăn kéo ký ức để bắt tay vào cuộc sống mới. Sự khởi đầu luôn khó khăn, tất nhiên sẽ không bao giờ perfect cả, hãy vui sống và hài lòng với những gì mình đang có. Hãy cố gắng tìm hiểu chìa khóa về tổ chức xã hội ở xứ Mỹ này, chắc chắn rằng nó thể không hoàn hảo nhưng "tô tồ"(tính gộp) nó "be đờ"(tốt hơn) cái cũ nhiều.
Thân chúc các bạn nhiều niềm tin, nghị lực và may mắn.
 
Chỉnh sửa cuối:

Liệu

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Buồn :24::24::24: vì LW nhắc 2L mà quên L còn lại ... khục ... khục ...

Nói vậy thôi, cho gửi lời hỏi thăm sức khỏe của GĐ nhá. L còn lại vẫn còn ăn bám, làm ô - sin, chưa có "diễm phúc"vác cày như 2L kia đâu LW à :20::20::20:

P/s: Mới đi ăn mừng Lễ Phục Sinh với ACE ở Nam CA, được lai rai 4 chai KEN ù ét à, đã quá xá. Qua đây gần 6 tháng, hôm nay mới được lai rai với anh em lần thứ 3 ...hehhehheh.... Quan trọng là gặp mặt được anh em với nhau, chứ bia bọt chỉ lai rai thôi, không off chai "woành choáng" như lúc ở SG :21::21::21:.
 

nhonha

Thành viên mới
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Chào các ACE!

Em thì ko bỏ tý nào trong các phần chia sẻ của các ACE trong topic này nhưng đó là sao thấy toàn là các anh cánh mày râu lên tiếng, mà ít thấy các chị vẫn mang tiếng là liễu yếu nào chia sẻ sự vui buồn vậy.

Em nghĩ, cánh chị em ko lên tiếng là vì sức chịu đựng của các chị dẻo dai hơn cánh đàn ông, chứ ko phải là các chị ko đau lòng hay buồn tủi...Nhưng em cũng mạo muội nói với các anh dù cho cuộc sống có quay mình như chong chóng thì cũng đừng nên nổi quạo với vợ con nhé. Nhất là những AC nào mà vợ mình là dâu mà sống chung với GD chồng, niềm vui của các chị chỉ còn là khi thấy chồng luôn mỉm cười, nhẹ nhàng với vợ mà thôi. Ngược lại, các chị cũng thấy rất đau lòng và rất buồn khi thấy chồng mình phải ở rể trong GD vợ nhưng cũng khó xử lắm đấy.

Thôi, em hẹn dịp tới em góp buồn bây giờ em phải làm bài tập đây hì hì hì, đúng là rõ khổ 50 rồi mà học như mới đi mẫu giáo.
 

lightwind

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Buồn :24::24::24: vì LW nhắc 2L mà quên L còn lại ... khục ... khục ...

Nói vậy thôi, cho gửi lời hỏi thăm sức khỏe của GĐ nhá. L còn lại vẫn còn ăn bám, làm ô - sin, chưa có "diễm phúc"vác cày như 2L kia đâu LW à :20::20::20:
Xin lỗi anh Liệu, có nhớ về anh và nhớ nhiều.
 

linda

Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Chào các ACE!

Em thì ko bỏ tý nào trong các phần chia sẻ của các ACE trong topic này nhưng đó là sao thấy toàn là các anh cánh mày râu lên tiếng, mà ít thấy các chị vẫn mang tiếng là liễu yếu nào chia sẻ sự vui buồn vậy.

Em nghĩ, cánh chị em ko lên tiếng là vì sức chịu đựng của các chị dẻo dai hơn cánh đàn ông, chứ ko phải là các chị ko đau lòng hay buồn tủi...Nhưng em cũng mạo muội nói với các anh dù cho cuộc sống có quay mình như chong chóng thì cũng đừng nên nổi quạo với vợ con nhé. Nhất là những AC nào mà vợ mình là dâu mà sống chung với GD chồng, niềm vui của các chị chỉ còn là khi thấy chồng luôn mỉm cười, nhẹ nhàng với vợ mà thôi. Ngược lại, các chị cũng thấy rất đau lòng và rất buồn khi thấy chồng mình phải ở rể trong GD vợ nhưng cũng khó xử lắm đấy.

Thôi, em hẹn dịp tới em góp buồn bây giờ em phải làm bài tập đây hì hì hì, đúng là rõ khổ 50 rồi mà học như mới đi mẫu giáo.
Ở tuổi 50 mà còn đi học là niềm vui và hạnh phúc đó chị. Linda quan sát ở Mỹ cảm thấy nhiều cái cũng vui, quan cảnh thì trầm lặng, xung quanh khu vực Linda sống vắng vẻ như tờ vậy, ấy mà bên trong con người ta tất bật như con robot được cài đặt sẳn, cứ chạy như đã được lập trình... Còn ở Saigon, nhìn ra đường ai cũng vội vã, chạy xe chen lấn nhau từng chút vậy mà con người ta cứ thảnh thơi ăn chơi phè phè, cơm ngày 3 bửa, tắm rửa ngày 2-3 lần ( tại trời nóng và bụi bặm quá mà), heheh, tối tới ở Mỹ vắng tanh, ai vào nhà nấy tranh thủ yên giấc mộng để mai còn dậy sớm đi làm, còn Saigon, không biết mai có đi làm hay không mà tối đến là bà con đổ ra đường, người dạo phố, kẻ đua xe, người hóng mát rồi một số anh chị ngồi cụng ly trong quán nhậu, nhậu cho đã rồi tính sau...Nói chung sống đâu cũng là sống, làm đâu cũng phải làm, làm gì và sống như thế nào...cuộc sống ở đâu cũng có 2 mặt của nó, lạc quan hay bi quan cũng đều do cảm nhận và tùy thuộc vào hoàn cảnh của mỗi gia đình, nói ra tâm trạng thật không có nghiã là than thở, vì vậy đôi khi nói ra được những suy nghĩ của mình cũng tốt, bất cứ hoàn cảnh nào của ai cũng cho người đọc thêm một kiến thức sống...biết trước né trước cũng hay, không biết thì đụng phải cũng phiền nhưng khổ một cái là người Việt Nam luôn lo sợ một điều " Nói thật dễ mất lòng" đôi khi phải giả tạo hoặc hư cấu một chút như phim vậy người ta mới tin, nói ra cái tốt ai nghe cũng mát lòng, nói ra cái khó khăn ai từng trải qua rồi sẽ cảm thông, ai còn trong mộng mị chưa tỉnh giấc thì bực mình vì không tin điều đó là có thật...

Vì vậy, mình tính không bằng trời tính, cứ sống vui vẻ, tích cực làm việc, trời kêu ai nấy dạ. Xong, kỳ này Linda về Việt Nam học vẽ, sau này về hưu, Linda làm hoạ sĩ, còn người yêu của Linda làm Khương Tử Nha, hehehe, chu du đây đó trên chiếc xe chở đầy lương khô, cứ tới bờ hồ nào đó ghé vô, dựng giá vẽ lên, rồi ông câu cá, bà vẻ tranh, biết đâu tự nhiên về cái tuổi gần đất xa trời cái bị nổi tiếng, tranh bán được năm ba chục 1 bức, lấy tiền đó đi chu du tiếp, không lệ thuộc con cái, không sống như gánh nặng cho con, còn nữa nếu còn nhà cửa ở VN, cho thuê 1 tháng năm ba triệu, 2 ông bà về quê sống, cứ sáng uống cà fê, ăn sáng tà tà, trưa về trồng năm ba bụi rau, chăm sóc chó, mèo, buồn buồn nhớ con cháu chạy qua Mỹ thăm vài hôm rồi về...

Nói gì thì nói, ai sống cũng có kế hoạch cho riêng mình, nhưng may mắn thì được như ý, không may nó trật đường rầy thì cũng phải tiếp tục sống chứ biết sao, vì vậy cứ sống vui từng ngày, sức khoẻ là trên hết, hãy giữ gìn sức khoẻ, có khoẻ mới làm việc được, làm việc có tiền, có tiền trả bill, còn bao nhiêu cất chừng nào có ngày nghỉ lấy ra đi du lịch, nếu trả bill hết rồi không còn dư thì cứ làm tiếp...
 

thuykb

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Wow, tuyệt vời lightwind và Johnny, lâu lắm rồi mới thấy hai chú vào post bài, rất vui.

Với hongtran, những chiến hữu (bàn nhậu) ra đi năm 2010 như thanhnv, lieuvh, yman, lightwind, johnny, phiden, trunghai ... đều có chung một ước mơ là tìm thấy nơi ấy một chút ánh sáng cuối đời (nhớ lúc nhậu mình có thảo luận rồi, nhớ hông?), chứ không mong gì có tương lai sáng sủa cả.

Biết vậy nhưng sao trong ta, sự chấp nhận lý tưởng ra đi sao mà khó khăn thế, bao nghịch cảnh nhiều khi muốn bỏ cuộc giữa chừng, nghĩ lại gia đình, những đứa con thân yêu, bạn bè quê nhà, bạn bè hải ngoại, đành nuốt cục buồn vào lòng để mà gượng đi vậy.

Người may mắn có việc làm ổn định chỉ sau vài tháng định cư, người tất tả ngược xuôi mà vẫn tìm chưa ra việc có hồn, người thì ngồi thở than, người thì .. thôi kệ mẹ nó, biết ra sao ngày sao.

Tựu trung cũng tại mình, trước khi đi, trên các bàn nhậu tiễn đưa của nhiều bạn bè xa gần, 80% khuyên mình nên ở lại, 10% khuyên ra đi, 10% không ý kiến (chỉ nhìn mình mà thương cảm). Nhưng vẫn một câu nói xanh rờn: visa đi Mỹ (định cư) mỗi người chỉ có một lần trong đời, nếu không chộp lấy thì sẽ không bao giờ có lần thứ hai.

Bởi vậy mới miệt mài với DS-3032, DS-230, I-864 cùng các giếy tờ linh tinh, để chứng tỏ ta đây cũng là một tay sành điệu về di trú.

Và sau đó là những chuỗi ngày chờ đợi (có một số bạn còn bi hạn bà chằng 22-5), rồi vỡ oà với thư mời PV. Cầm visa trên tay như cảm nhận nước Mỹ đang rất gần với mình.

Xin nghĩ việc = không nơi dung thứ sau này.
Bán nhà = không còn nhà để mà về.
Nhậu = coi như chính thức từ giả bạn bè.

Xong rồi sao nữa?

Ai có ngon thì kể tiếp nhe, hongtran tạm hết ý vì nghĩ mình còn vài ngày nữa là tròn 1 năm trên đất Mỹ.

Với các bạn trên d/đ mình còn nói đuợc cảm nhận, chứ gặp VK thứ thiệt 20-30 năm trên đất Mỹ, nếu mở miệng than là coi như tiêu, huhu...

À hôm nay bên Mỹ là thứ sáu - good Friday nha, xã sì-trét đi bà con ơi.
Chào @hongtran,
Gia đình em F3, P/d- 08- 2001 bị VB lùi nên chưa PV đây, cũng U 4... mí rồi. Đọc bài của anh và các AC em cảm nhận và ngẫm rằng: ở đâu cũng vậy "mỗi nhà mỗi cảnh" ai có rảnh thì vào đây, vào để chia sẻ cho vơi những điều đến với mình được như ý hoặc chưa như ý. Cũng như khi đi PV thì mong đựơc giấy hồng, còn anh hãy thử nhìn trần gian như tờ giấy hồng mà anh từng nhận được, vì anh là @hongtran(xin lỗi anh trước nhé!)
Chúc anh và gia đình nhiều sức khỏe và may mắn.
 

thuy66

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Đi mỹ rồi quay về Vn sinh sống vì không chịu nỗi cuộc sống ở mỹ chắc chỉ có gia đình mình. Về Vn tiếc cho chuyện học hành và tương lai con cái sau này lắm.