HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Asm

Giám đốc nhà máy pháo
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

kỳ này Linda về Việt Nam học vẽ, sau này về hưu, Linda làm hoạ sĩ,
hic chị mà đi học thì họa sĩ nó lăn ra nó lạy l001l001l001l001l001 chị kg cản em, em đưa cái ảnh em chup chị vẽ cảnh biển trăng thuyền và rặng dừa trên con motorola V3 hồi 2004
dạng:



lên thì thì thì thì Mì Quảng nhé:24::24::24::24:
 

funnyngo139

Thư ký nhà máy pháo! Ác Ôn...
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

hic chị mà đi học thì họa sĩ nó lăn ra nó lạy l001l001l001l001l001 chị kg cản em, em đưa cái ảnh em chup chị vẽ cảnh biển trăng thuyền và rặng dừa trên con motorola V3 hồi 2004
dạng:



lên thì thì thì thì Mì Quảng nhé:24::24::24::24:
Cho Thư ký ké 1 tô nha sếp, lâu òi hỏng en Mì Quỡn hị hị. Tự dưng nói Mì Quỡn nàm tâm hồn ăn uống của iem nó trổi dậy hà :24::24::24:. Chít chị Linda òi ka` ka` ka`
 

Johnny

Thành viên kinh nghiệm
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

@thanhnv: J. vẫn bình thường anh ạ. Ở VN, sáng 7h ra khỏi nhà tới 7h tối, nhiều khi 12h đêm chưa về nhưng không thấy mệt. Sang đây cũng 7am to 11pm nhưng sụt hơn 5kg, tóc bạc bắt đầu không nhổ hết được rồi.

@lightwind: The Way mà anh làm chính là con đường đi đến thành công đó. Rất khâm phục anh.

@thuy66: bạn có thể suy nghĩ cách chỉ hai vợ chồng bạn về VN thôi, các cháu ở lại để đi học. Ở Mỹ học phổ thông không tốn nhiều chi phí. Sau khi tốt nghiệp High School, các cháu tìm kiếm học bổng hay các trợ giúp của chính phủ nếu học giỏi và nhà nghèo. Các cháu cũng có thể vừa làm vừa học. Nếu bạn gởi gắm được người thân take care các cháu thì xem như là bạn cho các cháu đi du học vậy. Đã môt lần tính toán chưa toàn vẹn để đi sang đây, nay về cả nhà như vậy có thể sau này bạn hối tiếc và nhất là tiếc cho tương lai của con bạn lắm.

Hiện tại thì J. phải cố hết sức nhưng ước mơ là khi retire sẽ tìm về một nơi bình lặng để hưởng thụ cái an nhàn, thỉnh thoảng tìm bạn bè uống rượu nói dóc chơi. Như chị Linda thích vẽ tranh, câu cá. Cuộc sống lúc nào cũng tươi đẹp.
 
Chỉnh sửa cuối:

luckyseafood

Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

...

Hiện tại thì J. phải cố hết sức nhưng ước mơ là khi retire sẽ tìm về một nơi bình lặng để hưởng thụ cái an nhàn, thỉnh thoảng tìm bạn bè uống rượu nói dóc chơi. Như chị Linda thích vẽ tranh, câu cá. Cuộc sống lúc nào cũng tươi đẹp.
@ Jonhny: Khi nào làm đủ 40 quarter và trên 67 tuổi thì mới đuợc hưởng lương hưu nhé, mà... J. thì để đến thời điểm đó phải mất 25 năm, he he, lúc đó hongtran đâu có đợi J. được để đấu tennis chứ.

... sẽ tìm về một nơi bình lặng để hưởng thụ cái an nhàn, thỉnh thoảng tìm bạn bè uống rượu nói dóc chơi, còn cái dụ tennis thì sao, phải có đối thủ chứ, khà khà.
 
T

thephong

Guest
Ðề: chia sẽ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Sau 8 tháng ở longbeach, áp lực của cuộc sống mĩ, mình không chịu nổi, không có việc làm mình cùng gia đình về lại vietnam từ bỏ dream america.
chúc mừng bạn có quyết định sáng suốt,nơi đâu có cuộc sống như ý mình chính nơi đó mới là thiên đàng,còn ở dream america chỉ dành cho Mỹ trắng mà thôi,chứ Mỹ đen cũng còn lâu mới có,duy nhat only Obama là goodluck mà thui,hi vọng bạn thảnh công trên đất Mẹ
 

Liệu

Cựu Ban điều hành
Ðề: chia sẽ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Chào Thephong, GĐ bạn có case numbers để đi định cư không vậy?

Nếu có, chắc chắn bạn vào DĐ này, để tìm hiểu các tiến trình và thực hiện các thủ tục, giấy tờ để đi, đúng không?

Còn không, bạn vào DĐ để ????

Trường hợp bạn đang ở US rồi, thì mục đích của bạn vào DĐ để:

chúc mừng bạn có quyết định sáng suốt,nơi đâu có cuộc sống như ý mình chính nơi đó mới là thiên đàng,còn ở dream america chỉ dành cho Mỹ trắng mà thôi,chứ Mỹ đen cũng còn lâu mới có,duy nhat only Obama là goodluck mà thui,hi vọng bạn thảnh công trên đất Mẹ
Nếu thế thì bạn vào sai DĐ rồi đó, bạn nên vào 1 DĐ khác có mục đích như trên nhá.

Chào bạn và chúc bạn kiếm được 1 DĐ như ý của mình nhá.

P/s: Nếu bạn vẫn post bài như thế, e rằng DĐ sẽ nghỉ chơi với bạn.
 

Johnny

Thành viên kinh nghiệm
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi anh hongtran

J. mới đánh tennis về, mỗi tuần chỉ chơi 1 lần nên mất cảm giác banh. Với lại chơi không có hội nên không hào hứng, tuy nhiên nó giúp xả stress anh ạ. Cũng mong có ngày gặp lại anh trên đất Mỹ này, thế nào cũng làm vài sec cho sung.
 

Trunghai

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Ở tuổi 50 mà còn đi học là niềm vui và hạnh phúc đó chị. Linda quan sát ở Mỹ cảm thấy nhiều cái cũng vui, quan cảnh thì trầm lặng, xung quanh khu vực Linda sống vắng vẻ như tờ vậy, ấy mà bên trong con người ta tất bật như con robot được cài đặt sẳn, cứ chạy như đã được lập trình... Còn ở Saigon, nhìn ra đường ai cũng vội vã, chạy xe chen lấn nhau từng chút vậy mà con người ta cứ thảnh thơi ăn chơi phè phè, cơm ngày 3 bửa, tắm rửa ngày 2-3 lần ( tại trời nóng và bụi bặm quá mà), heheh, tối tới ở Mỹ vắng tanh, ai vào nhà nấy tranh thủ yên giấc mộng để mai còn dậy sớm đi làm, còn Saigon, không biết mai có đi làm hay không mà tối đến là bà con đổ ra đường, người dạo phố, kẻ đua xe, người hóng mát rồi một số anh chị ngồi cụng ly trong quán nhậu, nhậu cho đã rồi tính sau...Nói chung sống đâu cũng là sống, làm đâu cũng phải làm, làm gì và sống như thế nào...cuộc sống ở đâu cũng có 2 mặt của nó, lạc quan hay bi quan cũng đều do cảm nhận và tùy thuộc vào hoàn cảnh của mỗi gia đình, nói ra tâm trạng thật không có nghiã là than thở, vì vậy đôi khi nói ra được những suy nghĩ của mình cũng tốt, bất cứ hoàn cảnh nào của ai cũng cho người đọc thêm một kiến thức sống...biết trước né trước cũng hay, không biết thì đụng phải cũng phiền nhưng khổ một cái là người Việt Nam luôn lo sợ một điều " Nói thật dễ mất lòng" đôi khi phải giả tạo hoặc hư cấu một chút như phim vậy người ta mới tin, nói ra cái tốt ai nghe cũng mát lòng, nói ra cái khó khăn ai từng trải qua rồi sẽ cảm thông, ai còn trong mộng mị chưa tỉnh giấc thì bực mình vì không tin điều đó là có thật...

Vì vậy, mình tính không bằng trời tính, cứ sống vui vẻ, tích cực làm việc, trời kêu ai nấy dạ. Xong, kỳ này Linda về Việt Nam học vẽ, sau này về hưu, Linda làm hoạ sĩ, còn người yêu của Linda làm Khương Tử Nha, hehehe, chu du đây đó trên chiếc xe chở đầy lương khô, cứ tới bờ hồ nào đó ghé vô, dựng giá vẽ lên, rồi ông câu cá, bà vẻ tranh, biết đâu tự nhiên về cái tuổi gần đất xa trời cái bị nổi tiếng, tranh bán được năm ba chục 1 bức, lấy tiền đó đi chu du tiếp, không lệ thuộc con cái, không sống như gánh nặng cho con, còn nữa nếu còn nhà cửa ở VN, cho thuê 1 tháng năm ba triệu, 2 ông bà về quê sống, cứ sáng uống cà fê, ăn sáng tà tà, trưa về trồng năm ba bụi rau, chăm sóc chó, mèo, buồn buồn nhớ con cháu chạy qua Mỹ thăm vài hôm rồi về...

Nói gì thì nói, ai sống cũng có kế hoạch cho riêng mình, nhưng may mắn thì được như ý, không may nó trật đường rầy thì cũng phải tiếp tục sống chứ biết sao, vì vậy cứ sống vui từng ngày, sức khoẻ là trên hết, hãy giữ gìn sức khoẻ, có khoẻ mới làm việc được, làm việc có tiền, có tiền trả bill, còn bao nhiêu cất chừng nào có ngày nghỉ lấy ra đi du lịch, nếu trả bill hết rồi không còn dư thì cứ làm tiếp...
Đời vốn là mộng
Thực hư cũng là mộng
Say mộng hay tỉnh mộng
Đều là mộng mà thôi


Bài viết hay đó linda, người ta đi tìm gì ? giữa cái được và cái mất .... cái nào nhiều hơn? Ai trả lới dùm trunghai,... :21:
 

Trunghai

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi anh hongtran

J. mới đánh tennis về, mỗi tuần chỉ chơi 1 lần nên mất cảm giác banh. Với lại chơi không có hội nên không hào hứng, tuy nhiên nó giúp xả stress anh ạ. Cũng mong có ngày gặp lại anh trên đất Mỹ này, thế nào cũng làm vài sec cho sung.
He he ... thấy anh lạc quan quá mà cũng stress hử, qua Portlan nhậu với trunghai hết stress ngay thôi .
 

Mi@Fa

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Đời vốn là mộng
Thực hư cũng là mộng
Say mộng hay tỉnh mộng
Đều là mộng mà thôi


Bài viết hay đó linda, người ta đi tìm gì ? giữa cái được và cái mất .... cái nào nhiều hơn? Ai trả lới dùm trunghai,... :21:
Tại sao bạn phải so sánh giữa được và mất?
Ở VN,bạn ra đường,bị kẹt xe..."MẤT"thì giờ!!!Sau 1 ngày làm việc,bạn "ĐƯỢC" ngồi thảnh thơi uống café hoặc nhậu nhẹt với bạn bè.Thật ra ở đâu cũng vậy,được mất là do trong tư tưởng của mình.Đường mình đi mình cứ đi,gặp đường bằng phẳng thì khoẻ,gặp đường ổ gà thì tránh.
Mỗi người đều có những ưu tư riêng...và mỗi người đều có cách giải quyết riêng.
 

Trunghai

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Tại sao bạn phải so sánh giữa được và mất?
Ở VN,bạn ra đường,bị kẹt xe..."MẤT"thì giờ!!!Sau 1 ngày làm việc,bạn "ĐƯỢC" ngồi thảnh thơi uống café hoặc nhậu nhẹt với bạn bè.Thật ra ở đâu cũng vậy,được mất là do trong tư tưởng của mình.Đường mình đi mình cứ đi,gặp đường bằng phẳng thì khoẻ,gặp đường ổ gà thì tránh.
Mỗi người đều có những ưu tư riêng...và mỗi người đều có cách giải quyết riêng.
Suy nghỉ ... "to" hơn một tí đi bạn... he he ... bên này kẹt xe cũng không nhiều năm mười Km chuyện nhỏ:1:

Nếu không so sánh ... giữa cái được và cái mất thì ... yên phận cho rồi "bon chen" đi Mẽo làm gì ?:21:
 

Johnny

Thành viên kinh nghiệm
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

@trunghai: ở Mỹ bày độ nhậu online thì ok chứ hẹn sang Porland thì chưa dám hứa vì hỏng biết bao giờ đi được. Hi hi
 

thuykb

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Lại chỉ trích, dạy đời nhau nữa rồi, mong rằng các AC hiểu nhau và hiểu mục đích của d/đ này.
Ở VN vừa rồi có bộ phim mang tên" xin thề anh nói thật", sau khi trình chiếu vài tập được báo tuổi trẻ sửa lại:"xin thề anh nói nhảm" chuyện thật 100% đó.hi...hi..hi:21::102:
 
Chỉnh sửa cuối:
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Có ai sắp qua bên đó cho tui làm quen với vì tui cũng sắp bị qua đó theo ý của con gái ,thuộc hàng U60 nên qua đó Kg biết làm gì có money để sau này về quê hương cho mấy cháu ở lại đây nè
 

Mi@Fa

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Có ai sắp qua bên đó cho tui làm quen với vì tui cũng sắp bị qua đó theo ý của con gái ,thuộc hàng U60 nên qua đó Kg biết làm gì có money để sau này về quê hương cho mấy cháu ở lại đây nè
Chào Bác,theo ý kiến em thì bác cứ qua,nếu không tìm được việc thì sau 5 năm bác thi quốc tịch,khi có quốc tịch bác có thể xin trợ cấp,lúc đó thảnh thơi đi chơi rong,vả lại qua bên này môi trường sống tốt nên tuổi thọ kéo dài hơn.
Để em kể chuyện Ba em cho bác nghe:Năm gia đình em qua đây thì Ba em đã 70 tuổi,thời gian đầu ông cũng xin làm cho 1 tiệm may của Mỹ,đứng cắt chỉ thôi,lương 5,5$/giờ,hai năm sau họ cho ông nghỉ,ở nhà với con cháu,đúng 5 năm ông thi quốc tịch,sau đó xin được trợ cấp và bảo hiểm sức khoẻ,mỗi tháng hơn 600$+food stamp(200$)
và đi khám sức khoẻ định kỳ+chữa bịnh hoàn toàn miễn phí,bây giờ ông đã 89 tuổi,mỗi sáng vẫn lái xe đi ăn phở(dù trong mùa tuyết),vài năm đi VN chơi 1 lần và vẫn khoẻ như thường.
Môi trường sống rất quan trọng cho sức khoẻ người lớn tuổi,ở Mỹ không khí sạch sẽ,không bị stress,không nghe con cái gấu ó nhau vì cơm,áo,gạo, tiền...Điều kiện ắt có và đủ đó Bác.
Chúc Bác vui và khoẻ.
 

ngô hồng bàng

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

o my u60 van co the di lam duoc,ko giong viet nam dau,bac yen tam,qua do nho con gai help tim viec o hang,chu ko di lam o nha bac cung ko chiu noi cai buon dau.cogang lam 10nam.70tuoi lanh luong huu ve vn ma song.
Có ai sắp qua bên đó cho tui làm quen với vì tui cũng sắp bị qua đó theo ý của con gái ,thuộc hàng U60 nên qua đó Kg biết làm gì có money để sau này về quê hương cho mấy cháu ở lại đây nè
 

thuy66

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

60 tuoi qua mi đi hoc lái xe là cả một vấn đề, đi làm tới 67 tuổi là nghỉ già đâu được lãnh lương hưu vì chưa đủ. lãnh tiền già về vn môt tháng thì bị cắt liền thì phải. Nếu anh có nhà cửa ồn định sống tạm tạm thì nên o vn sống an nhàn không bon chen, nếu sức khoẻ ốm yếu đau bịnh thì nên sang mỹ để sống được hưỡng phúc lợi xã hội về sức khoẻ rãnh thì giúp caon gái chăm sóc cháu.
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi các bác, iem mới "đâu nhị" dìa, xin sẻ chia "nỗi buồn vui nơi đất mẹ quê ta"... người Việt mình sao cứ thích hơn thua :100: ừh, mà mình cũng dậy :(

Các bạn nhậu nhà iem thuộc hàng U60, iem thì U50, nhưng đặc cách cho ngồi chung. Chuyện trên trời dưới đất, thượng vàng hạ cám, từ Mỹ sang Việt Nam, từ Barack Obama đến Nguyễn Tấn Dũng, từ đô la đến xăng dầu,... đến chuyện luật ly dị vợ và từ con cái. Ban đầu sôi nổi, vui, nhưng sau đó thiệt là... buồn :20: không biết do khác quan điểm hay do say xỉn, câu chuyện trở nên căng thẳng, hông ai chịu ai, rõ khổ, nhưng... trong đó iem là "đương sự chính", về, ngồi nghĩ, giận mình quá :102:

Buồn lắm, ai đời, gặp bạn cũ để vui, chung lưng đấu cật hơn hai mươi năm, không ngờ lại có sự hiểu lầm, thêm điều ngộ nhận :2:

Iem xỉn rùi, chia sẻ vài dòng cùng các bác, có gì xí xóa cho nhau, tha hương, thương nhau không hết, cắn nhau làm chi. Thôi iem đi ngủ đây, các bác có gì thì mai hãy xỉ vả iem cũng được.

Byeeee :1:
 

tamchi

Cộng tác viên
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

"Con sang đó nói chú làm giấy tờ bảo lãnh gia đình cô sang Mỹ nhé"

Đó là lời dặn dò của người cô tôi trước khi anh tôi định cư Mỹ vào đầu năm nay. Tôi chỉ khẽ lắc đầu và nói:

"Hơi muộn rồi anh ạ. Quyết định của cô chỉ muộn có ... 27 năm thôi"

Cô tôi năm nay đã gần 70. Vì sao cô lại quyết định như vậy khi ở tuổi gần đất xa trời này? Chỉ vì tương lai cho gia đình 2 đứa con cô. Nhưng cô không hiểu rõ về luật di trú Mỹ nên mới có suy nghĩ như vậy. Cô muốn làm tất cả để các con, cháu cô có thể được một cuộc sống khác hơn. Giá như ...

Chú tôi bảo lãnh cho mấy anh em từ thập niên 80. Lúc đó chỉ có nhà tôi nghèo nhất nên tất cả những thành viên trong gia đình ai cũng hăm hở chờ đến ngày được xuất cảnh. Thời gian cho đợi mỏi mòn 11 năm cuối cùng trôi qua, Bố Mẹ và tôi được sang Mỹ năm 95. Ở cái tuổi trên dưới 60, đã không ít hơn một lần Bố Mẹ tôi muốn trở về Việt Nam sống với các con, cháu nhưng cuối cùng Bố Mẹ tôi đã vượt qua những khó khăn ban đầu trong cuộc sống mới.

Sáu năm sau ngày đặt chân đến Mỹ, Bố tôi cũng đã trở thành công dân Mỹ và bảo lãnh cho tám gia đình các con còn lại ở Việt Nam.

Nhìn thấy gia đình các con mình đang dần ổn định và hòa nhập vào cuộc sống mới, Bố Mẹ tôi mừng và hạnh phúc lắm. Nếu ngày xưa Bố Mẹ tôi chùng bước trước những khó khăn khi mới đặt chân đến Mỹ, chắc bây giờ Bố Mẹ tôi cũng có những suy nghĩ hối tiếc giống như người cô của tôi.

Hãy nắm bắt cơ hội vì đôi khi nó chỉ đến với mình một lần.
 

salem

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Con cũng băn khoăn lắm không biết nên đi hay ở,nhà con làm giấy theo diện F4,hồi đó cả nhà con cứ nghĩ làm vậy thôi chứ đâu nghĩ giấy tờ sẽ về,giờ chờ phỏng vấn mà đau đầu,không biết qua đó như thế nào,ba mẹ con cũng lớn tuổi không biết ra sao,nghĩ đến ma nản lòng...ở đay nhà con cũng không khá gì...hix...giờ lùi không đc tiên ko xong may bác ah