HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

thuy66

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Không phải ai cung như gia đình cô đâu. con nói với ba me xem người nhà bên Mỹ chuẩn bị công việc và điều kiện sinh sống như thế nào khi gia đình con qua bên đó. Nếu con là con trai lớn có sức khoẻ thì nên đi cho tương lai của chính con rồi lo phụ giúp cho ba mẹ nuôi các em con ăn học bên đó cho thành tài.
 

salem

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

dạ,con cảm ơn,người nhà con bên đó kêu qua rồi tính,chủ yếu cho tụi con học hành,con là con gái lớn,không sợ cực khổ j,chỉ sợ không có việc thôi,còn ba mẹ con cũng lớn tuổi nữa hổng biết sao...con hy vọng sẽ ổn,con chỉ biết hy vọng vậy thôi....
 

Liệu

Cựu Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

o my u60 van co the di lam duoc,ko giong viet nam dau,bac yen tam,qua do nho con gai help tim viec o hang,chu ko di lam o nha bac cung ko chiu noi cai buon dau.cogang lam 10nam.70tuoi lanh luong huu ve vn ma song.
Chào Anh banghongngo;

Xin vui lòng vào đường link sau, để download bộ gõ tiếng Việt về computer của anh: http://xuatnhapcanh.com/forum/showthread.php?p=54003#post54003

Rất mong Anh khi viết bài, dùng bộ gõ tiếng Việt nhá. Cám ơn Anh.
 

thanhnv

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi tamchi.

Lâu quá mới thấy tái xuất giang hồ há :1:

Hai từ đi Mỹ dù sao vẫn còn hấp dẫn rất rất nhiều người không chỉ ở VN mà còn nhiều nơi trên thế giới, bất chấp kinh tế Mỹ chao đảo từ vài ba năm nay. Đa số thành viên tham gia diễn đàn là những người sắp đi Mỹ theo diện này diện nọ và trong thời đại internet, ít nhiều họ cũng biết được phần nào nước Mỹ trong vài năm vừa qua như thế nào. Tôi thấy chỉ vì một số khó khăn bước đầu trên xứ Mỹ mà cứ làm nghiêm trọng lên để làm gì! Và tôi chắc ace qua rồi có than thở nhiều hơn đi nữa thì cũng không cản được những người sắp sang đâu. Dân Trung Quốc còn bày trò đi du lịch đẻ con bên Mỹ nữa là :21: Mà đẻ ở Mỹ cái khoản viện phí thì thôi rồi lượm ơi :20::20::20: Toàn bọn nhà giàu Trung Quốc sang bên này đẻ mới kinh chứ.

Trên là ý kiến của tôi, nước Mỹ xấu đẹp như thế nào xin mời các bạn tiếp tục. Tôi chỉ xin nhắc lại lời khuyên cũ xì cho các bạn chuẩn bị đi Mỹ: Hãy cố gắng học tiếng Anh càng nhiều càng tốt, đặc biệt là luyện phát âm và nghe giọng Mỹ.
 

tamchi

Cộng tác viên
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Hi anh Thanh,

Thỉnh thoảng em vẫn vào XNC đọc bài. Hôm nay có thời gian 1 chút nên góp 1 vài dòng cho vui. Anh ra sao rồi? Công việc đã ổn định chưa? Khi nào có dịp thì sang Houston chơi 1 chuyến nhé.

Hoàn toàn đồng ý với anh về chuyện học tiếng Anh. Đó là chìa khóa để bước vào cuộc sống mới ở Mỹ.
 

waueoai

Thành viên mới
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Tôi đọc hết trơn hết trọi, thấy cái nick TrungHai viết cũng hay. Hình như anh chàng này đang ở Mỹ, nhưng lại thích ở VN. Cái này gọi là xác US - hồn VN.

Chủ đề này là gì, sao cứ so sánh, đôi co, thậm chí trêu ngươi nhau nhỉ. Nếu thích, cứ việc xác VN - hồn VN luôn cho gọn.

Nhìn vào các mục VISA, tôi lại thấy xác VN - hồn US đấy TrungHai à. Và rất nhiều người muốn xác US - hồn US mà cũng chả được.

Góp vui 1 tý gọi là chia sẻ, chứ không so sánh, đôi co cuộc sống VN với US và ngược lại.

Chúc vui vẻ và chia sẻ theo đúng chủ đề nhá bà con xa gần.
 

thuy66

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Ban đừng noi thế với anh Trung hai, vi minh nghỉ anh từng đi dạy học, cái nghề này nó thấm tình quê hương vào trong máu cùa anh rồi. người khác nhớ vn 1 anh nhớ tới 2, thực ra phần lớn anh chị e bây giờ ai đi cũng vì con cái mà thôi. Nhưng có anh chị nào qua tới mỹ xem con cái chúng ta tâm lí chúng như thế nào không? chúng cũng buồn vì nhớ kĩ niệm bạn bè ..niềm vui tuổi thơ.
 

donghoa

Thành viên mới
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Trunghai

Anh hongtran khoẻ không? anh cũng giống em, có ai hỏi em thấy gì trước mắt : "chỉ thấy mưa, lạnh và một bầu trời luôn có mây âm u" trả lời vậy cho "chét" trời Portlan luôn là vậy , thôi ráng vậy nhe anh trai, em công việc ổn định, nhà cửa cũng vậy... hic! nhưng còn thiếu một thứ mà đất Mỹ này không có, chắc anh cũng biết điều đó ... không đâu bằng quê hương, nới đó tình người ấm áp, trên đất Mỹ này tình cảm ấy tìm quá khó, tìm ngay chính những người thân của minh cũng đã khó lắm rồi, .... chúc anh luôn khoẻ và nhiều may mắn nhé .

Duongminh

Rất đồng cãm với tâm trạng với anh Trunghai , chulambi vì tôi và anh cùng chulambi cùng ở Portland , vừa rồi tai buổi offline ngày 29/4.11 có được gặp lại Hoangmau và Quaidan , anh em có ngồi cùng chia sẻ tâm trạng và có nhắc đến anh và chulambi , trong hình tôi ngồi kế bên Quaidan.

Trên đất mỹ này , tìm tình cãm , tình người ấm áp qua những người thân nhất của mình đã là một thứ xa xĩ rồi chứ đừng mong sự trợ giúp nào khác từ họ , đôi lúc những người không phải người thân lại là những người hỗ trợ chúng ta rất nhiều , khi ra đi tôi tin rằng ai cũng đã chuẩn bị sẵn cho mình một kế hoạch cho gia đình mình , dù ít dù nhiều , nhưng thực tế khi đặt chân đến mỹ với tình hình kinh tế , tỉ lệ thất nghiệp cao , và quan trọng nhất là lạm phát của đồng đôla làm cho giá cả tăng chóng mặt , ảnh hưỡng trực tiếp đến cuộc sống định cư của chúng ta , đây củng là nguyên nhân :( khó tìm tình cãm và tình thân ) nhưng không phải đây là nguyên nhân chính , mà nguyên nhân chính là họ sợ trách nhiệm cho dù đó là anh chị em ruột , cha mẹ ruột v.v...tôi đã thấy , đã nghe , đã chứng kiến rất nhiều trường hợp tương tự , chứ không riếng gì anh và tôi có cãm nhận như vậy.

Nhưng những vấn đề trên có thể đúng , nhưng cũng có thể sai , vì có nhiều gia đình người bão lảnh có nhiều tình cãm rất tốt với con, cháu mà mình đã đưa qua , lo lắng từng chút , bằng những tình cãm chân thành và thương yêu , nhưng có lẽ sự may mắn không dành cho anh và tôi

Nhưng nói như anh Hoangmau tôi cũng rất đồng cãm , tất cả chúng ta cũng khoãng u 50 cả rồi , với sự nhận thức của cuộc sống và va chạm ngoài trường đời , ít nhiều chúng ta đều biết , hoặc kế hoạch cuộc sống cho gia đình chúng ta đều là những trụ cột, những khó khăn khi định cư đều đã nghĩ đến , nhưng vì con cái , vì tương lai để cho con chúng ta được hưỡng :

Nền giáo dục tiến bộ (có thể mua được và mua tốt hơn nếu có đủ tiền cho con du học )

Quốc tịch mỹ , để sau này con chúng ta có thể làm việc khắp nơi trên thế giới và ngay cả quê hương của cha mẹ nó mà không cãm thấy thua thiệt ai, và tự hào vì sự hy sinh cao cả của cha mẹ chúng trong những ngày đầu tiên trên đất mỹ (không thể mua được , hoặc mua rất khó khăn đối với nhiều người là không tưởng )

Vài hàng đến với Trunghai để chia sẻ và động viên cùng nhau , chắc chắn tháng 8 , khi qua mỹ tôi , chúng ta sẻ đến nha chulambi uống cà phê và nói chuyện nhiều hơn.

Thân chúc sức khoả tất cả các anh em trên diễn đàn



__________________
 

Trunghai

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Ban đừng noi thế với anh Trung hai, vi minh nghỉ anh từng đi dạy học, cái nghề này nó thấm tình quê hương vào trong máu cùa anh rồi. người khác nhớ vn 1 anh nhớ tới 2, thực ra phần lớn anh chị e bây giờ ai đi cũng vì con cái mà thôi. Nhưng có anh chị nào qua tới mỹ xem con cái chúng ta tâm lí chúng như thế nào không? chúng cũng buồn vì nhớ kĩ niệm bạn bè ..niềm vui tuổi thơ.
Trunghai

Anh hongtran khoẻ không? anh cũng giống em, có ai hỏi em thấy gì trước mắt : "chỉ thấy mưa, lạnh và một bầu trời luôn có mây âm u" trả lời vậy cho "chét" trời Portlan luôn là vậy , thôi ráng vậy nhe anh trai, em công việc ổn định, nhà cửa cũng vậy... hic! nhưng còn thiếu một thứ mà đất Mỹ này không có, chắc anh cũng biết điều đó ... không đâu bằng quê hương, nới đó tình người ấm áp, trên đất Mỹ này tình cảm ấy tìm quá khó, tìm ngay chính những người thân của minh cũng đã khó lắm rồi, .... chúc anh luôn khoẻ và nhiều may mắn nhé .

Duongminh

Rất đồng cãm với tâm trạng với anh Trunghai , chulambi vì tôi và anh cùng chulambi cùng ở Portland , vừa rồi tai buổi offline ngày 29/4.11 có được gặp lại Hoangmau và Quaidan , anh em có ngồi cùng chia sẻ tâm trạng và có nhắc đến anh và chulambi , trong hình tôi ngồi kế bên Quaidan.

Trên đất mỹ này , tìm tình cãm , tình người ấm áp qua những người thân nhất của mình đã là một thứ xa xĩ rồi chứ đừng mong sự trợ giúp nào khác từ họ , đôi lúc những người không phải người thân lại là những người hỗ trợ chúng ta rất nhiều , khi ra đi tôi tin rằng ai cũng đã chuẩn bị sẵn cho mình một kế hoạch cho gia đình mình , dù ít dù nhiều , nhưng thực tế khi đặt chân đến mỹ với tình hình kinh tế , tỉ lệ thất nghiệp cao , và quan trọng nhất là lạm phát của đồng đôla làm cho giá cả tăng chóng mặt , ảnh hưỡng trực tiếp đến cuộc sống định cư của chúng ta , đây củng là nguyên nhân khó tìm tình cãm và tình thân ) nhưng không phải đây là nguyên nhân chính , mà nguyên nhân chính là họ sợ trách nhiệm cho dù đó là anh chị em ruột , cha mẹ ruột v.v...tôi đã thấy , đã nghe , đã chứng kiến rất nhiều trường hợp tương tự , chứ không riếng gì anh và tôi có cãm nhận như vậy.

Nhưng những vấn đề trên có thể đúng , nhưng cũng có thể sai , vì có nhiều gia đình người bão lảnh có nhiều tình cãm rất tốt với con, cháu mà mình đã đưa qua , lo lắng từng chút , bằng những tình cãm chân thành và thương yêu , nhưng có lẽ sự may mắn không dành cho anh và tôi

Nhưng nói như anh Hoangmau tôi cũng rất đồng cãm , tất cả chúng ta cũng khoãng u 50 cả rồi , với sự nhận thức của cuộc sống và va chạm ngoài trường đời , ít nhiều chúng ta đều biết , hoặc kế hoạch cuộc sống cho gia đình chúng ta đều là những trụ cột, những khó khăn khi định cư đều đã nghĩ đến , nhưng vì con cái , vì tương lai để cho con chúng ta được hưỡng :

Nền giáo dục tiến bộ (có thể mua được và mua tốt hơn nếu có đủ tiền cho con du học )

Quốc tịch mỹ , để sau này con chúng ta có thể làm việc khắp nơi trên thế giới và ngay cả quê hương của cha mẹ nó mà không cãm thấy thua thiệt ai, và tự hào vì sự hy sinh cao cả của cha mẹ chúng trong những ngày đầu tiên trên đất mỹ (không thể mua được , hoặc mua rất khó khăn đối với nhiều người là không tưởng )

Vài hàng đến với Trunghai để chia sẻ và động viên cùng nhau , chắc chắn tháng 8 , khi qua mỹ tôi , chúng ta sẻ đến nha chulambi uống cà phê và nói chuyện nhiều hơn.

Thân chúc sức khoả tất cả các anh em trên diễn đàn

Cảm ơn thuy66 và anh duongminh nhiều! 7 tháng 3 ngày rời xa quê nhà, 7 tháng 3 ngày nhiều trăn trở, những tháng đầu tiên nhiều đêm thức trắng, nhìn hai đứa con ngủ say lòng dặn lòng luôn cố gắng, nhưng nhìn phía xa hơn và nhìn lại gần hơn đó là: Con mình lớn lên trên đất Mỹ liệu chúng có yêu thương mình, như mình luôn đâu đấu hướng về quê hương nơi có cha mẹ già đã hy sinh rất nhiều cho mình hay không? chắc có lẽ mình lo xa quá phải không? mình sợ con mình lớn , sợ cái SN 18 tuổi của nó và mình càng buồn hơn khi thấy và nghe chính những người già bên này nói chuyện, họ thật sự cô đơn và buồn (xin lỗi là không phải tất cả, cũng như anh duongminh nói), Cuộc sống bên này hình như "không cho phép" có nhiều thứ tình cảm ấy, tiền đó là cái chìa khoá cho cuộc sống bên này, Cha mẹ ở với con cũng phải đóng tiền nhà, phụ tiền ăn... v.. v, sòng phẳng một cách tàn nhẫn, nhưng rồi hình như họ quen rồi và coi như bình thường, khi còn khoẻ thì ở nhà coi nhà cho con ... khi bệnh tật thì vào nhà dưỡng lão cho đến khi ra đi.

Cái mất là đó! phần hồn của chúng ta mất rồi và càng buồn hơn phần hồn và máu VN của con mình chắc chắn cũng mất đi nhiều.

Cái được? trunghai nhìn thấy nhiều lắm chứ, một đường phố sạch, lá cây không tí bụi, nuớc uống không phải nấu chín, giao thông cực kỳ tốt, nền giáo dục hiện đại đào tạo con người không chê vào đâu được (chỉ khác là hai nền giáo dục phương Đông và Tây phương khác nhau cách để "thành Nhân") ....không thiếu thứ gì nếu "ANH CÓ TIỀN", nhưng phần hồn thì có tiền cũng chẳng bao giờ mua được.:1:

Chiều nay cũng buồn buồn ... 1 chai rượu và một mình :21: ngại mời bạn vì ... đền nhà mình nhậu thì không ai đưa về ha ha, bị dính cái tội lái xe uống rượu coi như lúa đời ....

Vài dòng tí tí tâm sự....

Mưa Sài gòn tôi yêu từng con phố
Nắng sài thành tôi nhớ từng hàng cây
Trời Portland gió lộng nhiều từng mây
Mưa vô tình thêm buồn người viễn xứ

trhai
 
Chỉnh sửa cuối:

dohoaibao

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Đến Mỹ nhớ bài thơ xưa
Gợi nhớ
Hôm nay nhận được bức thư xa
Nét chữ người thương chẳng nhận ra
Bởi ngày xưa ấy tôi quen đọc
“Cần thơ…ngày ….tháng” mỗi thư xa
Cái tên thành phố giờ chẳng viết
Thời gian trôi mãi, hẵn quên đi
Về đâu cô gái - người dân Việt
Chẳng biết xa quê có nghĩ gì ?
Có nhớ ngày xưa tay nắm tay
Trên đường Nguyễn Trãi (1) lá sao bay
Nhớ dòng sông Hậu chiều sương toả
Có những hàng cây thả bóng dài
Em thường nói nhỏ : “ Thành phố đẹp
nếu có đi xa chắc buồn ghê
nhớ năm ra Huế đi chơi phép
có mấy ngày thôi cũng nhớ quê! ”
Dạo ấy chúng mình chung ước mơ
Sẽ xây thành phố đẹp hơn giờ
Em làm kiến trúc xây bằng gạch
Anh làm thi sĩ viết bằng thơ.
Ai ngờ cô gái Cần thơ ấy
Bây giờ đang kiếp sống tha hương
Bây giờ em hỡi, tìm sao thấy
Giữa trời Newyork bóng quê hương ?
Đâu rồi cô gái sợ xa quê
Nay cảnh phồn hoa nghẽn lối về
Mixxispi giờ quen ngắm
Nước phèn sông Hậu chắc em chê !
Đâu rồi mơ ước ngày đi học
Tiếng trong lòng hay tiếng trên môi
Nay làm kiến trúc xây cao ốc
Xây những phồn hoa ở xứ người !
Anh vẫn còn đây với ước mơ
Xây thành phố nhỏ đẹp hơn xưa
Tình quê nâng bút người thi sĩ
Vì đất Cần thơ – Anh làm thơ
Vắng em thành phố giờ vẫn thế
Nắng vẫn vàng hoe, nước vẫn trôi
Sao lòng quê xót như lòng mẹ
Có một người con lạc mất rồi !
Hôm nay tôi viết bức hồi âm
“Thành phố Cần thơ, ngày …tháng…năm ..”
Cái tên thành phố tôi nắn nót
Có gợi trong em nỗi nhớ thầm

Cần thơ 1982
Một người bạn

1. Đường Nguyễn Trãi Cần thơ hai bên đường là hàng cây sao cổ thụ
 

luckyseafood

Ban điều hành
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Được lắm trunghai, tâm sự của bạn đượm buồn man mác, thi thoảng mình nhìn thấy những điều đó trong mình.

Thôi thì động viên với nhau: biết rồi, cố gắng vượt qua vậy, ngày sau tìm mấy người bạn trong XNC (người cùng thời) mà rủ về VN, mình nhậu với nhau trong những bầu tâm sự đầy ứ nhe.

Lúc đầu mình thấy trunghai có vẻ hơi bức xúc chuyện riêng, nhưng giờ thì bạn nhẹ nhàng rồi, phải không? Ráng lên, mới có 7 tháng 3 ngày à, qua 1 năm thì sẽ thấy khác ngay. Lightwind, thanhnv, yman, ... cũng gần 1 năm rồi đó, hihi thấy họ đâu có đi bán than đâu.

Bỏ thuốc lá được chưa, đừng nghĩ rằng phải có nàng tiên nâu này mình mới vơi buồn, tổn hại cho sức khoẻ lắm đó, ráng giữ gìn để ngày sau găp lại chiến hữu mà có sức chiến đấu chứ.
 

ngô hồng bàng

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

bạn không xem hết bài của anh trung hải hay sao mà trách anh HẢI vậy?bạn có qua my chưa?nếu chua qua đến mỹ thì không hiểu nước mỹ là gì,lịch visa nhiều người chờ đợi la người vn mình hay theo phong trào,thấy ngươi ta đi,ai cũng muốn đi.cho bằng chị bằng em.trong đó có tôi.xin thưa mỹ chỉ là thên đương cho những ace,trẻ em,hay thanh niên ai có chí đi học thôi.còn nếu không đi học,ngoài những người ra đi vì con.nhửng ai quá khó khăn ở vn thôi.chứ đk kinh tế khá giả thì tôi khuyên đừng nghĩ tới ha.mỹ không phải thiên đường,mà chỉ là cơ hội thôi.như tôi bây giờ tiến thoái lưỡng nan ne.không biết thì đứng góp ý nha.mong các ace hãy góp ý chân thànhmi2nh thấy trong diễn đàn các bạn có thiên hướng ca ngợi mỹ thôi,hãy nhìn nhận 1cách chân thật đễ ace hiêu và chọn lựa tốt nhất.mình thây có nhiềutôi cũng đang o mỹ nè.người trong cuộc mới hiểu.trung hải có nóii không vì vợ con la trung hải đã về vn rồi.ban chưa đi cứ nói mỹ đi khó về dễ.bạn đã lầm.mỹ đi khói về còn khó hơn.đâu phải 1 mình bạn quyet đinh.ban còn vợ con nữa ma.:113:trung hải.mong sẽ gặp anh o những lân ofline xnc khi anh về vn
Tôi đọc hết trơn hết trọi, thấy cái nick TrungHai viết cũng hay. Hình như anh chàng này đang ở Mỹ, nhưng lại thích ở VN. Cái này gọi là xác US - hồn VN.

Chủ đề này là gì, sao cứ so sánh, đôi co, thậm chí trêu ngươi nhau nhỉ. Nếu thích, cứ việc xác VN - hồn VN luôn cho gọn.

Nhìn vào các mục VISA, tôi lại thấy xác VN - hồn US đấy TrungHai à. Và rất nhiều người muốn xác US - hồn US mà cũng chả được.

Góp vui 1 tý gọi là chia sẻ, chứ không so sánh, đôi co cuộc sống VN với US và ngược lại.

Chúc vui vẻ và chia sẻ theo đúng chủ đề nhá bà con xa gần.
 
Last edited by a moderator:

ngô hồng bàng

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

bạn nói cái đó là số rất ít.tình cảm anh em bên mỹ khác xa vn.như mình đã nói đi mỹ sẽ rất tốt cho những ai đk kte khó khăn ở vn. nếu đk kte của bạn đã tốt rồi,qua mỹ phụ giúp anh em làm gì?anh em tốt cách mấy có bằng bạn làm chủ bản thân bạn?chưa nói đến còn chị dâu,anh em rể nửa?
Không hiểu GHB nói gì những câu tôi bôi đậm nét, như:
.không biết thì đứng góp ý nha. Biết mới được góp ý sao, mỗi người mỗi cảnh, nếu khác với hoàn cảnh bác hiện nay thì có nghĩa là không biết không góp ý được, có phải ý bác như vậy không?
nhìn nhận 1cách chân thật đễ ace hiêu và chọn lựa tốt nhất. Theo bạn thì nhìn nhận chân thật là như thế nào? nếu những người sang đây, có việc làm ngay với số lương cao cuộc sống thoải mái mà viết vào đây là không chân thật hay sao? những ACE nào có gia đình thân bảo lãnh sang mà có cơ sở làm ăn, đưa người thân vào cùng làm với mức lương khá cao, cuộc sống phồn vinh mà viết vào là không thật theo ý bạn phải không?
Nơi đây là để ACE tâm sự, viết có đúng có sai và viết vào theo hoàn cảnh của mỗi người, có rất nhiều gia đình sang đây, anh em thương nhau, giúp nhau chung sống, cuộc sống sum hợp vui vẽ tiếng cười vang dội trong gia đình nên ít vào đây viết lên những lời tâm sự, nếu bác gặp nhưng gia đình ấy chắc bác sẽ có ý nghĩ khác hơn.
 

dohoaibao

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

banghongngo có ý tốt, nhưng như laoquau nói kh6ng ai giống ai,có gia đình qua MỸ rất là OK. Vì vậy bạn nên để tự nhiên cho mọi người tự nhận ra chân lý hay nói như bác quaidan nói không ai hiểu mình bằng chính mình.
 

ngô hồng bàng

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

mình ko có ý làm nản lòng ace.nhưng đó là những cảm nhận mình đang có trên đất my.diễn đàn là đễ ace nói lên tâm trạng buồn vui nơi đất khách.có người vui,co người buồn,họ nói ra.nhưng có người vì sỉ diện ko dám nói lên sự thât.diễn đàn cần lắm những người dám nói sự thật.để ace đi sau hiểu và chấp nhân.nếu đã ra đi.để sau này ko còn những tâm sự,những ai sẽ sai lâm nửa.vì đã đọc hiểu được những cái được và mất rồi.
banghongngo có ý tốt, nhưng như laoquau nói kh6ng ai giống ai,có gia đình qua MỸ rất là OK. Vì vậy bạn nên để tự nhiên cho mọi người tự nhận ra chân lý hay nói như bác quaidan nói không ai hiểu mình bằng chính mình.
 

Trunghai

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Tâm sự của mỗi người thôi, không ai trách nhau và cũng không ai làm nản lòng ai cả, chỉ có điều những sự thật mà ít ai khi từ Mỹ về thăm lại quê hương dám nói ra, một vì là sỉ diện ( như anh banghongngo nói) hai là không dám nói ra những điều mà mình làm, Laoquau ! anh nói cũng đúng, không biết anh đang ở đâu? Mỹ hay Việt Nam? một gia đình qua Mỹ mà muốn tồn tại và Phồn vinh như anh nói thì ít nhất người đó phải "tạm trú" trên bốn năm,(chứ đem một mớ tiền từ VN qua vài trăm ngàn thì bên này không là gì ? vì chẳng làm được gì, muốn làm cũng không dám) "lý lịch" làm việc tốt có kinh nghiệm, tiếng anh khá may ra đồng lương mới cao được, chứ còn như tụi mình mới qua lương chỉ 8 cho đến 9 đống là OK lắm rồi, làm trên 6 tháng mới được tăng lương 25C((1/4 Dollars hy vọng thôi), dân VN qua đây phụ thuộc vào hảng xưởng là đa số, nó mà "đi" thì mình cũng "đi" ha ha .. khó nuốt lắm anh ui!

Chúng ta ra đi ai cũng có nỗi niềm, một tâm tư riêng, và cũng tiếc cái thời "chiều chiều ra sân lấy tí mồ hôi tối nhậu lai rai", chiều chiều "ai kiu tui đó....":1::1: - còn bên này trunghai có gọi điện thoại cho bạn bè chỉ hỏi câu này thôi "sao tìm được việc làm chưa bồ..." đau lắm chứ, muốn giúp cho bạn mà bản thân mình còn chênh vênh thì làm sao?:2:

Tâm sự là chính! không phải tranh cải mà chỉ phân tích cho nhau nghe thôi, chúc các anh chị em luôn khỏe .

Mình kể một câu chuyện vui nhé:

Có một ông VK về thăm làng , ở quê hàng quán cũng còn nét dân dã, mấy cụ bán khoai bán sắn trong xóm, kiếm tiền nhai trầu, Anh VK nọ mới qua bên hàng xóm có quán bán khoai Lang với đường tán (thường hay bẻ làm tư để đám nhỏ dễ mua) Ông cũng hỏi thăm vui vẻ và mua 2.000 đ khoai lang .

- Anh có ăn đường không? bà cụ hỏi.
- Cảm ơn bác tôi không dùng.

Ông VK ngồi bóc vỏ khoai ăn, ăn gần xong ông ta thấy mình bóc vỏ khoai ... hình như hơi phạm cho nên phần khoai dính vào vỏ nhiều, ông đưa tay xuống lấy lên vào cho vào miệng, lúc đó tình cờ bà cụ thấy anh VK cho gì vào miệng nên hỏi:

- Anh ăn gì vậy?
- Ờ ... ờ.. tôi ăn cục đường, anh VK đáp.
- Vậy hả ? 1.000 đ một cục đó anh.
- Dạ! ông Vk đành trả cho miếng vỏ khoai ... 1.000 đ, đúng là ông ta nhai cái cục sỉ của mình.:1::1::1:
 

Trunghai

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

....Vài trăm ngàn đem sang Mỹ làm được nhiều việc lắm đó bác TrungHai à: Thật tình mà nói người bảo lãnh, nếu không kể tài sãn, chỉ nói tiền mặt trong ngân hàng chắc chưa có tới 100 ngàn nói chi vài trăm so với người mới sang.
Vài trăm ngàn mà mua 1 chung cư (down 50% giá trị) có chừng khoảng 6 units trở lên, gia đình ở 1 units còn lại 5 units cho thuê, tiền thu được từ cho thuê nhà, dùng trả ngân hàng mortgage, bảo hiễm, sửa chữa, dư ra tiêu xài để cuối năm trả thuế, lúc ấy việc làm không cần thiết đến đồng lương, chỉ yêu cầu có bảo hiểm sức khoẽ cover cho family là an tâm, con cứ đi học đi, sau này ra trường con tính đời con, bố an phận căn nhà 6 units này rùi. Nói sơ vui chơi thôi, chứ cũng nhiều tình tiết khi tham gia vào thuê mướn nhà (nhà Foreclosed bán hiện nay rất nhiều, rẽ nữa).
Chọn vùng sang lại 1 tiệm Food To Go nho nhỏ gần các cơ sở hãng xưỡng Mỹ, bán vài món thực phẫm tương tự như Chinese food
tiền thuê mặt bằng hay vật dụng chắc cũng chưa tới 100 ngàn, thuê vài học sinh biết thông thạo Anh văn thay nhau làm part time bán hàng thời gian đầu khi mình chưa rành, chắc trả lương cũng chẳng bao nhiêu, lời chút ít nuôi con ăn học, sau này con thành tài tính sau.
Không cần thiết phải mua cho được căn nhà mới có cuộc sống ổn định, thuê nhà chỉ trả tiền mỗi tháng không phải lo lắng nhiều, nếu nhà có hư hao, nhiều người thích ở nhà thuê hơn là nhà mua, đỡ lo bảo trì. cần dọn đi đâu là dọn đi ngay, gần nơi con học, gần nơi mình làm ăn, không tồn thời gian lái xe trên 50 miles đi về......
Thanks!:1: ... tính ác thật đó như trong "kinh" vậy :1:... laoquau! he he .. mình tính có một hà ... sự thật thì tới 10 lận, "lở bước sang ngang" là có nước "bà nội cũng đội chuối chiên"... cầm tấm bảng đứng đầu cầu luôn đó.:21::21::21:
 

thanhnv

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Mình kể một câu chuyện vui nhé:

Có một ông VK về thăm làng , ở quê hàng quán cũng còn nét dân dã, mấy cụ bán khoai bán sắn trong xóm, kiếm tiền nhai trầu, Anh VK nọ mới qua bên hàng xóm có quán bán khoai Lang với đường tán (thường hay bẻ làm tư để đám nhỏ dễ mua) Ông cũng hỏi thăm vui vẻ và mua 2.000 đ khoai lang .

- Anh có ăn đường không? bà cụ hỏi.
- Cảm ơn bác tôi không dùng.

Ông VK ngồi bóc vỏ khoai ăn, ăn gần xong ông ta thấy mình bóc vỏ khoai ... hình như hơi phạm cho nên phần khoai dính vào vỏ nhiều, ông đưa tay xuống lấy lên vào cho vào miệng, lúc đó tình cờ bà cụ thấy anh VK cho gì vào miệng nên hỏi:

- Anh ăn gì vậy?
- Ờ ... ờ.. tôi ăn cục đường, anh VK đáp.
- Vậy hả ? 1.000 đ một cục đó anh.
- Dạ! ông Vk đành trả cho miếng vỏ khoai ... 1.000 đ, đúng là ông ta nhai cái cục sỉ của mình.:1::1::1:
Câu chuyện này chắc là chế lại từ câu chuyện cậu học trò ăn khoai chấm mật. Cậu học trò hà tiện một xu tiền mật để dành ăn xong uống bát nước chè một xu, rút cuộc vì cái sĩ của người ăn học mà đành mất không một xu tiền uống nước dù anh ta không hề ăn khoai chấm mật. Truyện này tôi đọc trong sách câu chuyện dân gian Việt Nam từ hơn 30 năm về trước.

Thôi trunghai à, tớ cũng khuyên cậu đã sang đây rồi thì cố gắng để lại quá khứ sau lưng mà vui sống chứ.
 

ngô hồng bàng

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

ban nói hay quá.kinh doanh ở mỹ đơn giản vay hả?nếu kinh doanh ko đạt thì sao?nhà mua là có người mướn hết?ko khéo cuối năm ko có tiền trả tiền thuế nua la khác...nhà o mỹ thuế cao lắm chứ ko phải vn đâu
Thanks!:1: ... tính ác thật đó như trong "kinh" vậy :1:... laoquau! he he .. mình tính có một hà ... sự thật thì tới 10 lận, "lở bước sang ngang" là có nước "bà nội cũng đội chuối chiên"... cầm tấm bảng đứng đầu cầu luôn đó.:21::21::21:
 

dohoaibao

Thành viên tích cực
Ðề: HOT: Chia sẻ tâm trạng (vui buồn) nơi đất lạ quê người!

Tình hình nay chắc mình gởi con ở lại học mình về sàigon gặp quaidan va hoangmau quá. 2 bac nay hay quá