Ðề: Tuyết rơi
Đọc các bài thơ này của Bác , thêm thơ của các Bác khác nghĩ đến ngày được qua Mỹ sao mà thấy ỚN quá hà .
Mà Bác Quái bị lừa chuyện gì vậy , cả bạn thuykb nửa có thể nói hơi hơi để mọi người học hỏi chút chút , sau này lở được qua Mỹ biết đường mà né được bi nhiêu đở bấy nhiêu .:1:
Hehe, lừa mà "nói hơi hơi" thì làm sao lừa được bác Trieutong?! Còn học thì "học nữa, học mãi", học cả đời cũng hỏng hết, chứ chỉ "học hỏi chút chút" thì biết chi mà "né" mà "đỡ". Lớ quớ trúng chiêu "dương đông kích tây" của đối thủ thì né bên này sẽ bị trúng đòn bên kia thôi :10:
Lừa thì có nhiều kiểu, nhiều cách và nhiều cấp độ cao thấp khác nhau. Nhưng chung qui chỉ có hai mục đích đáng sợ: lừa tình và lừa tiền. Còn các ý đồ khác không đáng ngại lắm: lừa cho vui, lừa cho bỏ ghét,...
Còn lừa thì ở đâu cũng vậy, ở Mỹ hay ở Việt Nam có gì khác nhau đâu :13:
Heyhey, ai mà nhè bác Trieutong dám trổ tài lừa (tình hay tiền) cũng phải gọi là đại cao thủ. Bác mà không cho họ lừa thì liệu họ có lừa được bác không? :24:
Ở đời không có cái NGU nào giống cái NGU nào. Bình thường thôi, "Ai nên khôn, không khốn một lần", dậy mà đi hỡi bạn bè ơi :6:
Hai tiếng
THỊ PHI đâu dễ dàng phán xét, phân tỏ.
Thị: là
Đúng, là
Có.
Phi: là
Sai, là
Không.
Đúng hay Sai, Có hay Không đều do quan niệm của con người mà ra.
Đối với người này thì Đúng nhưng với người khác thì Sai. Hôm nay cho là Đúng, ngày mai cho là Sai.
Đối với người này thì Có nhưng với người khác thì Không. Hôm nay cho là Có, ngày mai lại nói Không.
Vậy thì "có bị lừa hay không có bị lừa" cũng do cách nhìn của riêng ai đó và trong thời điểm đó mà thôi.
Nói ra liệu sẽ có người cho là "nói bậy còn nói bự" nữa à bác Trieutong.
Tuy nhiên, quaidan qua Mỹ sống cũng được mấy tháng, đi cũng được vài bang, nên nghe, thấy và biết cũng được chút chút. Sẵn đây có câu chuyện, cách đây 03 ngày có va chạm với người hàng xóm nhà sát bên, bác nào thích nghe xin lên tiếng, quái sẽ hầu kể cho vui trong lúc trà dư tửu hậu, ngồi không buồn bực, ngồi tám .... :1: