Tuyết rơi

langvuon

khoai nướng
#21
Ðề: Tuyết rơi

Hehe, hy vọng bác Ndtrg61 mần được chuyện này, vi vu một chuyến chơi đi bác :6:

Mền thì đây có dư, nhưng cái gì đem được thì đem, cái gì không đem được thì đừng có ráng, nguy hiểm lắm :10:

Chúc bác ăn tết ngon và nhanh chân qua đây.
Mền ai nấy xài Quaidan ơi !!!
Bác Ndtrg61 có sắm sẵn mền ớ San Jose, quen h ơi rồi nên muốn mang theo phòng khi trái gió trở mình đó thôi :p
Hy vọng là có ngày anh em XNC tụ họp tại nhà QD&LL như ở VN vậy :1:
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#22
Ðề: Tuyết rơi

Mền ai nấy xài Quaidan ơi !!!
Bác Ndtrg61 có sắm sẵn mền ớ San Jose, quen h ơi rồi nên muốn mang theo phòng khi trái gió trở mình đó thôi :p
Hy vọng là có ngày anh em XNC tụ họp tại nhà QD&LL như ở VN vậy :1:
Hi bác Langvuon,

Uh, quaidan quên, bác Ndtrg61 đã "sắm sẵn mền ở San Jose", vậy hãy để bác ấy tự nhiên, muốn thì cứ đem theo hử :13:

Nếu có một "ngày anh em XNC tụ họp tại nhà QD&LL" thì quá tuyệt vời, mong lắm ru :6:

Nghe nói ở CA hơi khó sống, ở WA này có lẽ dễ thở hơn. Nếu bác Langvuon thấy hứng chí thì lên chơi với quaidan vài ngày xem thử thế nào. Trời đất bao la, chẳng lẽ không có chỗ cho anh em mình dung thân :111:
 
#23
Ðề: Tuyết rơi

Hi bác Langvuon,

Uh, quaidan quên, bác Ndtrg61 đã "sắm sẵn mền ở San Jose", vậy hãy để bác ấy tự nhiên, muốn thì cứ đem theo hử :13:

Nếu có một "ngày anh em XNC tụ họp tại nhà QD&LL" thì quá tuyệt vời, mong lắm ru :6:

Nghe nói ở CA hơi khó sống, ở WA này có lẽ dễ thở hơn. Nếu bác Langvuon thấy hứng chí thì lên chơi với quaidan vài ngày xem thử thế nào. Trời đất bao la, chẳng lẽ không có chỗ cho anh em mình dung thân :111:
Bữa hủm có mua một cái rùi, bị nó hơi mỏng mình.

Thấy bên bển tuyết rơi nên phải hỏi trước dị mà :2::2:
 

Asm

Giám đốc nhà máy pháo
#24
Ðề: Tuyết rơi

Vậy ta nhìn nó bằng cách nào ?!
Đầu năm nghiêm cấm việc từ ngữ liên quan đến "nghe nhìn" nhé , chửi xéo tớ hử :20::20:
nói không phải nịnh Quái chứ có tuyết vào mà quái vẫn kg hết:24::24::24::24:
 

thuykb

Thành viên tích cực
#25
Ðề: Tuyết rơi

Hi, quaidan- ông anh yêu đời của tôi ngày nào, lâu quá không gặp. Đọc loạt bài của anh, tôi hiểu tâm trạng của anh của những ai "nghe" Tết xứ người. Tôi dùng từ "nghe" Tết, vì có được nghỉ và ăn Tết đâu, phải không anh? He...he..he, đành vậy!
Sao giao thừa xanh trong đôi mắt ngoan?
Trời sắp Tết hay lòng mình đang Tết?

"Bây giờ, trắng đen lẫn lộn, thật giả khó lường. Tình người trên xứ này không phải dễ kiếm. Chỉ xin hãy thật lòng vui vẻ với nhau, và đừng rắp tâm hại nhau là được".
Tôi rất thấm câu này vì khi sang đây được 3 tuần nhà tôi cũng suýt dính một "chưởng" của bọn tiểu nhân có tình người tỷ lệ nghịch với thâm niên sống xứ này(nếu là đại nhân xin đừng lên tiếng, he...he..he). Xưa có câu "trong họa có phúc", tôi hy vọng phúc sẽ đến với tôi, với anh và những ai không rắp tâm hại nhau.
Thân chào!
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#27
Ðề: Tuyết rơi

Hi, quaidan- ông anh yêu đời của tôi ngày nào, lâu quá không gặp. Đọc loạt bài của anh, tôi hiểu tâm trạng của anh của những ai "nghe" Tết xứ người. Tôi dùng từ "nghe" Tết, vì có được nghỉ và ăn Tết đâu, phải không anh? He...he..he, đành vậy!
Sao giao thừa xanh trong đôi mắt ngoan?
Trời sắp Tết hay lòng mình đang Tết?

"Bây giờ, trắng đen lẫn lộn, thật giả khó lường. Tình người trên xứ này không phải dễ kiếm. Chỉ xin hãy thật lòng vui vẻ với nhau, và đừng rắp tâm hại nhau là được".
Tôi rất thấm câu này vì khi sang đây được 3 tuần nhà tôi cũng suýt dính một "chưởng" của bọn tiểu nhân có tình người tỷ lệ nghịch với thâm niên sống xứ này(nếu là đại nhân xin đừng lên tiếng, he...he..he). Xưa có câu "trong họa có phúc", tôi hy vọng phúc sẽ đến với tôi, với anh và những ai không rắp tâm hại nhau.
Thân chào!
Hi Thuykb, mọi cái đều có nhân duyên của nó, "Có vay có trả".

"Cây ngay không sợ chết đứng". "Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt".

Anh hùng chớ ngại chốn giang hồ. Nhân gian cũng nên cần phải thấu.

Đã là chủ nhà thì đừng nên sợ tên trộm. Người ngay thì chớ sợ kẻ gian. Quân tử há cuối đầu trước kẻ tiểu nhân?!

Tất cả những điều xảy ra chính là hương vị của cuộc đời. Hãy tin vào những điều tốt đẹp phía trước. Cuộc sống của chúng ta: giàu khó hay bần hàn, hạnh phúc hay đau khổ, được tự do hay trở thành nô lệ, ... tùy thuộc vào cách chúng ta nhìn nó.

Cảm ơn bác Thuykb rất nhiều vì đã chia sẻ một vài điều riêng tư.

Chúc Thuykb "tiền hung, hậu cát" :6:
 

ngọc trang

Thành viên tích cực
#28
Ðề: Tuyết rơi

Bây giờ, trắng đen lẫn lộn, thật giả khó lường. Tình người trên xứ này không phải dễ kiếm. Chỉ xin hãy thật lòng vui vẻ với nhau, và đừng rắp tâm hại nhau là được"
Hi Thuykb, mọi cái đều có nhân duyên của nó, "Có vay có trả".

Cảm động quá khi nghe câu nầy của Anh ,tôi qua đây được 2 tháng rồi ,đúng là có " thức đêm mới biết đêm dài " tâm trạng còn đang chênh vênh hụt hẩng lắm khi đối diện với hiện tại , tôichưa quen thời tiết ở đây nhưng đau lòng nhứt là cái lạnh bên ngoài không bằng cái lạnh ngắt trong lòng .
 

langvuon

khoai nướng
#29
Ðề: Tuyết rơi

Bây giờ, trắng đen lẫn lộn, thật giả khó lường. Tình người trên xứ này không phải dễ kiếm. Chỉ xin hãy thật lòng vui vẻ với nhau, và đừng rắp tâm hại nhau là được"Hi Thuykb, mọi cái đều có nhân duyên của nó, "Có vay có trả".
Cảm động quá khi nghe câu nầy của Anh ,tôi qua đây được 2 tháng rồi ,đúng là có " thức đêm mới biết đêm dài " tâm trạng còn đang chênh vênh hụt hẩng lắm khi đối diện với hiện tại , tôichưa quen thời tiết ở đây nhưng đau lòng nhứt là cái lạnh bên ngoài không bằng cái lạnh ngắt trong lòng .
Hai tháng đầu tiên lúc nào cũng thấy thời gian sao nó dài đăng đẳng, nhưng chỉ mới hai tháng thì chỉ chớm vào đêm thôi. Ánh mặt trời vẫn còn le lói trên bầu trời mới mẻ, đêm khuya chưa thể hiện được hết cái đen thui thanh vắng của nó.
Trước khi quyết định sang Mỹ, ta (nói chung) gần như phần nào hiểu rằng những cái được và cái mất phải chấp nhận, bắt buộc ta phải nhận lấy nó chứ không thể nào khác. Sự chênh vênh hụt hẫng mà Trangngoc nói đến thì chắc ai sang đây cũng đã hiểu, nhưng mỗi số phần có mỗi hoàn cảnh và cảm nhận không giống nhau. Tuy nhiên cũng không khác nhau gì mấy, chỉ khác là thời gian nhanh hay chậm mà thôi.
Cứ tạm hình dung ta sang đây như một đứa trẻ mới được sinh ra, thật lạ lẫm mọi sự . Cũng cười vui vẻ khi được cho ăn cho bú, cũng tập bò tập lết, cũng chập chững tập đi tập nói. Nhưng chỉ khác đứa trẻ một điều là khi cảm thấy bị bỏ rơi bỏ đói không chịu khóc oa oa mà chỉ khóc thầm trong bụng mà than thở.
LV cũng chỉ mới sang được gần 4 tháng thôi, coi như cũng là lính mới tò te :24:Mỗi ngày lại học lại thấy thêm ra được một chút xíu, chỉ một chút xíu thôi về người thân và những người đã sang đây trước mình. Và một phần nào đó đã cảm nhận được cái tình cảm trong lạnh nhạt, cái ấm áp trong lạnh lẽo, cái nồng nhiệt trong sự vô tư đó.
Sẵn đây LV xin cảm ơn tất cả mọi người mà LV đã gặp gỡ dù quen hay lạ lẫm, những người thân và những người bạn XNC ở Cali này.
Thôi hãy cứ suy ngẫm câu nói trong cái chữ ký của Quaidan:
_____________________
" ***Không ai tôi gặp mà tôi không học được điều hay ở họ***"
 

tran_vo

Thành viên tích cực
#30
Ðề: Tuyết rơi

Nguyễn Công Trứ

Thế Thái Nhân Tình

Thế thái nhân tình gớm chết thay
Lạt nồng trông chiếc túi vơi đầy
Hễ không điều lợi, khôn thành dại
Ðã có đồng tiền dở cũng hay
Khôn khéo chẳng qua ba tấc lưỡi
Hẳn hoi không hết một bàn tay
Suy ra cho kỹ chi hơn nữa
Bạc quá vôi mà mỏng quá mây.


Ngày xưa cụ Nguyễn Công Trứ còn chua chát nói lên như thế, huống hồ ..............
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#31
Ðề: Tuyết rơi

Nguyễn Công Trứ

Thế Thái Nhân Tình

Thế thái nhân tình gớm chết thay
Lạt nồng trông chiếc túi vơi đầy
Hễ không điều lợi, khôn thành dại
Ðã có đồng tiền dở cũng hay
Khôn khéo chẳng qua ba tấc lưỡi
Hẳn hoi không hết một bàn tay
Suy ra cho kỹ chi hơn nữa
Bạc quá vôi mà mỏng quá mây.

Ngày xưa cụ Nguyễn Công Trứ còn chua chát nói lên như thế, huống hồ ..............
Hi, đó là chuyện ngày xưa, và của cụ Nguyễn Công Trứ.

Không dám sánh, nhưng... ngày nay, với quaidan, nhân tình thái thế là:

Nước chảy bèo trôi chẳng đổi thay
Trước sau nhân nghĩa mãi đong đầy
Bạc tiền dẫu hết đừng chê dở
Danh lợi đang còn chớ gọi hay
Phận số xoay vần như vũ trụ
Chuyên đời úp ngữa tựa bàn tay
Dại khôn ai dễ mà suy tính
Hãy để tình này thỏa gió mây !
 
#32
Ðề: Tuyết rơi

Mọi cái đều có nhân duyên của nó, "Có vay có trả". "Cây ngay không sợ chết đứng". "Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt". Anh hùng chớ ngại chốn giang hồ. Nhân gian cũng nên cần phải thấu.
Đã là chủ nhà thì đừng nên sợ tên trộm. Người ngay thì chớ sợ kẻ gian. Quân tử há cúi đầu trước kẻ tiểu nhân! Tất cả những điều xảy ra chính là hương vị của cuộc đời. Hãy tin vào những điều tốt đẹp phía trước. Cuộc sống của chúng ta: giàu khó hay bần hàn, hạnh phúc hay đau khổ, được tự do hay trở thành nô lệ... tùy thuộc vào cách chúng ta nhìn nó.
Hai tháng đầu tiên lúc nào cũng thấy thời gian sao nó dài đăng đẳng, nhưng chỉ mới hai tháng thì chỉ chớm vào đêm thôi. Ánh mặt trời vẫn còn le lói trên bầu trời mới mẻ, đêm khuya chưa thể hiện được hết cái đen thui thanh vắng của nó. Trước khi quyết định sang Mỹ, ta (nói chung) gần như phần nào hiểu rằng những cái được và cái mất phải chấp nhận, bắt buộc ta phải nhận lấy nó chứ không thể nào khác. Sự chênh vênh hụt hẫng mà Trangngoc nói đến thì chắc ai sang đây cũng đã hiểu, nhưng mỗi số phần có mỗi hoàn cảnh và cảm nhận không giống nhau. Tuy nhiên cũng không khác nhau gì mấy, chỉ khác là thời gian nhanh hay chậm mà thôi. Cứ tạm hình dung ta sang đây như một đứa trẻ mới được sinh ra, thật lạ lẫm mọi sự. Cũng cười vui vẻ khi được cho ăn cho bú, cũng tập bò tập lết, cũng chập chững tập đi tập nói. Nhưng chỉ khác đứa trẻ một điều là khi cảm thấy bị bỏ rơi bỏ đói không chịu khóc oa oa mà chỉ khóc thầm trong bụng mà than thở. LV cũng chỉ mới sang được gần 4 tháng thôi, coi như cũng là lính mới tò te :24: Mỗi ngày lại học lại thấy thêm ra được một chút xíu, chỉ một chút xíu thôi về người thân và những người đã sang đây trước mình. Và một phần nào đó đã cảm nhận được cái tình cảm trong lạnh nhạt, cái ấm áp trong lạnh lẽo, cái nồng nhiệt trong sự vô tư đó.
Hi đại ca Langvuon & Nhị ca Quaidan!

Cũng khá lâu rồi hôm nay TM mới có dịp ghé về ngôi nhà chung và đọc những lời tâm sự của hai huynh. Sách xưa đã viết rằng khi con người sống lâu trong đau khổ, nếm trải nhiều những va vấp của cuộc đời… khi ấy họ sẽ trở thành một triết gia. Hehe, xét về mặt nào đó, cả hai ông anh của TM dường như đều sắp trở thành những nhà hiền triết cả rùi đấy!

Thôi thì nói như anh Quaidan: “Hãy tin vào những điều tốt đẹp ở phía trước. Cuộc sống của chúng ta: giàu khó hay bần hàn, hạnh phúc hay đau khổ, được tự do hay trở thành nô lệ... tùy thuộc vào cách chúng ta nhìn nó”. Vâng, vậy thì hãy tạm gác qua bên những muộn phiền để nhìn cuộc sống ở khía cạnh tốt đẹp nhé! Ở quê nhà mùa Xuân đã trở về và vẫn còn hiện diện ở khắp nơi với mai vàng, với gương mặt trẻ thơ rạng rỡ khi đón nhận trên tay những phong bao lì xì đỏ thắm, với cái nắng hanh vàng và làn gió nhè nhẹ tràn đầy hương xuân, với bánh chưng xanh, dưa hấu đỏ, giò chả và củ kiệu dưa hành... – những hương vị thân quen không thể thiếu trên mâm cỗ ngày Tết…

Cuộc sống tất bật và mỗi người đều có những nỗi niềm riêng, những lo toan phải đối mặt, nên Tết đến thì cứ đến, đến rồi lại đi - như hết đêm lại đến ngày vậy! Thật khó mà tìm lại được sự hồn nhiên vô tư, cái cảm giác háo hức mong chờ của một đứa trẻ ngày nào khi nhìn ngọn lửa bùng lên bên nồi bánh trưng mẹ nấu… TM đã bật cười khi Anh Sờ Mó ASM bảo rằng: “anh Quái nhà mình mà canh bánh thì chỉ có… mất bánh mà thôi!”, mà không chừng đúng vậy thiệt… :24::24:

Đây là mùa Xuân đầu tiên của hai anh nơi xứ người, đón Tết mà thiếu vắng hồn quê nên cảm giác buồn và trống vắng là đương nhiên rồi - tuyết không chỉ rơi ngoài trời mà còn rơi tả tơi ngập cả hồn hai nhà thơ, hehe… Vài dòng tản mạn đầu năm, TM xin chúc hai anh và gia đình, cùng các anh chị và bạn bè của diễn đàn XNC bên ấy một năm mới an lành, hạnh phúc, thành công và tràn đầy niềm vui.

Tuyết ơi! xin hãy rơi ngoài trời, đừng rơi trong tâm hồn bạn bè tôi nữa nhé!

Thân thương!​
 

tran_vo

Thành viên tích cực
#33
Ðề: Tuyết rơi

Hi, đó là chuyện ngày xưa, và của cụ Nguyễn Công Trứ.

Không dám sánh, nhưng... ngày nay, với quaidan, nhân tình thái thế là:

Nước chảy bèo trôi chẳng đổi thay
Trước sau nhân nghĩa mãi đong đầy
Bạc tiền dẫu hết đừng chê dở
Danh lợi đang còn chớ gọi hay
Phận số xoay vần như vũ trụ
Chuyên đời úp ngữa tựa bàn tay
Dại khôn ai dễ mà suy tính
Hãy để tình này thỏa gió mây !
Hãy để tình nầy thỏa gió mây !
Chắc là quaidan mộng mơ đây ?
Chuyện xưa suy gẫm điều hay dở
Hiện tại nghe nhìn việc đúng sai
Cho là số phận xoay vần vũ
Tình nghĩa vơi đầy được mấy tay ?
Thôi thì cứ để cho đời tính
Ta cứ là ta giữa trời mây .
 

langvuon

khoai nướng
#34
Ðề: Tuyết rơi

............................................................
Đây là mùa Xuân đầu tiên của hai anh nơi xứ người, đón Tết mà thiếu vắng hồn quê nên cảm giác buồn và trống vắng là đương nhiên rồi - tuyết không chỉ rơi ngoài trời mà còn rơi tả tơi ngập cả hồn hai nhà thơ, hehe… Vài dòng tản mạn đầu năm, TM xin chúc hai anh và gia đình, cùng các anh chị và bạn bè của diễn đàn XNC bên ấy một năm mới an lành, hạnh phúc, thành công và tràn đầy niềm vui.

Tuyết ơi! xin hãy rơi ngoài trời, đừng rơi trong tâm hồn bạn bè tôi nữa nhé!

Thân thương!
Cảm ơn lời chúc xuân của ThaoMy rất nhiều, đọc cũng thấy êm êm như những bài TM viết trong Box Nghệ Thuật Sống vậy. Lâu lắm rồi không thấy TM viết nữa, chắc cũng bận rộn lắm hả?
Topic này có một chút ấm lại rồi đó mặc dù tuyết vẫn đang còn rơi như chủ đề của nó vậy.

Mà mặc kệ, sao lại để "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Vẩn vơ họa mấy vần thơ : thay, đầy, hay, tay mây của Quái Đản và Trán Vồ cho nó vui vẻ cho trọn tháng giêng năm Nhâm Thìn này vậy.

Sự đời cũng lắm chuyện buồn thay
Ki cóp đô la mãi chẳng đầy
Trưa trật quên ăn còn chẳng nhớ
Tối om bỏ tắm cũng không hay
Bill về cuối tháng đà lưng box
Lương lãnh non tuần chửa nóng tay
Lo được bữa nào hay bữa ấy
Cuộc đời lơ lửng ở trên mây
 

tran_vo

Thành viên tích cực
#35
Ðề: Tuyết rơi

Topic này có một chút ấm lại rồi đó mặc dù tuyết vẫn đang còn rơi như chủ đề của nó vậy.

Mà mặc kệ, sao lại để "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Vẩn vơ họa mấy vần thơ : thay, đầy, hay, tay mây của Quái Đản và Trán Vồ cho nó vui vẻ cho trọn tháng giêng năm Nhâm Thìn này vậy.

Sự đời cũng lắm chuyện buồn thay
Ki cóp đô la mãi chẳng đầy
Trưa trật quên ăn còn chẳng nhớ
Tối om bỏ tắm cũng không hay
Bill về cuối tháng đà lưng box
Lương lãnh non tuần chửa nóng tay
Lo được bữa nào hay bữa ấy
Cuộc đời lơ lửng ở trên mây
Cuộc đời lơ lửng ở trên mây
Lang Bác nhổ chưa chữa thấy đầy ?
Trưa trật còn nằm phơi bụng trống
Tối om bật dậy... í mà hay
Bill về, cứ để cho đầy box
Lương lãnh, tà tà xài thẳng tay
Lo được lúc nào hay lúc ấy
Nhìn đời như cứ ở trên mây .
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#36
Ðề: Tuyết rơi


Hi đại ca Langvuon & Nhị ca Quaidan!
.............
Tuyết ơi! xin hãy rơi ngoài trời, đừng rơi trong tâm hồn bạn bè tôi nữa nhé!

Thân thương!​
Hi tam muội Thaomy,

Tuyết hết rơi rồi, đừng lo, bi giờ thì mưa rả rít :20: Khi nào tam muội qua, có dịp, nhị ca đãi một bữa... ngắm tuyết rơi :1:

Thương thân :6:
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#37
Ðề: Tuyết rơi

Hãy để tình nầy thỏa gió mây !
Chắc là quaidan mộng mơ đây ?
Chuyện xưa suy gẫm điều hay dở
Hiện tại nghe nhìn việc đúng sai
Cho là số phận xoay vần vũ
Tình nghĩa vơi đầy được mấy tay ?
Thôi thì cứ để cho đời tính
Ta cứ là ta giữa trời mây .
.... Vẩn vơ họa mấy vần thơ : thay, đầy, hay, tay mây của Quái Đản và Trán Vồ cho nó vui vẻ cho trọn tháng giêng năm Nhâm Thìn này vậy.

Sự đời cũng lắm chuyện buồn thay
Ki cóp đô la mãi chẳng đầy
Trưa trật quên ăn còn chẳng nhớ
Tối om bỏ tắm cũng không hay
Bill về cuối tháng đà lưng box
Lương lãnh non tuần chửa nóng tay
Lo được bữa nào hay bữa ấy
Cuộc đời lơ lửng ở trên mây
Thôi thì tiếp vẩn vơ mấy cái vần: thay, đầy, hay, tay mây, nhưng hong phải là của quaidan nghen bác Langvuon, của cụ Nguyễn Công Trứ đó chứ :1:

Chuyện đời ngẫm nghĩ... thấy vui thay
Như bóng trăng khi khuyết lại đầy
Năm trước quê nhà mơ ngắm tuyết
Xuân này đất khách tết không hay
Bao phen rỗng túi còn vênh mặt
Lắm lúc bị lừa cũng chắp tay
Muốn khóc nhưng cười, nghe có lạ ?!
Thôi đành phó thác chốn trời mây !


Nhớ khi xưa, vào năm 1989 quaidan có làm một bài cũng vần... ay, "Thói đời". Viết lại các bác đọc chơi nhe:

Thiên thời, địa vận... oái oăm thay
Phần số ai hay biết rủi may
Xuống chó... than thân, thầm trách phận
Lên voi... đắc chí, quyết dương oai
Bao phen mất vía... hồn phiêu bạt
Lắm lúc rung đùi... múa cẳng tay
Mẹ kiếp, thói đời sao quái lạ
Đỏ-đen, hư-thật quả là gay
 

Trieutong

Thành viên tích cực
#38
Ðề: Tuyết rơi

[QUOTE
Chuyện đời ngẫm nghĩ... thấy vui thay
Như bóng trăng khi khuyết lại đầy
Năm trước quê nhà mơ ngắm tuyết
Xuân này đất khách tết không hay
Bao phen rỗng túi còn vênh mặt
Lắm lúc bị lừa cũng chắp tay
Muốn khóc nhưng cười, nghe có lạ ?!
Thôi đành phó thác chốn trời mây !


Thiên thời, địa vận... oái oăm thay
Phần số ai hay biết rủi may
Xuống chó... than thân, thầm trách phận
Lên voi... đắc chí, quyết dương oai
Bao phen mất vía... hồn phiêu bạt
Lắm lúc rung đùi... múa cẳng tay
Mẹ kiếp, thói đời sao quái lạ
Đỏ-đen, hư-thật quả là gay
[/COLOR][/I][/QUOTE]

Đọc các bài thơ này của Bác , thêm thơ của các Bác khác nghĩ đến ngày được qua Mỹ sao mà thấy ỚN quá hà .
Mà Bác Quái bị lừa chuyện gì vậy , cả bạn thuykb nửa có thể nói hơi hơi để mọi người học hỏi chút chút , sau này lở được qua Mỹ biết đường mà né được bi nhiêu đở bấy nhiêu .:1:
 

quaidan

Cựu Ban điều hành
#39
Ðề: Tuyết rơi

Đọc các bài thơ này của Bác , thêm thơ của các Bác khác nghĩ đến ngày được qua Mỹ sao mà thấy ỚN quá hà .
Mà Bác Quái bị lừa chuyện gì vậy , cả bạn thuykb nửa có thể nói hơi hơi để mọi người học hỏi chút chút , sau này lở được qua Mỹ biết đường mà né được bi nhiêu đở bấy nhiêu .:1:
Hehe, lừa mà "nói hơi hơi" thì làm sao lừa được bác Trieutong?! Còn học thì "học nữa, học mãi", học cả đời cũng hỏng hết, chứ chỉ "học hỏi chút chút" thì biết chi mà "né" mà "đỡ". Lớ quớ trúng chiêu "dương đông kích tây" của đối thủ thì né bên này sẽ bị trúng đòn bên kia thôi :10:

Lừa thì có nhiều kiểu, nhiều cách và nhiều cấp độ cao thấp khác nhau. Nhưng chung qui chỉ có hai mục đích đáng sợ: lừa tình và lừa tiền. Còn các ý đồ khác không đáng ngại lắm: lừa cho vui, lừa cho bỏ ghét,...

Còn lừa thì ở đâu cũng vậy, ở Mỹ hay ở Việt Nam có gì khác nhau đâu :13:

Heyhey, ai mà nhè bác Trieutong dám trổ tài lừa (tình hay tiền) cũng phải gọi là đại cao thủ. Bác mà không cho họ lừa thì liệu họ có lừa được bác không? :24:

Ở đời không có cái NGU nào giống cái NGU nào. Bình thường thôi, "Ai nên khôn, không khốn một lần", dậy mà đi hỡi bạn bè ơi :6:

Hai tiếng THỊ PHI đâu dễ dàng phán xét, phân tỏ.
Thị: là Đúng, là .
Phi: là Sai, là Không.

Đúng hay Sai, Có hay Không đều do quan niệm của con người mà ra.

Đối với người này thì Đúng nhưng với người khác thì Sai. Hôm nay cho là Đúng, ngày mai cho là Sai.

Đối với người này thì Có nhưng với người khác thì Không. Hôm nay cho là Có, ngày mai lại nói Không.

Vậy thì "có bị lừa hay không có bị lừa" cũng do cách nhìn của riêng ai đó và trong thời điểm đó mà thôi.

Nói ra liệu sẽ có người cho là "nói bậy còn nói bự" nữa à bác Trieutong.

Tuy nhiên, quaidan qua Mỹ sống cũng được mấy tháng, đi cũng được vài bang, nên nghe, thấy và biết cũng được chút chút. Sẵn đây có câu chuyện, cách đây 03 ngày có va chạm với người hàng xóm nhà sát bên, bác nào thích nghe xin lên tiếng, quái sẽ hầu kể cho vui trong lúc trà dư tửu hậu, ngồi không buồn bực, ngồi tám .... :1:
 
#40
Ðề: Tuyết rơi

Tuy nhiên, quaidan qua Mỹ sống cũng được mấy tháng, đi cũng được vài bang, nên nghe, thấy và biết cũng được chút chút. Sẵn đây có câu chuyện, cách đây 03 ngày có va chạm với người hàng xóm nhà sát bên, bác nào thích nghe xin lên tiếng, quái sẽ hầu kể cho vui trong lúc trà dư tửu hậu, ngồi không buồn bực, ngồi tám .... :1:
He he Anh Quái kể đi Em nghe với , Em đang wỡn hổng biết làm gì cho hết CHÁN ,,, nghe để học hỏi cách va chạm với người hàng xóm nhà sát bên cũng tốt ,,, bác kể đi bác :24::24::24::24::24: àh mà hàng xóm của BX 2 bên và trước mặt , sau lưng nhà đều là Mỹ sao mà Cãi được đây ta :13:,,, bởi vậy chắc ăn là đi làm về ở trong nhà ngủ để khỏi chọc ai chửi hi hi :21::21::21::21: